XtGem Forum catalog
Truyện teen  Cô Nàng Bí Ẩn

Truyện teen Cô Nàng Bí Ẩn

Tác giả: Internet

Truyện teen Cô Nàng Bí Ẩn

lưng bước vào phòng tắm...
Một lát sau...
Akina chậm rãi bước từ phòng tắm ra. Trông cô thật đáng yêu! Kiyoshi đơ ra vài giây...
~Hai người rời khu căn hộ lúc hơn 5 giờ chiều.
Trong khi đang đi bộ, Kiyoshi vừa nảy ra 1 ý, liền quay sang hỏi Akina:
- Này! Em muốn đi ăn kem không?
- Đi~ - Nhắc đến đồ ăn là Akina gật đầu lia lịa.
- Vậy thì đi thôi! - Kiyoshi nắm lấy bàn tay ẩn giấu sau đôi găng tay nhỏ nhắn và kéo đi...
~~Quán cafe kem mới giờ này đã đông nghịt khách, cũng đủ biết kem ở đây ngon như thế nào.
"Leng keng leng keng"
Tiếng chuông cửa kêu báo hiệu có khách mới bước vào quán. Một chàng trai cao ráo điển trai cùng một cô gái có mái tóc đen dài và mặt tựa thiên thần.
- A, thiếu gia Kaze! Mời cậu vào đây ngồi! - Một cậu thanh niên trông dáng người thư sinh ra tiếp đón 2 người.
Kiyoshi cùng Akina bước đến chỗ ngồi đã được dọn sẵn. Người người đông như kiến nép sát vào 2 bên nhường đường cho 2 người, không ngừng xôn xao bàn tán:
- Ôi trời ơi! Kiyoshi Kaze kìa. Tên đó vừa đẹp mã vừa giàu nữa!
- Coi ai đi cùng cậu ta kìa! Đẹp như thiên thần ấy. Cô ta là ai vậy?
- Ai mà biết. Trong đời tui chưa bao giờ trông thấy cô ta trên báo hay TV, chắc không phải người nổi tiếng đâu.
- Vậy cô ta là ai??
- Thật là một cô nàng bí ẩn!...
Hàng trăm dấu chấm hỏi được đặt ra về thân thế của Akina. Nhưng cô chẳng thèm quan tâm. Mùi kem và vani thơm phức đã xộc vào mũi cô từ khi cô bước vào quán và cô đang trông mong được ăn kem ở đây, ăn tất tần tật mọi thứ cho sập quán luôn cũng được.
- Cho tôi một kem vani ốc quế, 2 cục kem vị blueberry, 2 cục vị rum, 2 cục vị chocolate và một kem bạc hà ốc quế. - Vừa kéo ghế ngồi, Kiyoshi vừa nói với anh chàng phục vụ bàn.
- Vâng! Có liền! - Anh chàng nhanh nhẹn chạy đi.
Trong khi Akina nhìn xung quanh quán cafe kem nhỏ và hít lấy hít để mùi hương vani thơm dịu thì Kiyoshi chống cằm ngồi ngắm cô bạn gái đẹp như thiên thần của mình trong bộ đằm hồng nhạt đáng yêu...
Quán cafe kem này được xây theo kiểu Pháp. Những khung cửa sổ đen nhỏ xinh xắn cùng những chậu cây xanh tươi tốt, ánh đèn vàng mang lại một sự ấm áp và thoải mái lạ kì, những bức tường trắng với tranh trang trí của đủ thể loại nghệ thuật... Tất cả đều rất hoà hợp ở đây.
Kem nhanh chóng được dọn ra trước mặt 2 người. Thấy đồ ăn, mắt Akina sáng rỡ. Cô vội vàng ăn như sợ ai lấy mất của mình. Tốc độ ăn của cô thiệt là kinh hoàng khiến Kiyoshi chỉ biết mở to mắt nhìn vì ngạc nhiên.
- Trời ơi là trời! Coi kìa. Có ai giành của em đâu mà em ăn dữ vậy. Với lại ở nhà em đã ăn hết 1 nồi cháo rồi kia mà. - Kiyoshi lên giọng chọc Akina.
- Kệ em. Em thích ăn vậy đó, ai cấm. - Akina ngước mặt lênnói với Kiyoshi một câu rồi tiếp tục ăn. Kiyoshi chỉ còn biết lắc đầu và cười.
~Sau 1 hồi chiến đấu

trên thực trường (là chiến trường lương thực đó, mặc dù ko có ai giành nhưng mà có vẻ như Akina nghĩ như vậy thiệt!), kem trên bàn hết sạch, chỉ còn lại dấu vết của kem dính trên mép của Akina...
Sau 1 hồi ngó nghiêng tìm khăn giấy mà không thấy, Akina đưa tay lên định dùng tay lau miệng thì...
"Chụt"
Akina mất hồn trong vài giây...
