Ring ring
Truyện teen Tiểu Thư Siêu Quậy Và Công Tử Sát Gái

Truyện teen Tiểu Thư Siêu Quậy Và Công Tử Sát Gái

Tác giả: Internet

Truyện teen Tiểu Thư Siêu Quậy Và Công Tử Sát Gái

người yêu thôi mà .. - Hùng nở nụ cười đểu không thể nào tả nổi ...
- Xì ... Chỉ được cách tán gái giỏi thôi ... Đúng là sát muối vào tim mà ... - Nó bĩu môi
- Kệ chứ ... Chẳng phải em đã có Kelvin xinh trai đang đợi em về dinh sao ... - Hùng bỏ giấy xuống cạnh Nhii choàng tay cô y hệt vợ chồng thật ... Nhi vui sướng trong lòng không tả nổi ...
- Vậy sớm cho em rượu mừng nha ... - Nó nháy mắt rồi lấy tập hồ sơ vừa làm xong ...
" Cạch " - Nó đóng cửa ra ngoài ...
Đi dọc men theo lối thang máy ... Nó trằn trọc về hắn ... Hình như là 1 tuần rồi ... Nó và Hắn không nói chuyện ... Cũng không gặp nhau ...
Nó nhớ Hắn ...
   
Chương 45
My được Jey đưa về ...
Đến cổng,My xuống xe tính vào trong thì Jey kéo lại ... " Em không mời anh vào nhà được sao "
" Không ... Ngoài Minh ra ... Không người con trai nào được phép vào nhà em ... " - My cười chua xót ... Sau đó quay vào trong ... " Khánh Minh ... Sẽ không thích "
" Hình như ... Em đã quên anh và đã thật lòng yêu tên nhóc kia rồi ... " - Jey cười buồn ... Anh lái xe đi được một đoạn thì dừng lại ...
Qua kính chiếu hậu Jey thấy My đang ngồi dưới đất mà khóc ... Jey đau đớn tột cùng ...
Tim anh đã bị bóp nghẹn ... Từng giọt ... Từng giọt nhỏ xuống ... Anh hối hận vì khi xưa đã nói dối cô ... Hối hận vì anh đã làm cô đau khổ
Ngước mặt lên trên ... Nước mắt thấm vào môi vị đắng chát ... " Đến bao giờ anh mới quên em được đây ... Tiểu My My ... " - Jey gục đầu vào vôlăng ... Bất lực ...
*************
My lên phòng tắm rửa ... Sau đó thay băng cho vết thương ...
Ngã người xuống giường ...
My nhớ Minh da diết ... Nhớ cái đôi tay cho cô gối suốt 5 năm trời ... Nhớ cái lồng ngực rắn chắc mà mỗi ngày cô dựa vào ...
Từng mùi hương ... Hơi ấm của Minh ... My ngỡ rằng chẳng bao giờ xa anh ...
Nhưng tại sao Jey vẫn còn vương lại trong trái tim vừa lành sẹo này ...
Đưa tay lên ngực trái ... Khẽ buốt ... Nhắc đến Minh ... Làm My đau ... Còn Jey ... Hình như đã bớt rồi ...
" Mày là đồ hai lòng " - My đánh vào trán mình rồi bật khóc ...
" Khóc Ư " ...Nhưng cô lấy tư cách gì ... Loại phụ nữ như cô không đáng được Jey yêu nhiều đến vậy ... Càng không đáng để vương vấn Minh ...
*****************
My lái xe đến gần chỗ Minh ở ... Đỗ xe ở một khu vui chơi gần đó ... My quyết định đi bộ đến căn biệt thự của Minh ...
Tản bộ trên con đường vắng ngoài ngoại ô ... My đi trên lề ...
Bây giờ cũng đã 17h30 ... Chắc Minh đang chuẩn bị về ...
Mặt trời dần buông ... Nhường vị trí cho mặt trăng tiên phong ...
Vạn vật dường như bắt đầu nghỉ ngơi sau một ngày dài ngâm mình dưới ánh nắng mặt trời ...
Thấp thoáng vài dãy nhà hiện lên ... Và nổi bật là khu biệt thự màu xanh dương ... Căn biệt thự mà Minh đang ở ...
Bỗng xe của Minh thấp thoáng từ xa ... My vội nép vào một lùm cây gần đó ... Quan sát Minh ...
Minh đẩy cửa xuống xe ... Tay kia của anh ôm lấy cánh tay bị thương ... Dáng vẻ khỏe mạnh kia gần như khụy xuống đất ... Và rồi anh vịn lấy cửa xe đứng lên ...
Đi vào mở cổng ... Minh lên xe lái vào sân ...
