XtGem Forum catalog
Truyện teen  Cô Nàng Bí Ẩn

Truyện teen Cô Nàng Bí Ẩn

Tác giả: Internet

Truyện teen Cô Nàng Bí Ẩn



Trong khi Akina và Kiyoshi cùng vùi đầu vào đống công việc ở Yami thì mùa hè đã trôi qua một cách lặng lẽ nhất...
Một ngày kia, không khí mát mẻ của mùa thu bắt đầu tràn về và lá bắt đầu chuyển vàng, nhẹ nhàng rơi xuống khi có gió thổi qua.
Trên con đường từ trụ sở chi nhánh Yami ở phía Nam đến trường Sojika, một cô gái thong thả đi, khuôn mặt đẹp tựa thiên thần, mái tóc đen dài óng ả tung bay trong làn gió mát. Cô đi trên con đường trải lá vàng, hai bên là hai hàng cây gần như trơ trụi vươn ra tạo thành một mái vòm như muốn bảo vệ bóng người nhỏ nhắn đáng yêu ở bên dưới. Hình ảnh ấy... thật tuyệt đẹp!
Hôm nay là ngày tựu trường của Sojika. Học sinh từ khắp các nơi lại hội tụ về đây sau 3 tháng hè vừa ngắn lại vừa dài lê thê. Mỗi người muôn vẻ. Có người vui tươi, cười đùa hồn nhiên với bạn bè. Có người mặt ảm đạm, đôi mắt thâm quầng vì thiếu ngủ. Nhưng nói chung, ai ai cũng háo hức vì lễ Bắt cặp sẽ diễn ra vào sáng hôm nay.
Lễ Bắt cặp (lại) là một truyền thống có từ lâu đời của trường Sojika. Vào buổi lễ, học sinh được chia ra làm 2 nhóm: nhóm thông minh và nhóm không thông minh. Tất nhiên ở trường chuyên Sojika thì ai ai cũng đều thông minh. Nhưng thông minh ở cấp độ thấp thì lại bị liệt vào nhóm không thông minh. Thiệt là bất công!
Vào đầu buổi lễ, nhóm thông minh sẽ ngồi ngẫu nhiên vào những chỗ ngồi đã được đánh số thứ tự sẵn. Sau đó, nhóm không thông minh sẽ bốc thăm số thứ tự và tìm đến người ngồi ở chỗ mang số đó. Và suốt năm học đó 2 người sẽ giúp đỡ nhau học tập. Đã có nhiều mối tình đẹp hay tình bạn đẹp nảy sinh từ việc bắt cặp này. Akina quen được Ryouji cũng là từ đó.
Akina, năm nay học lớp 11A, khoan thai bước vào trong hội trường và ngồi xuống chiếc ghế mang số thứ tự 16 ở khu nhóm thông minh, chờ đợi lễ tựu trường bắt đầu.
... Sau 7 giờ, lễ tựu trường bắt đầu. Lại buồn chán và tẻ nhạt như mọi khi... Thiếu ngủ do phi vụ tối hôm qua, mắt Akina như muốn díu lại...
Khò khò...
Akina gục đầu xuống... Ngủ say...
...
- Này, Akina, dậy đi! Sao giờ này mà em ngủ được hay thế? - Một giọng nói ấm áp, pha chút châm chọc vang lên bên đầu khiến Akina nhanh chóng thoát khỏi giấc ngủ say...
Ngước mắt nhìn lên, Akina trông thấy đôi mắt màu cafe đang nhìn mình chăm chú...
Mắt chạm mắt...
- Chào em. Anh, Kiyoshi Kaze học lớp 12A này sẽ là người bắt cặp với em năm nay. Mong em giúp đỡ. - Kiyoshi cảm thấy mình rất may mắn và hào hứng. Anh thầm cảm ơn định mệnh đã cho anh bắt cặp với Akina. Anh đưa tay ra, mong muốn bàn tay trắng trẻo với những ngón tay thon dài kia cũng đưa lên và bắt tay với mình.
Nhưng bàn tay của anh cứ bơ vơ trong không trung, không có tí dấu hiệu nào cho thấy bàn tay kia sẽ đưa lên khiến anh đơ ra hết một lúc...
Akina sau khi xử lí thông tin anh chàng Kiyoshi biến thái đưa ra một cách nhanh chóng, quyết định là giấc ngủ của mình là quan trọng hơn. Dù gì sau buổi lễ Bắt cặp này thì học sinh cũng về luôn. Thôi thì cứ chợp mắt cái đã...
Akina lim dim...