Chuyện gì đã xảy ra thế này???...
Khi nãy, Kiyoshi đang chăm chú nhìn cô nàng Akina xử lí hết đống kem mà anh gọi cho cả 2 người... thì anh thấy Akina định đưa tay lên lau miệng...
Ý định nảy ra trong đầu anh khi nãy... Anh phải làm ngay, để thôi cơ hội sẽ bay đi mất...
Anh chồm mình lên trước...
Đè mạnh bàn tay đang đưa lên của Akina xuống mặt bàn... và...
....
Môi anh khẽ đặt lên môi của Akina...
Đôi môi mọng nước màu hồng cam...
Ngọt quá!...
Anh đưa lưỡi liếm nhẹ nơi mép còn dính kem của Akina...
Rồi anh chậm rãi rút người lại và ngồi xuống... nở một nụ cười thoả mãn...
Anh khẽ bật cười khi trông thấy vẻ mặt đơ ra của Akina... Cô còn chưa định hình lại được chuyện gì vừa rồi đã xảy ra...
Khoảnh khắc ấy... thật là...
Ôi, trời ơi... Nụ hôn đầu của mình...
Bị cưỡng hôn mất rồi!...
- Em tham lam quá đấy Akina! Phải chừa kem lại cho anh chứ! Đáng đời! - Kiyoshi lên giọng trách mắng nhưng mặt lại đầy vui thích.
Đầu Akina rối như tơ vò. Cô đưa tay lên, che đi khuôn mặt đỏ như trái cà chua chín của mình...
"Ôi ôi ôi ôi! Tại sao mình lại bị cưỡng hôn thế này!..." Akina thầm nghĩ, lắc đầu nguầy nguậy cho suy nghĩ được thông suốt. "Oa! Nụ hôn đầu đời của mình!... Tại sao lại là cho tên biến thái Kiyoshi này chứ..."
- Coi như là trả công cho việc chăm sóc hôm nay nhé! - Kiyoshi cười ranh mãnh.
- Ya~ Anh muốn chết hả tên Kiyoshi biến thái! - Akina bỏ tay ra khỏi mặt, quát lên đầy giận dỗi.
Cả quán đang ồn ào tự nhiên trở nên 1 giây im lặng, rồi lại có tiếng xì xào bàn tán.
Akina đùng đùng bỏ đi ra khỏi quán.
Kiyoshi, vẫn khuôn mặt tỉnh rụi, móc tiền ra để lên bàn rồi nhanh chóng đuổi theo Akina.
Chân dài cũng là một lợi thế. Kiyoshi đuổi kịp Akina ngay tức khắc.
Anh nắm lấy tay Akina và kéo cô lại ôm vào lòng, mặc kệ khách qua đường nhìn họ với một ánh mắt "giới trẻ thời nay thiệt là kì lạ". Tim cả 2 người cùng đập rộn ràng trong lồng ngực...
Trời đã bắt đầu nhá nhem tối....
2 con người đang đứng giữa đường xá đất nước Sakura...
Tuyết bắt đầu rơi...
Từng hạt tuyết mỏng nhẹ rơi xuống...
Làm không gian trở nên huyền ảo hơn...
- Thôi mà! Đừng dỗi! Anh xin lỗi. Anh làm nhanh quá hả? Xin rút kinh nghiệm. - Kiyoshi nói, giọng không có 1 chút xíu nào gọi là hối lỗi.
- Rút rút cái đầu anh đấy. Đã lỡ rồi... anh nghĩ anh còn rút lại được hở? - Akina trách móc.
- Vậy thôi, trả lại cho em này.
Nói rồi, Kiyoshi lại hôn nhanh lên bờ môi ngọt ngào thơm mùi vani của Akina...
"Chụt"
Rồi Kiyoshi tiếp tục cười nham nhở.
Akina - ngay lập tức - đá Kiyoshi không một chút nhân từ văng xa 5m. May mà có cột điện đỡ giùm, nếu không anh đã văng xa hơn rồi...
- Sao em lại dám đá anh? - Vừa bò dậy, Kiyoshi vừa nói, mặt nửa cười nửa mếu.
- Sao anh lại dám hôn em? - Akina hỏi ngược lại.
- Bởi vì anh thích.
- Vậy thì bởi vì em thích.
- Sao? Em thích anh hôn em hả? Cần nữa không?
- Em thích nhìn bộ mặt của anh sau khi bị đá xuống vực sâu cơ
~- Anh thích bộ mặt xấu hổ của em khi anh vừa hôn em xong hơn
~....
....
(Tg xin bỏ qua phần cãi lộn giữa đường xá của cặp gà chọi... í lộn... gà bông này)
~Chiến tranh cuối cùng cũng đã kết thúc êm đẹp bằng một nụ hôn khác (bội thực... í lộn, bội hôn )
Kiyoshi chậm rãi đưa Akina về nhà...