Cánh cửa dần khép lại ... My từ từ bước ra sau bụi cây ...
My từ từ đi đến hàng rào cổng biệt thự ... Chờ cho Minh đến gần phòng khách rồi mới trèo vào trong ...
Minh nãy giờ biết My đang đi theo ... Liền vờ như không biết và cứ ung dung đi vào nhà như chưa có chuyện gì ...
" Phịch " - Đáp đất một cách an toàn ... Nhưng bụng cô hơi đau ... Chả hiểu vì sao ... Dạo gần đây cô còn khó ăn nữa chứ ...
Là một trong ngũ bang chủ của Demonwhite ... My mang một thân hình dẻo dai và khá nhanh nhẹn ... Nhanh chóng trèo tường lên phòng Minh ...
Cô đang đứng tại lang can của phòng ... Chỉ cần mở cửa sổ ra là có thể thấy ... Ở đây ... Còn có thể nhìn sang cửa sổ phòng tắm ... My thấy Minh đang ngâm mình trong nước ...
Cô quyết định đi xuống dưới bếp ...
Mở tủ lạnh ra ... My mang một sự ngỡ ngàng đến phát cáu ...
- Sao toàn là mỳ gói không vậy nè ... Bộ anh tính ăn cái này mà sống hả,rồi lấy sức đâu mà làm việc ... - My lục tủ lạnh chỉ thấy mỳ và mỳ ... Cô mở sang ngăn khác thì thấy vài bịch rau củ quả và vài cân thịt ... Có vẻ như sắp hư ... Nhưng vẫn còn ăn được ... My quyết định lấy hết ra nấu cho Minh ...
Bật bếp và làm đồ thật khẽ ... Lâu lâu ... Cô lại lén nhìn lên trên phòng anh ... Thấy phòng đóng cửa nên cũng vui vui ... Và tiếp tục việc làm bếp ...
Cô đang vui vẻ nấu gà hầm nhân sâm cho anh thì bỗng nhiên muối trong lọ hết ... Đang loay hoay với cái tủ cao đựng gia vị kia thì ...
" Lần sau nhớ lấy ghế mà leo lên nhé ... Muối ít quá cũng không ngon đâu ... " - Minh đằng sau với tay lên lấy gói muối đưa cho My ...
" Anh ... " - My quay lại thì cả hai xém chạm môi vì Minh đã cúi đầu xuống rồi ...
" Anh ... Em ... Em ... Chỉ ... Muốn ... " - My ấp úng sau đó định bỏ chạy thì Minh nắm tay lại ...
" Còn cái này ... " - Minh chỉ vào nồi gà hầm đang sôi sùng sục ...
" Ơ ... Chết rồi ... " - My giật mình lấy cái thìa khuấy khuấy nồi gà hầm sau đó nêm nếm gia vị cẩn thận rồi tắt bếp ...
Minh dọn đồ ra sau đó My dọn thêm đồ ăn
Minh im lặng ăn được một lúc thì My hỏi ...
" Anh ăn mì gói sẽ không đủ chất ... Lần sau nhớ nấu ăn đầy đủ ... Anh cứ như vậy sẽ ốm đấy ... " - My gắp một lát thịt còn vương khói trên đũa cho vào chén cho Minh ...
" Em ăn đi ... Kẻo người ta lại bảo tôi đối xử không tốt với em ... " - Minh cho một đũa thức ăn vào chén cho My ...
" ... " - My không nói gì ... Chỉ lặng lẽ ngồi đấy ăn những thức ăn do Minh gắp ... Khi ăn cá ... Cô bỗng buông đũa xuống chạy đến vòi nước ... Nôn hết ra ngoài ...
Minh cũng bỏ chén xuống chạy lại vuốt lưng cho My ... Anh rót cho My ly nước ...
- Không sao chứ ... - Minh hỏi
- Em không sao ... Xin lỗi đã làm anh mất ngon ... - My ngước mặt nhìn Minh ...
- Tôi no rồi ... - Minh nói xong liền đến bàn ăn dọn dẹp chén đĩa ...
- Em giúp anh ... - My mỉm cười chạy đến dọn giúp Minh ...
Minh mặt lạnh lùng làm My có chút đau lòng ... Nhưng dù sao anh vẫn không tránh né cô ... Nhiêu đó là đủ rồi ... Khoảng thời gian sau ... Cô không chắc mình có thể gặp lại anh ...
Bởi vì ... Trận đấu giữa Demonwhite và Waitail sắp bắt đầu ... Còn lão già Lâm Vương Triệu - Quản gia của Hàn Gia ... Mượn lực Hàn Gia mà lấn ép Demonwhite ... Lão ta ngày càng quá đáng ... Càng bỏ qua bao nhiêu lần thì lão ta càng lấn át ... Khi nào có lệnh của Nó ... Thì trận chiến không cân sức này mới bắt đầu ...