Sau một hồi đơ như càng cua, Kiyoshi đã trấn tĩnh lại được. Anh ngồi xuống kế bên Akina, khẽ lay cô dậy.
- Này, sao em cứ bơ anh thế! Ồn thế này mà cũng ngủ được... Em hay thiệt đó!
...im lặng...
- Akina! Akina Yuumi! Em có nghe anh nói gì không đó?
...
... Khò khò...
Tiếng ngáy khe khẽ phát ra từ đôi môi mọng nước màu hồng cam quyến rũ của Akina làm Kiyoshi chỉ biết lắc đầu ngao ngán. Hết hiểu nổi!
... Như không giữ được sức nặng của cơ thể trong cơn buồn ngủ, Akina ngã sang một bên,... tựa vào thân người của ... Kiyoshi!?! Anh chàng này đơ tập 2!...
Akina vẫn tự nhiên ngủ say như chết trong lòng Kiyoshi. Trong vô thức, dường như cô nghe được trái tim ai đang đập mạnh và cảm nhận được hơi ấm của ai đó... Cảm giác thật dễ chịu...
Kiyoshi miệng mở to thành hình chữ O một hồi, rồi khẽ khép lại và cong lên đầy quyến rũ. Vậy cũng tốt! Cứ để cô ấy thế này thì có cảm giác như mình sẽ bảo vệ được cô nàng này. Anh vòng tay qua vai Akina, giữ chặt để cô không bị ngã dập mặt xuống đất.
Rồi anh cúi xuống... Ngắm nhìn khuôn mặt đẹp tựa thiên thần kia một hồi lâu...
Làn da trắng mịn... Mái tóc đen dài óng ả... Đôi má ửng hồng... Hàng lông mi đen dày cong vút... Và... đôi môi màu hồng cam mọng nước hình trái tim... Tất cả dường như có ma lực, kéo trái tim cùng khuôn mặt của Kiyoshi càng ngày càng gần hơn vềphía Akina...
Đôi môi của anh sắp chạm vào đôi môi quyến rũ ấy rồi... Não Kiyoshi liên tục phát ra tín hiệu "kìm chế" nhưng đều vô tác dụng trước vẻ đẹp hút hồn của Akina...
30cm...
20cm...
15cm...
10cm...
5cm...
"Chát"
Ngay đúng lúc này, bàn tay trắng trẻo với những ngón tay thon dài đập thẳng vào khuôn mặt điển trai của Kiyoshi với một lực mạnh kinh khủng!?! Ấy thế mà khi nãy nó còn không có một chút năng lượng nào để đưa lên bắt tay với anh chàng cơ đấy!
- Đồ... BIẾN... THÁI! - Akina choàng dậy, hét lên. Bấy giờ

trong hội trường cũng chả còn ai cho nên cô cũng không cần giữ sĩ diện cho cái anh chàng đào hoa hám gái này làm gì.
Lúc nãy, khi đã ngủ đủ giấc, Akina mở mắt dậy, phát hiện ra tay ai đang choàng qua vai mình, một bàn tay to và rắn chắc... Và rồi cô trông thấy khuôn mặt đẹp trai đang tiến đến... ngày càng gần hơn... Cô hoảng quá phang đại vào khuôn mặt điển trai ấy một cái tát...
Vừa xấu hổ vừa thích thú vì đã được hét lên suy nghĩ của mình bấy lâu nay về anh chàng ấy, Akina đỏ mặt nhưng lại cố kìm để không bật cười thành tiếng... Cô quay mặt, gạt đôi bàn tay đang đặt trên vai mình ra và bỏ đi, để lại anh chàng Kiyoshi đang đơ tập 3. Chưa bao giờ anh bị đơ nhiều thế chỉ trong một ngày...
Từ nay Akina sẽ phải bắt cặp với cái anh chàng đào hoa biến thái này, cô biết. Thật là phiền phức chết đi được! Định mệnh thật trớ trêu!
Nhưng... Akina cảm nhận được, hơi ấm còn vương vấn đâu đây... Trái tim cô bỗng dậy lên cảm giác bồi hồi, xao xuyến...
Hết chương 10



Lại một ngày học nhàm chán khác...
Giáo viên chủ nhiệm năm nay của lớp 11A là một ông thầy giáo dạy Văn vô cùng nghiêm khắc và khó chịu.
Như thường lệ, Akina ngồi chăm chú đọc sách trong giờ học. Tiếng giảng bài vang lên đều đều bên tai, nhưng chỉ một phần của não Akina tiếp nhận lời giảng bài ấy, phần còn lại tập trung vào quyển sách... Trông cô như tách biệt khỏi lớp học nơi đây. Cô đang ở trong một thế giới khác, một thế giới của riêng cô...