Tay trong tay... thật tự nhiên, không 1 chút ngại ngần...
- Anh đưa em đến đây được rồi! Em tự về được. - Akina nói, giọng dịu dàng pha chút tinh nghịch.
- Okie! À mà này, tuần sau, ngày thứ 4 là noel. Em đi với anh nhá!
- Vâng! - Rồi cô nở nụ cười tươi rói.
- Còn nữa! Thứ 2 dọn sang ở chung với anh nhá. Chúng ta sẽ bàn cách trả thù thằng nhóc Ryouji kia.
- Okie! Pái pai anh!~ - Tặng cho Kiyoshi 1 cái nháy mắt, Akina nhanh chóng biến mất sau ngõ khuất...
Kiyoshi đứng đơ ra cả buổi rồi mới ra về với nụ cười ranh mãnh trên môi:
- Cô ấy... quả thật là... dễ thương!...
Hết chương 20



Thế giới này... vốn dĩ chỉ là một thứ bỏ đi...
Nó là gì chứ? Chỉ là đất, đá và kim loại ...
Cư dân ở đây bị các thế giới khác thống trị, điều khiển như những con rối...
Rồi đến một ngày... cư dân nơi đây - con người vùng lên, chống lại các thế giới khác... Họ đã giành được một sự độc lập cho riêng mình...
Họ bắt đầu xây dựng lại cái thế giới rác rưởi này...
Họ trồng cây, xây nhà, làm ruộng, chăn nuôi... Làm tất cả mọi thứ để sinh tồn...
Nhưng... họ vẫn đang sống trong sợ hãi... Sợ hãi rằng 1 ngày... các thế giới kia sẽ lại thống trị nơi đây...
Dần dần, các chính quyền phong kiến được hình thành... Họ ban hành luật lệ phải tuyệt đối giữ kín chuyện có những thế giới tồn tại song song với thế giới này và thành lập một cơ quan, chuyên đi diệt những quân xâm lược từ thế giới khác...
Đó là Yami - trụ sở thanh tra, nơi làm việc của những người bảo vệ công lí trong bóng tối...
Cơ quan này đã tồn tại suốt mấy chục thế kỉ qua... Nhưng lại rất ít người biết được sự tồn tại của nó...
Quay trở lại luật giấu kín về sự tồn tại của các thế giới khác...
Các vua bắt ép rằng...
Bạn bè không được kể với nhau...
Ông bà không được kể lại với con cháu...
Ngay cả cha mẹ cũng không được kể lại với con mình...
Và nếu kể lại mà bị phát hiện, dòng họ đó sẽ bị chém đầu không chừa một ai...
Khi những chính quyền phong kiến thối nát bắt đầu tàn lụi dần, chỉ còn vài người là biết đến những sự tồn tại ấy...
Họ kể ọi người nghe...
Họ viết sách về điều đó...
Nhưng với nền khoa học phát triển, xã hội bắt đầu sống thực tế hơn, không ai còn tin vào những điều nhảm nhí mà họ - những người còn sót lại - nói và viết...
Chỉ còn một số người tin...
Và một số trở thành... TRUYỀN THUYẾT...
Một số khác được dùng để làm ý tưởng cho... PHIM, TRUYỆN...
Và... trong số những quyển sách còn lưu truyền lại có viết:
Vũ trụ này cònmuôn ngàn thế giới khác tồn tại song song. Hiện tại, chúng ta mới biết đến các thế giới:
1. Nhân giới - thế giới của loài người
2. Thế giới Sâu bọ - ở gần chúng ta nhất, thế giới của những sinh vật gớm ghiếc nhầy nhụa, chuyên phá giấc ngủ của mọi người, bắt cóc và ăn thịt con nít
3. Thế giới Akuma - thế giới của Ác quỷ. Chúng luôn lăm le muốn nhập vào cơ thể con người để thống trị thế giới này
4. Thế giới Ghoul - thế giới của những sinh vật có hình dáng như con người nhưng lại luôn săn tìm thịt của những cư dân của thế giới khác để ăn
5. Thế giới Tenshi - thế giới của những thiên thần có khả năng đặc biệt
Ngoài ra, còn tồn tại lời đồn đại về các chủng tộc khác như Vampire, Người sói, Người ngoài hành tinh, Người cá, vân vân và vân vân...
Xin thưa với mọi người, tất cả những điều tôi nói đều là SỰ THẬT!
Nhưng...
Những điều nói trong cuốn sách này đều được cho là nhảm nhí, vớ vẩn và đều chìm vào quên lãng...
Thế giới Sâu bọ
- Này, Iji. Ta nghe nói ở Nhân

giới có 1 con nhóc đã tiêu diệt được nhiều người của ta. Hình như nó là con nuôi của cái tên Toru ngươi đã tiêu diệt 7 năm trước đó. Ngươi còn nhớ không?
- Nhớ chứ! Tên đó mạnh và sống dai như đĩa ấy.