Nhìn lên gương mặt điển trai của Minh ... My như muốn bỏ cả thế giới này để đến bên anh ...
- Mặt tôi dính gì sao ... - Minh lạnh nhạt nói
- Không có ... Em chỉ muốn nhìn vậy thôi ... - My cười tươi với Minh ... Nhưng đáp lại là một gương mặt vô cảm ... My có chút chua xót ...
Sau khi rửa chén và dọn dẹp xong ... Minh lên phòng ... Anh chẳng thèm đoái hoài gì đến My ... Bỏ mặc cô ở dưới bếp ...
My tim đau thắt lại ... Hai vai rung lên ... Từng giọt nước mắt lăn dài

chảy xuống ... My chân không vừng bước ra ngoài đi về thì trời bắt đầu trở gió và đổ mưa to ... Cơn mưa nặng hạt nhưng mang cả nổi lòng của ai đó ...
Gương mặt ngấn nước ... Cô không biết ngoài trời mưa rất to ... Cứ đi theo quán tính mà không biết mình đang đi đâu ...
Mưa ngày càng to hơn ... Gió thổi mạnh đến nổi cây cối nghiêng ngả
My ngã xuống sân rồi ngất đi ...
Gương mặt trắng bệt ... Khắp người ướt sũng ... My chẳng còn sức mà đứng dậy ... Cô mặc cho gió thổi lạnh lẽo ... Mặc cho mưa rơi ướt hết người ... Cô cố gắng tránh khỏi ngôi nhà này nhưng sức cạn nên nhắm mắt buông mặc cho sống chết ...
Minh trên lầu thấy mưa to như vậy ... Không biết My đã về chưa ... Anh xuống nhà không thấy My đâu liền cầm ô ra ngoài ...
Jey đúng lúc vừa trèo được vào sân thấy My nằm ngất trên sân liền chạy đến ... Minh cũng vừa chạy ra ... Anh bỏ luôn ô trong nhà ...
" My ... " - Cả hai đồng thanh gọi tên Cô ...
" Đưa ... đưa ... em ... ra .... ra ... ra ... khỏi ... kh ... khỏi đây ... " - My thều thào khi thấy Jey ...
Minh nhanh hơn Jey liền đỡ My dậy ... Lay lay cánh tay cô ...
Jey liền giật phăng My ra khỏi tay Minh ...
" Bụp .... Bốp ... " - Jey tức giận đánh Minh ngã phịch xuống đất ...
" Thằng khốn ... Tao không ngờ mày lại đối xử với cô ấy như vậy ... Mày không đủ tư cách làm chồng của My ... " - Jey hét to lên ... Anh đau đến nghẹn họng rồi nghẹt thở khi thấy My vì Minh mà phải chịu như vậy ...
My nhanh chóng được Jey đưa vào bệnh viện ... Minh lái xe đưa My vào ...
****************
My nằm trong phòng cấp cứu cũng hơn2 tiếng ... Nó và Gin cũng đến ... Còn bọn kia thì bận việc của tổ chức ...
Jey và Minh trong tình trạng ướt nhẹp đang ngồi ở phòng chờ ....
Gin đưa cả cho cả 2 mỗi người một bộ đi thay ... Sau đó quay lại ngồi chờ ...
Jey lo lắng đến nổi chẳng dám rời xa phòng ... Nhưng khi nó đến thì Jey mới vào thay đồ ...
Nó kéo Minh ra ngoài hành lang bệnh viện nói chuyện ...
- Anh nhất định phải làm My đau khổ sao ... - Nó rít từng hơi ... Mưa ngày một lớn ... Nước tạt khuôn mặt nó ... Đau rát ...
- Anh không biết ... Sáng nay ... Cô ấy còn đùa giớn với Khải Minh trong bệnh viện ...
- Cả hai vui vẻ bên nhau ... Em thử nghĩ xem ... Có thằng đàn ông nào mà khi thấy vợ mình đi với thằng khác mà không ghen không ... Cô ấy đã đùa giỡn với anh suốt 5 năm trời ... Hừ ... Cuối cùng ... Khải Minh vẫn thắng ... - Nói đến đây ... Mắt Minh đã đỏ hoe
- My ... Không phải như anh nghĩ đâu ... Chẳng qua nó không quên được Jey ... Vì khi xưa Jey đã vì My mà phải vờ chết ...