Bỗng...
Một viên phấn băng thẳng vào khuôn mặt đẹp không tì vết của cô khiến cô trở về lại với thế giới nhàm chán này.
- Akina! Em tưởng là em đẹp em có quyền hả? Đứng lên và đọc tiếp đoạn tiếp theo cho tôi. - Đó là giọng của ông thầy chủ nhiệm. Nhác thấy Akina làm việc riêng trong lớp, lại vô cùng chăm chú, ông ném thẳng viên phấn vào cô khiến cả lớp được một lần cười hả hê. Hình như ông thầy này chưa hiểu rõ nàng Akina của chúng ta rồi. Vậy cũng có thể hiểu được, vì đây mới là buổi học đầu tiên của năm học này cơ mà.
Không một chút nao núng, chẳng buồn khép sách lại và mở cuốn sách giáo khoa ra, Akina bắt đầu đọc như nằm thuộc lòng văn bản trong đầu:
- "Thôi dại gì mà vào miệng cọp, hắn cứ đứng đây này, cứ lăn ra đây này, lại kêu toáng lên xem nào..." (Chí Phèo-Nam Cao) - Từ ngữ, giọng điệu đọc của cô gần như là hoàn hảo nhất. Gương mặt đẹp tựa thiên thần của cô không để lộ bất cứ cảm xúc nào.
Cả lớp học người nào cũng miệng chữ O mở to nhìn Akina như nhìn quái vật. Rốt cuộc trong cái đầu ấy chứa gì thế?!?
- "...Ở tù thì hắn coi là thường. Thôi cứ..."
- Akina, em dừng ở đây được rồi. Cứ thoải mái làm việc em thích làm đi. - Trong 1 thoáng, ông thầy cảm thấy mình thật vô dụng, thả thân hình mập mạp của ông xuống chiếc ghế gỗ dành cho giáo viên và thả rong lớp học luôn. Lớp 11A bắt đầu rần rần như cái chợ. Akina không có đủ sự yên tĩnh và tập trung để đọc sách nên cô xách cái cặp cùng quyển sách đi thẳng ra hành lang
, trong lúc có hàng chục tia laze trong lớp đang hướng thẳng về phía cô...
Sân sau trường Sojika là một nơi lí tưởng để cúp tiết.
Akina chầm chậm bước vào sân, quăng chiếc cặp không có gì ngoài bút viết và sách truyện qua một bên và bắt đầu... ngủ. (mất hết cả hình tượng học sinh gương mẫu...)
Lí do mà Akina không thèm học bài là vì cô đã thuộc hết tất cả các bài trong SGK lớp 10, 11, 12 của tất cả các môn ngay từ khi bước chân vào trường này. Cô chỉ đi học vì cô muốn nói chuyện và làm bạn với ai đó, như 1 học sinh cấp 3 bình thường. Nhưng có vẻ vào đây rồi lại không ai muốn nói chuyện với cô, trừ Ryouji và... cái tên biến thái Kiyoshi kia... (Oa, nam chính của tui...)
... Khò khò...
Gió man mát thổi qua. Dưới ánh nắng ấm áp xuyên qua tán cây xanh tốt, Akina đánh một giấc ngủ say...
...
~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*
~- Akina, con quả thật là một thiên tài!
Giọng nói ấy, thật quen thuộc...
A, đúng rồi,...
Giọng nói ấy là của ba... Nói đúng hơn là... BA NUÔI...
Mình đã tưởng ông ấy là ba thật của mình...
Ông ấy đã nói dối...
Ba đã dạy mình rất nhiều thứ...
Ba đã dạy chữ ình khi mình mới có 1 tuổi...
Ba đã dạy xong chương trình cấp 1 ình khi mình lên 5...
Ba đã dạy võ và cách đánh kiếm ình khi mình khi mình lên 6...
Ba đã trao ình thanh kiếm Kurochishi huyền thoại khi mình lên 9...
Ông ấy thật là một người vĩ đại, đối với dòng họ Toru...
Và đối với mình nữa...
Nhưng khi mình lên 10, ông ấy đã...
Ra đi mãi mãi...
Bởi tên Sâu bọ mang tên Iji...
Mình sẽ trả thù cho ông...
Và trả thù cho cả cha mẹ thật của mình...
Cũng đã bị giết bởi lũ Sâu bọ kia...
~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*
~- Này, Akina, sao em lại làm gì ở đây thế hử? - Một giọng nói trầm ấm quen thuộc vang lên bên tai Akina.