- Mà này, biết một tin động trời gì không?
- Không, chưa nói làm sao tao biết.
- Con nhóc đó... lại chính là con ruột của 2 vợ chồng lai Tenshi tao đã giết gần 16 năm trước ấy.
- Hơ hơ. Hay thiệt. Nó chắc phải hận thù mình ghê lắm.
- Đúng vậy. Bởi thế hôm nay tao mới kêu mày qua để bàn kế giết nó.
- Theo tao nghĩ nên cho gọi Asaki Amaya. Như thế mình khỏi bị bẩn tay mà còn có lợi cho 2 bên. Con đó sẽ nghe theo lời chúng ta mà.
- Ừ. Ý kiến hay đấy. Gọi liền đi.
~Thế giới Akuma
Không gian tối đen như mực, im ắng đến rợn người...
Văng vẳng đâu đây... tiếng gào thét, rên rỉ trong đau đớn tột độ...
Trong cung điện đen đồ sộ và trang trọng, ngự trị trên ngai vàng... Một thiếu nữ... với nét đẹp ma mị, làn da trắng không tì vết, đôi mắt đen sâu thăm thẳm, có một nét gì đó rất giống... Akina...
- Thưa công chúa, Hoàng đế Koro Kanji và Đại tướng Iji Warui vừa gọi. Họ muốn gặp cô.
Thiếu nữ cười nhếch mép đầy ma mị.
- Được thôi. Nối máy của họ cho tôi. Có vẻ sắp có chuyện hay ở Nhân giới rồi đây...
Hết ngoại truyện 3
-----------------------------------------
Ôi~ thành thật xin lỗi các bạn nha~ Chap này ngắn mà u ám quá đi~ *xua xua mây đi* Tại mình bị bội thực ngôn tình cho nên mình muốn viết ra điều gì đó xám xám đen đen một chút thôi...
À, mà xin nói luôn... Nv xuất hiện trong ngoại chương này còn lâu lắm mới xuất hiện lần nữa cho nên các bạn cứ theo dõi tiếp chuyện của Akina với Kiyoshi đi nhé! Đừng coá chờ để thui dài cổ đó nhe!
Chap này được viết ra để các bạn hiểu rõ hơn về Yami nói riêng và cái thế giới trong truyện nói chung. Bạn nào còn chỗ nào khó hiểu thì nói nha!
Với lại tuần sau mình sẽ tập trung ôn thi cho nên up chap mới ko được thường xuyên. Mong mấy bạn thông cảm ạ! Pp!



Tối thứ 6...
- Này, Yuumi đáng iu, sáng nay em với Kiyoshi ở chung với nhau hả? Tại sao cả hai đứa đều nghỉ vậy? Lại còn nhờ anh xin phép giùm nữa chứ! - Mới vừa ló mặt vào căn phòng làm việc chính, Akina đã bị tra hỏi bởi Kiba Kisame (cái tên dùng bom chỉ giỏi ở chuyện chọc gái).
- Kisame! Anh bị rãnh hả? Phạt 1Y! - Akina giận dữ quát lên.
- Thôi mà Akina! Bọn chị cũng thắc mắc mà. Sao có mình Kiba là bị phạt vậy? - Mika Murasaki lên tiếng
- Phạt cho tội nói nhiều ớ mà. - Akina lại cười. Một nụ cười tươi như hoa.
- Vậy thực hư sao em có thể nói cho bọn anh biết được không Yuumi? - Maito Michio cất tiếng hỏi. Đồng loạt, 4 đôi mắt đều nhìn về phía Akina chờ câu trả lời.
- Haizz... - Akina khẽ thở dài - Đúng vậy! Bọn em ở chung. Đó là một chuỗi sự kiện dài. Em bị sốt và anh ta chăm sóc cho em.
- Wow.... Trời sắp sập rùi bà con ơi! Làm sao em có thể chấp nhận cho tên biến thái đó đến gần mình được vậy. Lỡ thằng đó nó làm gì Yuumi bé bỏng của chúng ta thì làm sao đây?~ - Maito nói, giọng lên cao chót vót.
- Michio! Phạt anh 1Y. Hạn chót cho cả 2 người là tối mai. - Akina nói với một chất giọng cứng như đá.
2 cái mặt trắng bệch ra đã bắt đầu đêm "làm việc" hôm đó.
~~Sáng thứ 2...
Kiyoshi đang say giấc nồng trong chăn ấm...
"Ding dong... Ding dong"
Anh nhìn lên đồng hồ... 6 giờ... Sao mà giờ này có người bấm chuông cửa nhà mình!... Mà hình như hôm nay là... thứ 2!... Thôi chết!... Haizz... Tại trận đánh hôm qua mà mình ngủ quên mất!...
"Ding dong... Ding dong.."
Kiyoshi vội chạy ra mở cửa...