- Jey ở Mỹ suốt 7 năm để phẫu thuật và chữa trị ... Jey tuy không quên được My ... Nhưng anh ấy vẫn chúc cả hai hạnh phúc ... Nhưng tại anh ghen quá ... Nên không tìm hiểu kỹ câu chuyện đã vội ghen tuông ...
- Anh ...
- Được rồi ... My nó hiểu mà ... Em nghĩ bây giờ là thời gian tốt nhất để anh chuộc lỗi với vợ yêu đó ... Nếu không Jey sẽ cướp My đi mất ...
- Anh còn phải lo cho bé con trong bụng My nữa ... - Nó vỗ vai Minh sau đó vào trong ...
- Sao chứ ... - Minh kéo tay nó lại
- Thì vậy đó ... - Nó nhún vai    
Chương 46
" Ting " - Cánh cửa phòng cấp cứu mở ra ...
- Tiểu thư đã có thai ... May là thai vẫn an toàn ... Cần lo cho sức khỏe tốt hơn ... - Vị bác sĩ ân cần ....
- Tôi biết rồi ... - Minh gật đầu sau đó đi đến phòng hồi sức của My ...
- Jey ... Tôi cần anh ... - Nó gọi với theo Jey khi anh đang đi theo My ...
- Demonwhite cần anh đó Jey ... - Gin mỉm cười nói ...
- Nhưng còn Killer ... - Jey chỉ tay về phía My
- Killer đã có chồng lo ... Còn tôi thì chẳng có ai lo ... Vậy anh có giúp tôi không ... - Nó châm chọc ...
- Được rồi thưa chủ tịch ... - Jey buồn bã nói ...
Cả 3 xuống dưới lấy xe rồi đến tổ chức ...
***************
23h00 - Tổ Chức Demonwhite
Nó ... Gin cùng Jey tiến vào trong ...
Giờ này các thành viên đã về nhà nghỉ ngơi hết cả ... Chỉ còn vài sát thủ chăm chỉ ở lại tổ chức trực đêm và làm việc ...
- Chào Chủ Tịch ... Quản Lí ... - Đám sát thủ cúi đầu chào Nó ... Gin và Jey ...
- Có chuyện gì xảy ra không ... - Nó
- Thưa không ạ ... - Một tên sát thủ cúi đầu ...
- Tốt ... - Nó nhoẻn miệng cười
Sau đó ấn thang máy lên tầng cao nhất của Tổ Chức ...
Jey về phòng bắt đầu công việc Hacker của mình ...
Gin và Nó đến phòng họp để làm việc ...
Nó ôm cái laptop gõ phím cạch cạch ... Tay này gõ ... Tay kia thì lấy vài bộ hồ sơ và các hợp đồng xem ... Tiếng bút xột xoạc của Gin và Nó ký tên ...
- Bảo Thiên ... Anh ấy khỏe chứ ... - Nó tay lật vài hợp đồng ... Hỏi Gin ...
- Anh ấy vẫn ổn ... Chỉ là thay đổi khá nhiều ... Ăn chơi nhiều hơn thôi ... - Gin bất giác trả lời ...
- Cậu không buồn Tớ chứ ... Vì lúc trước ... tớ đã đùa giỡn với tình cảm của Thiên ... - Nó mắt đỏ hoe nói ...
- Này ... Cậu đừng khóc chứ ... Không phải lỗi do Cậu ... Là Cậu đã yêu Kelvin quá nhiều - Gin bỏ tập hồ sơ kia ... Chạy đến ôm chầm nó vào lòng ...
- Hức ... - Nó khóc ...
Thiên nãy giờ ở ngoài cũng đã nghe hết mọi chuyện ... Anh đau thắt lại ... Nghẹn ngào ...
Nhìn lại mình ... Làm sao mà xứng với Nó được chứ ... Cha mẹ bị sát hại từ nhỏ ... Anh và Gin đã sống nhờ Phan Ngọc ... Lấy tư cách gì để yêu thương và che chở cho nó đây ...
- Thiên ... - Jey vỗ vai Thiên khi thấy Thiên thất thần trước cửa phòng Nó ...
- Suỵt ... Ra đây ... - Thiên kéo Jey ra khỏi cửa phòng Nó ....
- Này ... Họ làm gì mà phải ra đây nói chuyện vậy ... Hay là ... - Jey sau khi ra ngoài liền hỏi Thiên ...
- Là cái gì ... Cậu có mà nghĩ bậy bạ ... - Thiên cau mày ...
- Chưa nói gì sao biết bậy ... Mà làm gì đứng đấy ... - Jey châm chọc ...
- Uh ... Có tí chuyện ... Mà đừng nói cho họ là tôi ở đó nhé ... Tôi sẽ giải thích sau ... - Thiên nói rồi nhảy vọt vào thang máy ...