Cô từ từ mở mắt dậy. Đầu cô đau như búa bổ. Hình như kí ức vừa quay về với cô, nhưng cô nhanh chóng quên phắt đi khi phát hiện một khuôn mặt điển trai với đôi mắt màu cafe đang nhìn mình chăm chú.
- Ngủ! - Câu trả lời ngắn gọn và dễ hiểu, không cần phải nói nhiều với cái tên biến thái này làm gì. Cô đang bực mình vì bị phá ngang giấc ngủ.
- Hơ hơ... Lần đầu tiên thấy em không bơ anh đấy. Mà biết đây là giờ gì không hả? - Kiyoshi nói, miệng cười nham nhở, nhưng vẫn đẹp trai.
- Không... quan... tâm! - Akina lạnh lùng trả lời.
- Em không quan tâm cũng không được đâu! Bây giờ là giờ để các cặp học chung với nhau. Nhanh lên, anh đã kiếm được chỗ lí tưởng cho 2 chúng ta học rồi. Không bị quấy rầy đâu! - Như đã quen với cái tính lạnh lùng với mình bên ngoài của Akina, Kiyoshi không bị đơ toàn tập nữa. Ngược lại, anh còn hào hứng chủ động nắm lấy tay cô nàng, kéo cô dậy.
Bấy giờ, trong trường, các cặp học sinh, 1"thông minh" và 1 "không thông minh" bắt đầu đi chung với nhau. Địa điểm học chung là tự chọn, không bắt buộc phải ở lại trường nhưng thỉnh thoảng, một giáo viên lại đi kiểm tra để xem các cặp có học đàng hoàng không.
- Đi đâu? - Mơ mơ màng màng, Akina hỏi, trong lúc miễn cưỡng đứng lên do lực kéo quá mạnh.
- Tí nữa sẽ biết thui mà ~ - Kiyoshi nở một nụ cười hết sức là nham hiểm.
Một tay nằm gọn trong tay Kiyoshi, tay kia chầm chậm xách cặp lên, Akina dần dần tỉnh ra và cô nàng cảm thấy mặt mình bắt đầu nóng dần khi phát hiện tên biến thái đang nắm tay mình. Chưa kịp giật tay lại, cô đã bị kéo đi bằng một lực hết sức là mạnh.
Kiyoshi biết nếu muốn làm Akina nghe lời thì không thể dịu dàng với cô nàng nữa. Gương mặt hiện lên vẻ khoái chí thấy rõ, anh hào hứng hô to:
- Đi thôi!
Hết chương 11



Trong lúc Akina bị Kiyoshi lôi đi, một ánh mắt toé lửa đang nhìn 2 người như muốn ăn tươi nuốt sống.
- Ryouji, anh đang nhìn cái gì thế? - Một giọng nói hồn nhiên vang lên bên tai khiến Ryouji giật nảy, rời mắt khỏi cửa sổ.
- Chẳng có gì cả. Chỉ là ngắm cảnh vật thôi.
- Vậy sao? Tới giờ học cặp rồi đó. Đi thôi anh! Mới bữa đầu mà ông thầy Toán lớp em cho bài khó quá trời luôn ~ Anh giúp em nhé,

Ryouji?
Giọng nói ấy là của cô nàng Harumi Hoshi, lớp 10C. Cô ấy là người bắt cặp chung với Ryouji năm nay, tính tình hết sức dễ thương và hồn nhiên. Vốn bản tính thích con gái dễ thương, Ryouji dễ dàng sinh ra cảm tình nhanh chóng đối với cô nàng này. Ngược lại, đối với Akina, anh lại thấy vô cùng khó chịu và tức giận khi cô lại bắt cặp với tên Kiyoshi kia.
Ấy là về phía Ryouji (anh chàng bị lãng quên lâu nay của chúng ta). Trong khi anh đang ở lại trường học cùng với Harumi thì Kiyoshi cùng Akina đang trên đường tới một nơi nào đó...
Xấu hổ cộng với mệt mỏi và lười nói chuyện (do ảnh hưởng của nhiệt độ, sự thiếu ngủ, độ biến thái của người cần giao tiếp !?!,...vân vân và vân vân), Akina quyết định im luôn cho đỡ tốn công, chờ đợi xem cái tên Kiyoshi kia kéo mình đi đâu...
Kiyoshi, với khuôn mặt hăm hở và nham hiểm hết mức có thể, cứ nắm chặt lấy tay Akina, lôi cô đi băng băng qua con phố đông nghịt người.