Đằng sau cánh cửa gỗ là một thân hình nhỏ nhắn, choàng khăn ấm và mặc đồng phục, đầu đang rút lại vì lạnh...
Thấy cánh cửa đã mở, Akina ngẩng đầu lên. Nhác thấy Kiyoshi trong bộ dạng chưa tỉnh ngủ, cô bật cười.
- Chào buổi sáng, Kiyoshi biến thái. - Cô nói, giọng đầy vẻ tinh nghịch.
- Hì hì, chào buổi sáng Akina. Em ghé qua đây chi vậy? - Kiyoshi vừa ngáp vừa nói.
- Mới có 2 ngày mà quên rồi hả? Vậy thui em đi đây. - Akina giận dỗi quay lưng lại, định bỏ đi luôn.
Thấy Akina mang theo một cái vali to đùng, Kiyoshi mới chợt nhớ ra. Anh chạy ra ôm chầm lấy Akina từ phía sau.
- Xin lỗi nha. Anh còn chưa tỉnh ngủ mà... - Kiyoshi nói như thì thầm - Mừng em đến nhà mới!
Akina đỏ mặt, nhưng cười hì hì. Một khởi đầu đẹp ột buổi sáng...
~Trong lúc Kiyoshi sửa soạn với một tốc độ tương đương ánh sáng thì Akina ở trong bếp chuẩn bị bữa sáng. Thỉnh thoảng cô cũng nấu cho sếp và các đồng đội của cô ăn khuya nên tay nghề của cô cũng không phải dạng vừa đâu.
Bữa sáng đơn giản với trứng ốp la, sandwich và sữa. Kiyoshi và Akina ăn xong với tốc độ kinh hoàng và nhanh chóng đi đến trường... tay trong tay...
Vừa bước vào ngưỡng cửa trường, Akina đã nghe thấy tiếng bàn tán xôn xao xung quanh và nhìn thấy những ánh mắt hình viên đạn đang nhìn mình như muốn ăn tươi nuốt sống... Trong đó có cả Ryouji...
...Kệ, không quan tâm...
Chia tay nhau trước cửa lớp, Akina và Kiyoshi mỗi người 1 hướng. Thế là một ngày học nhàm chán lại bắt đầu...
~~Chiều.
Khi Akina đọc sách, không một lời nói nào trong lớp là không lọt vào tai cô.
- Coi kìa. Con nhỏ đó ỷ mình học giỏi và đẹp thì muốn làm gì thì làm.
- Nghe nói mới vừa chia tay Ryouji Hasu lớp 11B xong thì nó nhảy qua cặpbồ với anh Kiyoshi Kaze lớp 12A đó.
- Trời ơi là trời! Sao nó lại cua được một anh đẹp trai như vậy chứ?
- Nó có gì hay đâu. Chỉ có đẹp với học giỏi. Còn lại thì chảnh lắm lắm luôn đó!
- Nó thật là một con *****
...
Akina đã quen quá rồi... Tiếp tục nghe nữa cũng chẳng sao...
~Ngay lúc đó, ở bên lớp 12A, ngay giữa giờ học mà đám nữ sinh lại cãi nhau đến độ trời có thể vỡ mà không ngừng lại.
- Anh Kaze, tại sao có thể như vậy được? Anh hãy nói rằng anh yêu em đi.
- Nói anh yêu em nữa, Kiyoshi
~- Nói với em nữa...
...
Lần đầu tiên, Kiyoshi cảm thấy không hứng thú lắm với màn cãi lộn của đám con gái này. Giáo viên chỉ còn biết đứng nhìn và lắc đầu.
- Các cô im hết cho tôi. Tôi KHÔNG YÊU AI HẾT! - Kiyoshi nói bằng một giọng đầy uy lực và đáng sợ. Rồi anh xách cặp đi thẳng ra ngoài luôn. Ở trong lớp làm gì khi mà loạn thế này...
Cùng lúc đó, Akina cũng đi ra vì trong lớp quá ồn ào...
Hai người nhìn nhau...
Mỉm cười...
Rồi Kiyoshi choàng vai Akina, cùng đi đến sân sau của trường...
Thế giới riêng của 2 người...
Rồi Kiyoshi tựa người vào thân cây mà ngủ...
Akina thì nằm trên thảm cỏ xanh, tựa đầu vào đùi Kiyoshi mà đọc sách...
Khung cảnh thật yên bình...
Khi tiếng chuông vừa vang lên, Kiyoshi mở mắt ra, nhìn Akina đang đọc sách chăm chú rồi nhéo má cô một cái.
- Đau! - Akina la lên.
- Chỉ có vậy mới khiến em rời mắt khỏi sách hay TV thui. - Kiyoshi cười khoái chí. - Chúng ta đi thôi!
- Được thôi!
Rồi 2 người dắt tay nhau đi...
Vui vẻ...