- Ơ này ... - Jey gọi với theo nhưng cửa thang máy đã đóng lại ...
" Cạch "
" Ô mẹ ơi ... " - Jey hai tay che mặt ... Quay ra sau ...
" Này ... Vào phòng chủ tịch phải gõ cữa ... " - Gin buông nó ra ... Chỉnh lại trang phục sau đó nghiêm giọng
" Hừ .. " - Nó đứng dậy bỏ ra ngoài ...
" Tôi có chuyện cần bàn ... Ở lại nghe tôi nói đi ... " - Jey kéo tay Nó lại
" Có chuyện gì ... " - Nó lạnh lùng
" Là chuyện của Waitail ... Theo như tôi biết ... Toàn nhà Tusaly là tổ chức của Waitail ... Do Phong lãnh đạo ... Hắn ta đã và đang đối đầu cùng Demonwhite và K.W.T ... " - Jey
" Tusaly sao ... Hình như tôi đã nghe qua thì phải ... " - Gin
" Uh ... Rất quen ... " - Nó
" Hai người biết sao ... " - Jey hỏi
" Là nơi mà Lâm Vương Triệu hay đến ... Lão ta còn rất thân thiết nữa kìa ... " - Gin
" Đang có ý gì đây chứ ... " - Nó đăm chiêu ...
" Tìm được rồi ... " - Jey đang nhìn vào laptop thì kêu lên ...
" Sao ... " - Nó và Gin nhìn Jey ...
" Lại đây ... *Xì Xầm* .... " - Jey nhoẻn miệng ...
" Cậu chắc chứ ... " - Gin phân vân ...
" Chứ còn ý gì nữa đây ... " - Jey đắc ý
" Hừ ... Tôi về trước ... " - Nó nói sau đó mở cửa ra về ...
**********
Gió đêm ở đây thật là lạnh ... Mở điện thoại lên xem ... Đã hơn 1h sáng rồi ...
Mà cũng gần đến 14-02 rồi ... Ngày mà nó đối đầu với Waitail ... Đối đầu với kẻ đã đứng sau cái chết của

mẹ nó ...
Hít một hơi dài ... Cảm nhận sự nóng hổi của nước mắt ... Gió thổi lạnh hơn ... Từng làn gió chạy dọc sống lưng ... sởn cả gai ốc ...
Nó ngồi phịch xuống ghế đá gần đó ...
Cắm tai nghe vào ... Ngân nga vài câu hát ...
Đi vòng quanh tìm nơi có anh
Nhiều khi lòng em ... lạc lối giữa đêm
Biết những tháng ngày này .. không có anh trôi qua càng dài
Gió ơi xin gửi lại chút thương ... đến bên anh nằm mơ em nhớ
Lời anh nói thì thầm .. đến nhẹ nhàng ... nếm chút ít yêu thương
Giọng hát trong trẻo pha chút chua xót ... Nó ngân nga giữa đêm ... Khuôn mặt xinh xắn ... Ánh trăng soi vào ... Thật đẹp và nhẹ nhàng ... Gió hất tung lọn tóc kia lên ... Khiến nó như đang chìm vào từng lời hát ...
- Hay ...
- Anh thì biết gì chứ ... - Nó hất mặt ...
- Ra là có người đang nhớ anh ...
- Có mà ảo tưởng ...
- Em không nên đi khuya như vậy đâu ... Sẽ rất nguy hiểm đó ...
- Quen rồi...
- Bỏ thói quen ấy đi
- Tại sao ...
- Không tốt đâu
- Và ... - Nó
- Rất cám dỗ ...    
Chương 47
- Từ bao giờ ... Anh quan tâm đến em vậy. - Nó cười ... - Kelvin
- Từ ngày quen biết em ... - Hắn đáp
- Anh muốn ....
- Đừng nói ... - Nó đưa ngón tay lên môi Hắn ... - Em không thể nhận ngay bây giờ ...
- Vậy anh sẽ chờ ... Chờ được 7 năm ... Thì còn khó khăn gì nữa ... - Hắn cười buồn ...
- Em đã nói rồi ... Anh sẽ hạnh phúc ... Hoặc sẽ phải hối hận ... - Nó đứng dậy ... Bước đi ...
- Anh ... Sẽ không hối hận ... - Hắn đi theo nó ...
Cởi áo khoát ... Khoát lên đôi vai đang run kia ... Hắn cùng nó tản bộ về nhà ...
Suốt một đoạn đường ... Một cô tiểu thư lạnh lùng và quậy phá kia cùng một thiếu gia sát gái ... Và không kém phần lạnh lùng kia ... Cả hai ... Không nói với nhau câu nào ...