Rồi anh dừng lại trước cửa một sân tập nhảy lớn mang tên "Kaze". Anh thoải mái đẩy cửa bước vào, nháy mắt với các nhân viên một cái. Cũng may là nhân viên hôm nay đứng ở phòng khách toàn là nam. Chứ nếu không thì nhập viện hàng loạt mất!
- Chào cậu chủ. Mời cậu đi lối này. - Một nhân viên nam ra chào Kiyoshi, rồi đưa Kiyoshi cùng Akina đến trước cửa một phòng nhảy rộng lớn...
...Đang định cúi đầu rút lui, ánh mắt của anh chàng nhân viên ấy chợt dừng lại trước Akina. Ôi, người gì đâu mà đẹp thế! Anh chàng không nhận ra mình đang nhìn Akina say đắm trước khi Kiyoshi tặng cho anh một cú đấm làm lệch cả quai hàm.
- Ngươi đang nhìn ai đấy hả? Lui mau! Ngươi bị sa thải! - Kiyoshi quát lên, giận dữ kéo cô nàng suốt từ nãy đến giờ chỉ biết lo nhìn xung quanh vào trong và đóng sầm cửa lại trước khi chàng nhân viên kia kịp mở miệng cầu xin:
- Cậu chủ! Cậu chủ! Em biết lỗi rồi! Đừng sa thải em mà cậu chủ!...
Kiyoshi mặc kệ, không quan tâm. Anh chỉ quan tâm xem có đôi mắt nào đang lia cô nàng Akina của anh... ít nhất là SẮP LÀ của anh, và anh sẽ tìm cách xử đẹp người đó.
Quăng cặp sang một bên, Kiyoshi mệt mỏi ngồi phịch xuống, đưa tay lau mồ hôi trên trán. Chưa kịp làm gì, anh đã nghe một tiếng nói trong trẻo nhưng không kém phần đanh đá vang dội khắp căn phòng kín:
- Này, anh đưa tôi đến đây làm gì thế? Vừa xa lại vừa không hợp cho việc học tập nữa. Đây là phòng tập nhảy mà? - Akina sau một hồi quan sát khắp mọi ngõ ngách của căn phòng, cất tiếng lên hỏi.
Căn phòng rõ ràng là không hợp tí nào đối với việc học. Xung quanh bốn bề đều là gương. Chỉ có một cái bục gỗ cao hơn mặt sàn ở một góc phòng, đủ độ cao để đặt sách vở lên mà học. Nhưng có cái lợi là phòng tuyệt đối im lặng, và dùng máy lạnh nên cực kì mát.
- Có sao đâu! Em không thấy ở đây rất yên tĩnh và mát mẻ sao? Học ở đây là tuyệt nhất ấy chứ! - Kiyoshi cười hề hề. Thực chất anh lôi cô nàng vào đây là để 2 người có không gian riêng tư, không bị quấy rối gì cả.
Thấy lí lẽ của cái tên biến thái kia cũng đúng, Akina im lặng và lại đi vòng vòng, rồi cô dừng lại và quan sát mình trong gương. Không dư năng lượng để cãi lại nữa. Cô nàng không hề nghĩ đến chuyện mục đích của Kiyoshi thực sự không phải như vậy, và cô cũng không nhận ra cô đang đứng sát bên cạnh Kiyoshi...
"Rầm"
Nhanh như một cơn gió, Kiyoshi nhận ra thời cơ đã đến và anh hành động nhanh, gọn, lẹ. Chớp mắt 1 cái đã thấy một cảnh tượng như phim. Akina đang dựa sát vào tường, bị chặn hai bên bởi 2 cánh tay rắn chắc của Kiyoshi. Tim cô đập thình thịch trong lồng ngực. Nhưng Akina này đời nào chịu để cho 1 tên biến thái làm vậy với mình chứ!
- Anh muốn chết hả, tên BIẾN THÁI kia? - Akina lên tiếng. Cô cần biết chắc chắn là tên kia có muốn buông ra trước khi cô hạ màn thật hoành tráng không.
- Đừng có gọi anh là Biến thái nữa mà, nhóc. - Kiyoshi nói, mắt vẫn không rời khuôn mặt của Akina.
- Nhưng mà tôi thích. Và ai cho anh gọi tôi là NHÓC hả?
- Tất nhiên là anh tự cho phép mình rùi, nhóc ạ. - Kiyoshi cười, lộ rõ vẻ khoái chí trên mặt khi thấy Akina bắt đầu tức giận.
Trên đời này Akina ghét nhất là bị gọi là nhóc - một sự xúc phạm không hề nhẹ.