Hết chương 21



- Hôm nay chúng ta sẽ bàn kế hoạch trả thù tên Ryouji Hasu. - Kiyoshi vừa nói vừa ra dáng 'ta đây thông minh' khiến Akina muốn bật cười

nhưng đành phải kìm lại. Hai người đều (làm bộ) mang bộ mặt hình sự như 2 chiến lược gia đang bàn chiến lược quân sự.
Sau giờ học, Kiyoshi và Akina đã nhanh chóng đến đây - phòng tập nhảy Kaze - nơi học cặp của 2 người từ trước đến giờ.
- Vâng, thưa Kiyoshi-sensei* biến thái!~ - Akina tinh nghịch nói. Có vẻ đôi gà bông này đang chơi trò thầy-trò.
(*: cách gọi thầy của Nhật)
- Em bỏ từ biến thái ngay cho tôi, Akina. - Được gọi bằng "sensei", Kiyoshi được 1 giây tự hào rồi sau đó mặt anh nhanh chóng tối sầm xuống. - Em mà không tôn trọng tôi là tôi đuổi ra khỏi lớp đó
~- Vâng vâng, em xin lỗi thưa Kiyoshi-sensei đẹp trai thông minh đào hoa. Hihihi... - Không nhịn được nữa, Akina bật cười thành tiếng.
- Ừm... - Đằng hắng 1 cái, Kiyoshi lôi cái bảng bút lông to đã chuẩn bị từ trước ra và bắt đầu vẽ lên đó. - Ví dụ đây là Ryouji Hasu...
- Ahihihihi... Xấu chết đi được!...
Bức hình Kiyoshi vừa vẽ chẳng khác nào con heo với đôi mắt người và cái tai khỉ. Quái dị hết sức!
- Im lặng... Như tôi đã nói, ví dụ, là VÍ DỤ NHE, đây là Ryouji Hasu... Và hắn là kẻ cần để chúng ta trả thù. - Vừa nói, Kiyoshi vừa dùng bút đỏ đánh dấu X lên khuôn mặt quái nhân ấy. - Vậy bây giờ chúng ta cần phải làm gì? Mời em Akina.
- Vâng thưa Kiyoshi-sensei, em nghĩ chúng ta nên nhắm đến vũ hội truyền thống trường Sojika ạ. Đó là 1 dịp tốt để chọc tức hắn - Akina (có vẻ) lễ phép nói.
- Chính xác. Nếu chúng ta là King và Queen trong vũ hội và trao cho nhau nụ hôn nồng thắm, hắn chắc chắn phải tức điên lên.
- Vì hắn muốn em là của hắn á? - Hỏi 1 đằng nhưng Akina lại nghĩ một nẻo. "'Nụ hôn nồng thắm' hả? Với tên Kiyoshi biến thái này sao? Chết mất!". Cô cảm thấy một cơn lạnh chạy dọc sống lưng.
- Đúng vậy. Nhìn cái mặt hắn là biết. Hắn khao khát được làm chuyện xấu với em đến tận xương tuỷ nhưng vẫn cố gắng kìm chế lại. Và bây giờ hắn đã mất em, và hắn chắc phải đang hối hận lắm đấy. Dù em có bị coi là một đồ vật đi chăng nữa thì em vẫn là một thứ vô giá.
- Woa~ Tiếp đi tiếp đi, Kiyoshi-sensei! - Akina vỗ tay lia lịa.
Kiyoshi ắt hẳn là một bậc thầy trong chuyện này. Bởi vì... anh cũng từng nhìn nhiều người con gái khác với ánh mắt như vậy... ánh mắt ham muốn... Nhưng với Akina, anh cũng muốn chiếm đoạt cô ấy nhưng lại sợ cô ấy chưa sẵn sàng... sợ cô ấy bị tổn thương...
- Được rồi. Em hãy cho tôi biết muốn làm Queen và King trong vũ hội thì cần có điều kiện gì? - Kiyoshi viết 1 chữ "VŨ HỘI" to đùng lên cái bảng rồi hỏi.
- Vâng, phải đạt điểm cao trong kì thi cuối học kì 2, ít nhất là hạng 3 trong khối trở lên, và... phải đẹp trai hay đẹp gái ạ.
Vừa vẽ nhánh ra từ chữ "VŨ HỘI", Kiyoshi vừa nói:
- Chính xác. Nhưng mà còn thiếu 1 cái.
- Cái gì cơ? - Akina hỏi, giọng bỗng nhiên trở nên ngây thơ đột xuất.
- Đó là phải biết khiêu vũ. Hôn thôi thì hắn không thể nào tức lâu được. OK?
- Sao? Khiêu vũ hả? Em không biết... - Giọng Akina ỉu xìu.
- Không sao... Bây giờ chúng ta cần bàn đến việc làm sao chúng ta có thể thực hiện được điều này. - Kiyoshi nói tiếp. - Về chuyện đẹp trai đẹp gái ớ, thì cả 2 đứa mình đều đẹp mà.