- Tới nhà rồi ... - Hắn nói ...
- Uh ... - Nó cười ... - Anh về nghỉ ngơi đi ...
- Jersey ... - Hắn ôm nó vào lòng ...
- Anh chờ em ... - Buông nó ra ... Hắn hôn lên cái cổ trắng ngần ... Sau đó ra về ...
Đi được một đoạn không xa lắm ... Hắn bỗng quay đầu lại nhìn Nó ...
Vẫn đứng đó ...
- Sao em không vào nhà ... - Hắn hỏi vọng lại ...
- Chỉ muốn nhìn anh thôi ... Sao anh quay lại ... - Nó
- Nhìn em ... - Hắn
- ... - Nó không nói gì ... Chỉ cười ...
- Tối nay ở với em đi ... Hai ở Pháp ... Em ở một mình ... Không quen ... - Nó cười to
- Em nói thật ... - Hắn nghi ngờ
- Nhìn em giống nói dối sao ... - Nó nắm tay Hắn kéo vào trong ...
" Cạch " - Nó mở cửa phòng của Hoàng ...
- Anh ở đây nhé ... - Nó
- Ừ ... - Hắn hôn nhẹ lên má nó rồi vào trong ...
- Ơ ... Em là gì mà anh thích là hôn vậy ... - Nó dỗi
- Là bé ngoan của anh ... Ngốc ... - Hắn xoa đầu sau đó véo má nó rồi đóng cửa phòng ...
- Gì chứ ... Bé ngoan sao ... Ashhiiiiii ... - Nó vào phòng sau đó lăn qua lăn lại trên chiếc giường ...
Vào phòng tắm sau đó thay đồ ... Nó mặt một chiếc áo ngủ mỏng màu đen ... Tóc búi cao ... Cầm một bao thuốc ... Nó ra lang can hút ...
" Cạch " - Hắn mở cửa vào phòng ...
" Em hút thuốc ... Không ngủ sao ... " - Hắn mở cửa ra ngoài chỗ nó ...
" Đã 3h30 sáng rồi ... Ngủ sao ... " - Nó ngước mặt lên trời ... Phả khói thuốc vào không trung ...
" Đưa đây cho anh ... " - Hắn giật phăng gói thuốc ... Kéo tay nó vào phòng ...
" Anh ... " - Nó ngất mặt lên ... Hắn kéo khá mạnh nên chân nó hơi đau
" Nghe anh ... Ngủ đi ... " - Hắn
" Hứ ... Không thích ... " - Nó
" Nếu em không ngủ ... Anh sẽ hôn em đấy ... " - Hắn dọa ... Khuôn mặt kề sát nó ...
" Ưm ... " - Nó hai tay che miệng lại
" Hừ ... Em nghĩ anh sẽ bỏ qua sao ... " - Hắn hai tay nắm lấy tay nó một cách nhẹ nhàng ...
Hôn lên đôi môi ngọt ngào tựa cánh hoa đào kia ...
Nó hai tay đưa ra sau gáy Hắn ... Đáp trả nụ hôn kia ...
Hắn hai tay xoa xoa phần vai của Nó ... Chiếc áo ngủ từ đó mà tuột xuống ...
- Anh ... - Nó tức giận khi hắn dám động vào cơ thể nó ...
Hắn toàn thân nóng ran ... Bầu ngực trắng nõn nà to tròn hiện lên trước mặt ... Rồi đến phần eo thon gọn của Nó ... Từng đường cong trên cơ thể xuất hiện một cách hoàn mỹ ...
- Anh ... - Nó lấy gối che cơ thể lại ...
- Ngủ đi ... - Hắn đáp lửng rồi vào nhà vệ sinh ...
- G ... Gì ... Chứ ... - Hắn đùa với Nó sao ... Xem hết rồi mà còn không ... Còn đứng dậy đi sao ... Hắn coi thường cơ thể nó vậy à ...
Nó cột lại áo ngủ sau đó nằm xuống và ngủ một giấc ... Vì mệt
Hắn vào nhà vệ sinh ... Ngâm mình trong nước lạnh để cơ thể bớt nóng hơn ... Em trai nhỏ cương lên vĩ đại ... Hắn ngâm gần 30p sau đó ra ngoài thấy Nó đã ngủ ...
- Hừ ... Em sao lại nóng bỏng như vậy chứ ... - Hắn vuốt nhẹ má nó ... Sau đó đưa đầu nó gối lên tay mình ... Ôm cơ thể nó vào lòng ... Hắn từ từ chìm vào giấc ngủ    
Chương 48
Sáng sớm hôm sau ...
Tiếng chuông điện thoại vang lên ... Là điện thoại của Hắn ...