- Không được gọi tôi là nhóc! - Akina đang cực kì giận dữ ( có vẻ như tâm trạng bây giờ của cô bị ảnh hưởng bởi phần lớn là độ biến thái của cái tên cô đang nói chuyện với )
- Nhưng mà anh thích. - Kiyoshi nhại lại lời Akina nói hồi nãy. Học cấp 3 rồi tính cách của anh vẫn như trẻ con ấy. Đấy người ta gọi là "Trẻ mãi không già"...!?!
- Nhưng mà tôi không thích.
- Nhưng mà anh thích.
- Nhưng mà TÔI KHÔNG THÍCH!
- Nhưng mà ANH THÍCH.
- Nhưng mà TÔI KHÔNG THÍCH!
...
Cuộc đấu khẩu giữa 2 người trở nên gây gắt và quyết liệt hơn bao giờ hết.
"Sao mà người gì đâu mà dai dữ vậy trời." Cả hai người Kiyoshi và Akina đều có chung 1 suy nghĩ. "Phải cho cô ấy/tên biến thái ấy nếm mùi mới được."
Và 2 con người ấy sắp tung ra tuyệt chiêu bí truyền của chính mình...
Hết chương 12- Nhưng mà TÔI KHÔNG THÍCH!
- Nhưng mà ANH THÍCH!
- NHƯNG MÀ TÔI KHÔNG THÍCH!
- NHƯNG MÀ ANH THÍCH!
...
Cuộc đấu khẩu diễn ra suốt 5 phút đồng hồ khiến cả 2 người mệt lử. Akina thì đứng sát vào tường còn Kiyoshi thì đứng chặng cô nàng, không cho cô bỏ đi.
Cuối cùng, Kiyoshi bắt buộc phải tung ra tuyệt chiêu bí truyền của mình.
- Em không thích thì anh sẽ làm cho em thích, NHÓC à...
Nói rồi, Kiyoshi từ từ đưa khuôn mặt của mình lại gần Akina hơn...
30cm...
20cm...
10cm...
5cm...
Tuyệt chiêu bí truyền của anh khiến bao cô gái mê mệt là nụ hôn. Và Kiyoshi thực sự nghĩ áp dụng cách này với Akina là hiệu quả...
Nhưng ngược lại là đằng khác.
Akina, khi phát hiện ra mưu đồ của tên Kiyoshi biến thái, não đã kịp phát ra tín hiệu tung tuyệt chiêu bí truyền của chính cô ra...
Mắt Kiyoshi khép hờ, mong chờ đến lúc môi mình chạm vào môi cô ấy. Cảm giác đó thật là... Không thể nói thành lời...
Nhưng vẻ mặt sung sướng của Kiyoshi nhanh chóng chuyển thành một vẻ mặt đau đớn tột cùng. Anh bỏ hai cánh tay ra khỏi tường, ôm... đáy quần và ngã lăn ra sàn, rên rỉ:
- Sao em... dám...
Số là Akina đã học được tuyệt chiêu chống lại mấy tên biến thái từ Yami, nói rõ hơn là Mika Murasaki.
- Khi gặp mấy tên biến thái, em chỉ cần lên gối hay đá vào chỗ hiểm của chúng. Chúng sẽ tự động nể sợ em ngay thui
~Và điều này đã được Akina áp dụng ngay và luôn.
Thật là một tình huống éo le. Kiyoshi nằm lăn lóc dưới sàn nhà còn Akina bụp miệng cười hi hi (cái chị này...thật là...).
- Kiểu này mai mốt anh không sinh con được mất. - Kiyoshi nói trong đau đớn.
- Ai thèm quan tâm. Không được gọi tôi là nhóc nữa nghe chưa, đồ biến thái? - Akina giở giọng "đội trưởng" cô thường dùng đối với đội của cô ở Yami.
Kiyoshi không trả lời. Anh chỉ tiếp tục nằm co rúm dưới sàn gỗ. Akina cũng chả quan tâm tên biến thái có trả lời hay không. Cô tự nhiên bước ra cửa như chưa có chuyện gì, không quên ngoảnh mặt lại chào tên biến thái Kiyoshi:
- Lần sau học cặp chúng ta sẽ bắt đầu với môn Toán nha! Chào!
Rồi Akina tung tăng đi ra khỏi chỗ quái quỷ này, bỏ Kiyoshi lại sau lưng với nỗi đau đớn nhớ suốt đời. Chưa bao giờ cô vui như vậy trong 6 năm nay...