(Vâng, anh í quá tự tin!)
- Đúng đúng!
- Nhưng về vấn đề học tập, anh cần phải cố gắng nhìu hơn, nhất là về môn Toán. Và... về vấn đề khiêu vũ, đích thân anh... à không... tôi tận tình sẽ chỉ dạy cho em cách đẹp nhất để khiêu vũ.
- Thật hả?.... - Akina thấy vui vì sắp được học khiêu vũ. Ánh lên trong đôi mắt đen sâu thăm thẳm của cô, một nét buồn bã... Nhưng... Cô thấy... khó xử vì Kiyoshi sẽ đích thân chỉ dạy cho cô... Ngại chết đi được!...
- Và... Chúng ta chỉ còn thời gian từ đây đến cuối năm học. Cố lên nào! - Kiyoshi trông hào hứng thấy rõ.
- Okie! - Akina cười tươi, nụ cười như ngàn tia nắng chiếu vào, như xua tan đi mùa Đông lạnh giá. Mà không cần xua đi, mùa Đông cũng gần kết thúc rồi...
Phân chia giờ học cũng như giờ tập khiêu vũ xong, Kiyoshi choàng vai Akina và 2 người cùng nhau về "nhà". Dọc đường đi, 2 người trò chuyện với nhau đủ thứ chuyện trên trời dưới đất, cười nói vui vẻ...
~Trong lúc đó...
Trong phòng học ở trường...
Không khí im ắng lạ thường...
Chỉ có tiếng gió rít qua cửa sổ...
Và tiếng bút đều đều trên mặt giấy tập...
Ryouji Hasu đang ngồi cùng Harumi Hoshi (cô nàng mà hôm trước bắt cặp chung với Ryouji)...
Harumi thì cắm cúi làm bài. Còn Ryouji thì đang giả bộ đọc sách, mắt không chú ý vào những con chữ mà cứ liếc qua nhìn cô nàng kia...
Harumi là một cô nàng rất dễ thương lớp 10C. Cô học không giỏi lắm nhưng lại được cái rất lanh lẹ và đẹp, theo một khía cạnh nàođó. Cô có mái tóc màu hạt dẻ dài và gợn sóng. Cô thường cột mái tóc đó lên, để lộ cái cổ trắng ngần trông thật quyến rũ. Nét đẹp của cô... là một nét đẹp theo kiểu xinh xắn, hồn nhiên, trong sáng. Và... Ryouji cảm thấy "thích" cô vì điều đó.
Nhưng trong khi Ryouji ngắm Harumi sau cuốn sách, đầu óc anh lại hiện lên hình ảnh về người con gái ấy. Mùi hương đó... Đôi môi đó... Làn da đó... Cứ như kích thích anh mãi... Nhưng, anh không bao giờ hẹn riêng Akina ra ngoài,... nói đúng hơn là chưa kịp... nên vẫn chưa có cơ hội để hành động. Ấy mà trong một tíc tắc giận dữ, anh đã để vụt mất cô ấy... Thiệt là không thể tha thứ được!
Càng nghĩ thì càng thấy ngứa ngáy tay chân, lòng ham muốn của Ryouji trỗi dậy...
Mà anh lại đang ở một mình... với một người con gái. Không cần thiết phải kìm chế nữa rồi...
Nhanh như chớp, Ryouji nhanh chóng đè người Harumi xuống sàn nhà lạnh tanh...
- Anh Ryouji... Anh làm gì thế...?... - Harumi khiếp sợ khi thấy ánh nhìn của Ryouji không còn ấm áp như bao ngày nữa mà dần trở nên đáng sợ hơn.
- Nằm im đi... Cho tôi xin một chút thôi... - Ryouji nhẹ nhàng nói, giọng lạnh như băng. Rồi anh nhếch mép cười, để lộ chiếc răng nang nhọn hoắt...
Harumi ra sức vùng vẫy, nhưng mọi nỗ lực của cô đều vô vọng vì Ryouji giữ quá chặt...
Ryouji chậm rãi đưa mặt gần Harumi hơn...
"Phập"
Hai chiếc ranh nanh nhọn hoắt đã cắm phập vào cái cổ trắng ngần...
Máu đỏ thẫm chảy ra...
"Ực ực ực..."
Ryouji hăng say uống máu của Harumi chảy ra từ vết cắn. Cô nàng chỉ nhắm mắt lại, khẽ nhăn mặt chịu đựng...
Không còn nghi ngờ gì nữa, Ryouji chắc chắn là con cháu của tộc Vampire, tồn tại trên Nhân giới này hàng tỉ năm về trước...
Vài phút sau, Ryouji mới chịu buông Harumi ra...
Cô nàng thở hổn hển... Mặt trắng bệch...
- Ngon quá! - Ryouji liếm môi, cười nhạt.
- Anh... là Vampire hả,... Ryouji? - Harumi nói một cách khó nhọc.