" Tôi nghe " - Hắn giọng ngáy ngủ
" Hôm nay là chủ nhật đấy ... Mày có đi với bọn tao không ... " - Khánh
" Hả ... Mà đi đâu ... " - Hắn
" Chuyện của thằng Minh ... Mày đi thì nhắn địa chỉ bọn tao sang đón ... Thế nhá ... " - Khánh nói rồi cúp máy ...
" Ơ ... Minh thì có chuyện gì chứ ... " - Hắn ngồi bật dậy ... vỗ nhẹ vào trán sau đó đay đay hai huyệt thái dương ...
Hắn vào làm vệ sinh cá nhân ...
" Ưm ... " - Nó thức dậy ... vẻ mệt mỏi ...
" Em dậy rồi sao ... " - Hắn lau mặt rồi ngồi xuống cạnh nó ... Mặc áo
" Anh đi đâu sao " - Nó
" Uh ... Chuyện của Minh ... Em ngủ thêm tí nữa đi ... " - Hắn
" Vậy lát có qua đây không ... " - Nó
" Xong việc anh sẽ qua ... Đừng chờ ... " - Hắn đứng dậy ... Hôn lên môi nó rồi ra ngoài
Sau khi hắn đi ... Nó cũng làm VSCN rồi thay đồ ...
Hôm nay ... Nó mang một cây đen lạnh lùng ... Chiếc áo croptop đen hở vai ... Chiếc quần da ngắn bó sát ... Cùng chiếc áo khoát da màu đen ... Tóc buột lên gọn gàng ... Làn da trắng nõn nà dần hiện lên
Xuống nhà ... Chuẩn bị đồ đạc để đến bệnh viện thăm My ...
Nó vừa làm vừa ung dung hát vu vơ ...
" Sao mình lại để yên cho anh ta hôn mình chứ ... Ngốc quá đi ... " - Nó đang làm cơm trộn ... Vừa làm vừa cốc đầu mình
" Xong rồi ... " - Nó tắt bếp ... Cho thức ăn vào hộp gói kỹ càng rồi mang vào bệnh viện
****************
Chiếc xe BMW đen loáng bóng dần tiến vào nơi xa lộ ... Hòa vào dòng xe tấp nập buổi sáng ...
Thấp thoáng ở gần ... Bệnh viện dần hiện lên ... Dòng người ra vào náo nhiệt hẳn ...
Cất xe và tiến vào bên trong ...
Vào thang máy ... Nó lên tầng 5 ... Mùi thuốc sát trùng bắt đầu xộc vào mũi ... Nó sẽ nhăn mặt ... Nó cực ghét cái mùi này ...
" Cạch "
Nó vào trong thấy My còn ngủ ... Nó nhẹ nhàng đặt đồ ăn xuống bàn rồi kéo ghế ngồi cạnh My ...
Gương mặt cô từ tối qua đến giờ đỡ hơn hẳn ... Bớt tiều tụy đi ... Nó ngồi lặng ở đó được 5 phút ... My vẫn còn đang ngủ ... Sự chờ đợi đã đến ngưỡng quy định ...
Nó cầm súng ... Chĩa vào đầu My ... Chuẩn bị bóp còi thì ...
" Rắc " - My bật dậy cầm tay nó bẻ ngược ra sau
" Là mày hả ... Tao xin lỗi ... " - My vội buông nó ra ... cười trừ ...
" Ashiiii ... Có công gọi mày dậy mà mày còn dám bẻ tay tao hả ... " - Nó
" Xin lỗi mà ... Tại mày dùng súng chứ có phải lỗi của tao ... " - My cười hiền
" Sao rồi ... Gặp chồng yêu sao rồi " - Nó vừa hỏi vừa

dọn thức ăn ra ...
" Hả ... Minh có tới sao ... Tao hôn mê nên có biết đâu ... " - My
" Ờ ... hì hì ... Vợ chồng xem ra không có duyên rồi ... haha " - Nó mở hộp thức ăn ra ... Mùi thơm bốc lên thậtngon và hấp dẫn ...
" Woww ... Mày làm cho tao sao ... Ngon thật ... " - My cho một miếng kimbap vào mồm ăn ...
" Ăn chung đi ... Này ... A ... " - My đưa nó một cây Tokbokki
" Xì ... Trẻ con quá ... " - Nó cười ...
Cả hai vừa ăn vừa nói chuyện vui vẻ ...
" Cạch "
Jey bước vào ... Trên tay cầm hộp thức ăn còn nghi ngút khói ...
" A ... Anh đến rồi sao ... " - My cười tươi
" Uh ... Em ăn rồi sao ... " - Jey nhìn đống thức ăn trên bàn rồi nhìn lại hộp cơm trên tay mình ... Có hơi buồn ...