- Cô ấy đã cười... Nụ cười thật đẹp!... Ui da... - Kiyoshi thầm nói

với chính mình. Anh nằm đó cả buổi trời để đợi chỗ ấy bớt đau rồi mới về nhà... (tội anh í quá đi ~)
Hết chương 13



Hôm sau, không Kiyoshi cần lôi đi, Akina cũng tự đi cùng anh đến địa điểm học chung. Cô chả thèm quan tâm đến cú lên gối thần thánh hôm qua đã gây ra thương tích gì cho anh chàng biến thái Kiyoshi kia hay không, và Kiyoshi cũng chả thèm đả động đến chuyện đó nữa. Điều anh quan tâm bây giờ là anh được đi chung, học chung với Akina mỗi buổi chiều và điều đó khiến anh vô cùng phấn khích.
- Hôm nay chúng ta sẽ học Toán lớp 12, lấy sách ra đi tên biến thái. - Tíc tắc, 2 người đã có mặt trong phòng tập nhảy của nhà Kaze. Akina, với một giọng không chút cảm xúc, nói với tên Kiyoshi khiến mặt anh ta nhăn lại như con khỉ.
- Em có cần phải gọi thế không? Xưng anh em không được à, Akina yêu dấu?
- Không có ai tên là Akina yêu dấu ở đây hết ớ.
- Vậy cũng không có ai tên là tên biến thái ở đây hết đó.
- Có, là anh chứ ai, t-ê-n b-i-ế-n t-h-á-i. - Như đang đánh vần, Akina chậm rãi nói từng từ một, đủ lớn để từ ngữ bắn tứ tung trong căn phòng - Lấy sách ra mau!
- Haizz... - Kiyoshi chỉ còn biết thở dài. Như chợt nhớ ra một điều, anh quay sang hỏi lại Akina. - Ủa, mà Toán lớp 12 làm sao em chỉ bài anh được?
- Tôi học hết chương trình cấp 3 rồi. Giở sách ra mau lên! - Akina nói, giọng như ra lệnh khiến Kiyoshi răm rắp làm theo, nhưng trong lòng anh lại băn khoăn vô cùng...
...
30 phút sau
~~Sau một hồi kiểm tra, Akina phát hiện ra tên biến thái Kiyoshi dở tệ môn Toán. Còn những môn khác thì anh ta học cũng tàm tạm và đặc biệt giỏi môn Văn. Có lẽ đó chính là lý do ăn nói là thế mạnh của Kiyoshi, điểm làm bao nhiêu cô gái chết mê mệt sau vẻ điển trai của anh.
- Anh học kiểu quái nào mà đạt điểm nhất khối thế? Môn Toán dở tệ, không có tí kiến thức nào trong đầu là sao đồ biến thái ngu ngốc?!? - Akina không giữ được bình tĩnh với cái độ ngu ngốc của Kiyoshi, quát lên.
- Hề hề, đạt được điểm nhất khối nhờ quen biết thui~ - Kiyoshi nở 1 nụ cười ranh mãnh và nói. Nói trắng ra thì tên Kiyoshi đã gian lận trong kì thi.
- Thiếu gia nhà Kaze, một tập đoàn lớn nhất đất nước Sakura, mai sau sẽ lên đứng đầu tập đoàn, lại gian lận trong kì thi ở trường. Anh nghĩ sao khi giới truyền thông biết điều này hả? Và... cả ông Kaze, ba của anh nữa? - Akina nói, giọng trầm xuống đến mức nghe nguy hiểm.
Tưởng tượng đến cảnh ba mình nổi trận lôi đình, Kiyoshi cảm thấy phát hoảng. Nếu Akina nói ra điều này cho người khác thì không những danh tiếng của tập đoàn đi xuống mà cuộc đời anh sẽ đi xuống theo luôn. Cô nàng ấy, thật là một con người đáng sợ!
- Nhưng mà... Để không vầy thì anh chả có hứng để học tập nữa. Em hãy cho anh 1 mục tiêu để anh có thể phấn đấu được không? - Kiyoshi đòi hỏi, hệt như một đứa trẻ dù anh đã sắp lên tuổi 18 rồi...
- Làm King của vũ hội?
- Nói thiệt cái đó dùng tiền là mua được à. Ông hiệu trưởng ham tiền lắm.
- Được nhiều em gái mê?
- Chỉ cần đẹp trai và nhiều tiền thui
~- Dẫn dắt tập đoàn Kaze sau này?
- Không được, cái đó xa vời quá đi, anh không có hứng!
...