- Ừ... Cô khôn hồn thì đừng nói với ai. Đây là bí mật giữa cô và tôi. Nói ra, cô sẽ chết! - Ryouji đe doạ.
- Vâng,... em sẽ... không nói với ai đâu. - Harumi ngoan ngoãn nghe theo.
Ryouji nở một nụ cười chết người rồi xách cặp quay lưng bỏ đi. Đằng sau, Harumi đang loay hoay tìm cách cầm máu...
- Vampire hở? Thú vị đấy! Anh ấy chắc chắn sẽ thuộc về mình! - Harumi tự nói với chính mình, rồi cô nhếch mép cười, một nụ cười tinh quái.
Hết chương 22



Cánh cửa gỗ của căn hộ số 165 ở khu căn hộ Kaze dần mở ra. Akina và Kiyoshi đang đứng đằng sau cánh cửa ấy,

cười nói rôm rả...
- Anh vào trước đi! - Akina nói trước, lịch sự mời Kiyoshi vào trước.
- Không, em vào trước đi. Đây là nhà mới của em rồi đó! Cứ thoải mái! - Kiyoshi cũng cười cười, mời Akina vào trước.
- Anh vào trước đi...
- Em vào trước đi...
- Anh vào trước đi!
- Em vào trước đi!
Sau một lúc, bỗng khu vực trước cửa nhà trở thành một hỗn chiến. Hai con người hễ đụng tới chuyện gì là cãi dai như đĩa, kết hợp lại với nhau thì ra thế này đây. Chỉ có chuyện người nào vào trước thôi mà làm quá lên! Tưởng chừng như trong nhà có bom gài sẵn và đôi gà bông này đang tranh luận coi ai sẽ chết trước! ( ;) không có chuyện đó đâu à nhen )
~
5 phút sau...
- Em vào trước đi!
- A-n-h v-à-o t-r-ư-ớ-c đ-i! - Akina bắt đầu lên giọng.
- Em thiệt là cứng đầu quá, Akina. Thế thì... cả hai chúng ta cùng vào!
Nói rồi, Kiyoshi quăng cái cặp vào nhà rồi bế thốc Akina lên. Cô nàng bất ngờ, mặt đỏ ửng lên... Được Kiyoshi bế thốc lên, cô cảm nhận được sự rắn chắc của đôi tay, thân nhiệt vừa đủ ấm và nhịp đập của trái tim anh ở trong lòng ngực... Nhanh và dồn dập...
Kiyoshi nhẹ nhàng đặt Akina lên ghế sofa rồi xoa đầu cô và nói:
- Em đi tắm đi! Anh sẽ nấu bữa tối cho.
- Ừm.... - Akina gật đầu ngoan ngoãn nghe theo. Cô nàng cứng đầu thế mà chỉ cần hành động một cái là cô lại ngoan ngoãn một cách kì lạ...
Trong khi Akina đủng đẳng bước vào phòng tắm thì Kiyoshi ở bên ngoài xào xào nấu nấu. Hương thơm thoang thoảng khắp gian phòng... Ấm áp...
~Vài phút sau...
Akina bước ra với bộ đồ ngủ màu hồng nhạt đáng yêu và kín đáo vừa đúng lúc Kiyoshi dọn đồ ăn ra bàn xong xuôi...
Nghe tiếng bước chân, Kiyoshi quay sang nhìn. Nét đáng yêu của Akina làm anh bị đơ ra vài giây...
...
- Anh làm gì mà nhìn em dữ dợ? - Trông thấy Kiyoshi nhìn mình không chớp mắt, Akina liền hỏi.
- À... không... không có gì.... Tại.... trông em dễ thương quá!
- Xì! Tên biến thái nhà ngươi...
- Bỏ ngay từ "biến thái" cho anh! - Kiyoshi lao tới nhanh như con gió, dồn Akina vào tường và đưa tay chống lên, chặn lại không cho cô đi. - Không bỏ thì anh sẽ không tha đâu!
- Không bao giờ! - Akina chu môi lên nói, tiện thể nhón chân lên hôn một cái "chụt" vào má của Kiyoshi...
Trong khi Kiyoshi đang bị đứng hình thì Akina nhanh chóng luồn ra ngoài, đưa tay che mặt để giấu đi khuôn mặt xấu hổ và nụ cười tinh nghịch!...
- Ăn thôi! Đói quá! - Akina ngồi vào bàn ăn và bắt đầu cầm đũa lên - Itadakimasu*~!
(*: Tiếng Nhật, mang 2 nghĩa. 1 là Chúc mọi người ăn ngon miệng. 2 là Cảm ơn vì bữa ăn.)
Lúc này, Kiyoshi mới hoàng hồn.
- Dám ăn trước hả! - Kèm theo lời nói của anh là một cái cốc đầu dành cho Akina.
- Đau! - Akina
2hi.us