" Đồ ăn hả ... Hì ... Cho em sao ... " - My đưa tay chỉ vào hộp thức ăn ...
" Uh ... Nhưng em ... Ăn rồi ... " - Jey gượng
" Chưa no ... Em còn lo cho nhóc con này nữa mà ... " - My chỉ tay vào bụng mình ...
Jey chết lặng ... Đưa hộp thức ăn cho My ... Anh ra ngoài sau đó lên sân thượng bệnh viện ...
Khóe mắt đỏ hoe ... Vì cô mà anh trở nên yếu đuối ... Anh không còn là Jey năm xưa ... Anh khác rồi ...
Vì một người con gái ... Anh đã khóc bao nhiêu lần ... Chỉ là không kìm nén được trong lòng ...
" AAAAAAAA ... Anh hận em ... " - Jey đá tung chiếc ghế đá ... Làm nó ngã lăn ra rồi vỡ vụn ...
" Tại sao ... Tại sao ... Em sát muối vào tim anh đó ... em làm anh đau đó My My ... " - Jey đập tay xuống nền ... Máu chảy như suối ...
" Anh muốn có My lắm sao ... " - Du Tiểu Hân từ xa đến ... Cưởi mỉa
" Hừ ... Loại gái như cô thì biết gì chứ ... " - Jey nhếch mép
" Hờ ... Tôi muốn hợp tác với anh ... Chỉ là tôi muốn có Minh ... anh muốn có My ... " - Tiểu Hân vào thẳng vấn đề
" Thì đã sao ... Định dùng mưu hèn sao ... Rẻ tiền ... " - Jey khinh khỉnh
" Vâng ... Chỉ muốn vậy thôi ... Suy nghĩ kỹ rồi đến Vegas tìm tôi ... " - Tiểu Hân ngúng nguẩy bỏ đi
Jey bỏ ngoài tai những lời lẻ đó ...
Hà cớ gì phải nghe theo ả ta để làm chuyện trái lương tâm
Thiên đã từng nói với anh rằng ... " Nếu cậu yêu một cô gái ... Và làm hết mọi cách nhưng cô ấy vẫn không yêu mình ... Thì tốt nhất ... Cậu hãy chấp nhận quên đi và cầu mong cô ấy hạnh phúc ... Người ta bảo ... Đôi khi ... Buông tay không phải là bỏ cuộc ... Mà là nhường cho ai đó ... Có quyền bắt đầu một hạnh phúc mới ... "
******************
- Baba ... Cô với Cậu đâu ... Con muốn cả 2 dắt con đi chơi ... - Khánh Huy nũng nịu bên cạnh Hoàng
- Mama và baba không được sao ... Cả hai đều có công việc nên về VN hết rồi ... Con đi chơi với Mama nhé ... - Linh vỗ về cậu con trai
- Em đi qua lại VN và Pháp suốt vậy sẽ không tốt ... - Hoàng
- Biết làm sao giờ ... Tổ chức cần em ... - Linh
- Anh và con cũng cần em ... - Hoàng nhăn mặt
- Được rồi ... Em sẽ cố gắng sắp xếp ... - Linh
- Vậy khi nào cô và cậu về ... Huy muốn gặp hai người ... - Huy đang cầm điện thoại Hoàng gọi cho Hắn
- Cậu sẽ sắp xếp ... Huy ở nhà ngoan cậu sẽ mua quà về ... Vậy nha ... Cậu cúp máy đây ...
- Dạ ... Chào cậu ... - Huy
- Con biết dùng điện thoại từ bao giờ vậy ... - Linh và Hoàng ngơ ngác nhìn Huy
- Là cô đã chỉ cho Huy đó ... Cô bảo khi nào có chuyện thì phải gọi cho người lớn ... - Huy
- Thôi ... Hôm nay Huy có hẹn ... Huy đi trước đây ... - Huy bỏ chiếc bánh và ly sữa đang uống ... Xách cặp đứng lên
- Con có hẹn với ai vậy ... Còn sớm mà ... - Linh
- Hì ... Một bạn nữ rất đáng yêu ... Con vừa hẹn bạn ấy hôm qua ... - Huy
- Con ... con ... học đâu ra kiểu tán gái đấy hả ... - Linh nhăn mặt
- Cậu và baba đã dạy cho con đó ... Thôi con đi trước ... - Huy
- Chồng yêu .... - Linh nhìn Hoàng rất ư là thiện cảm
- Hả ... Anh ... Anh có cuộc họp ... Anh đi trước ... - Hoàng đưa tập hồ sơ lên che mặt chạy ra ngoài
2hi.us