- Thôi được rồi, tôi có thể mua cho bất cứ thứ gì anh muốn trong khả năng của mình. - Cuối cùng, Akina phải đành nhượng bộ và nói. Cô nhìn thẳng vào mắt Kiyoshi, chờ đợi tên biến thái ấy đưa ra 1 lời đề nghị...
- Làm bạn gái anh nha? - Chỉ chờ có vậy, Kiyoshi nhanh nhẹn nói ra như sợ Akina sẽ đổi ý. Đôi mắt màu cafe của anh cũng hướng thẳng về phía đôi mắt đen láy sâu thăm thẳm ấy...
- Nếu... Anh đạt kết quả cao trong kì thi cuối học kỳ 1, tôi sẽ suy nghĩ lại về chuyện này. Và nói luôn, câu trả lời hiện giờ là KHÔNG! - Sau một hồi đắn đo, Akina nói.
- Yahoo! - Kiyoshi mừng rỡ reo lên.
- Này này, tôi chỉ nói là tôi sẽ suy nghĩ lại, chứ không có nói là SẼ làm bạn gái của anh à nha. - Akina đính chính lại, sợ nói không rõ người nghe hiểu sai là mìnhchết mất.
- Okie! Học thôi! - Kiyoshi nổi hứng học nhanh đến bất ngờ.
~~Akina đã tận tình giảng dạy cho tên biến thái Kiyoshi Toán từ lớp 10 lên lớp 12. Cô nói cái gì Kiyoshi đều ghi chép lại hì hục và làm bài tập đầy đủ. Trình độ học tập của Kiyoshi tăng lên đáng kể trong suốt học kì ấy.
Ở lớp 12A bấy giờ, Kiyoshi Kaze mà học tốt được môn Toán là một kì tích. Khi bị hỏi đến cái gì là mục tiêu để anh học tập, anh đều trả lời đúng một cụm từ:
- Bạn gái mới của tui đó! - và cười híp cả mắt khiến đám con gái thắc mắc biết bao người con gái ấy là ai và dự định sẽ vặt đầu cô ta ra...
Hết chương 14



Mùa thu chẳng mấy chốc lại trôi đi thật nhanh và thật êm đềm, cùng với những buổi học cặp vui vẻ (có thể gọi là vui không khi một người vất vả chép bài, và một người rảnh rang ngồi đọc sách?) và kì thi cuối kì đầy vất vả.
Một buổi chiều "đẹp trời", với bầu trời âm u, đen kịt báo hiệu mùa đông đã đến và tuyết sắp rơi, sẽ làm trắng xoá cả một vùng rộng lớn của đất nước Sakura...
Akina vội vã đi băng băng qua hành lang để sang sảnh chính, nơi đang dán bảng điểm và xếp loại học tập của toàn trường. Tiếng những tên hám gái gọi với theo sau lưng nhưng không lọt vào đầu Akina được chữ nào.
Khi đến nơi, Akina không quan tâm điểm mình bao nhiêu, chỉ chen qua đám nam sinh cùng nữ sinh đông nghịt và nhìn lên bảng điểm và xếp hạng học tập của lớp... 12, ...rồi cô mỉm cười. Một nụ cười sung sướng...
Akina đang trên đường quay lại lớp của cô thì một đám nữ sinh lớp 12A ra đứng chặn đường cô lại...
- Ê, con kia! Sao mày dám quyến rũ Kaze của tao hả? - Một nữ sinh cất tiếng, giọng hắc dịch. Có vẻ cô ta cầm đầu nhóm nữ sinh này.
- Ừ đúng đó! Sao mày dám?
- Kaze của tao, không phải của một con nhóc như mày đâu!
- Của tao nữa
~- Kiyoshi mới là của tao!
- Mày muốn ăn tát không con kia?
...
Đám nữ sinh ở đằng sau hùa theo, rồi bắt đầu tranh cãi với nhau giữa hành lang. Akina chỉ biết ngơ ngác đứng nhìn. Cái quái gì đang xảy ra vậy???
- Thôi, chị em. Đừng tự làm tổn thương nhau. Hãy để dành cơn giận cho con khốn kia đi. - Đợi tới khi cô nữ sinh cầm đầu lên tiếng, đám nhốn nháo kia mới đoàn kết lại thành một khối và nhìn thẳng vào mặt Akina, hàng chục đôi mắt toé lửa.
- Làm gì nó đây chị hai?
- Đập cho nó chết đi! - Cô nữ sinh cầm đầu ra lệnh.
Đồng loạt, cả đám nữ sinh nhảy vào Akina. Cô không kịp phản ứng gì hết đã bị đè xuống và ăn mấy cú tát trời giáng. Cô không phản kháng
2hi.us