Polaroid
Truyện teen Là Gái... Không Phải Gay!

Truyện teen Là Gái... Không Phải Gay!

Tác giả: Internet

Truyện teen Là Gái... Không Phải Gay!

đi vào không khỏi ngạc nhiên - cái quái gì đang xảy ra thế nhỉ ? - hình như đằng sau nó nghe thấy tiếng the thé của ai đó bàn tán gì đó có nhắc đến nó
- đó ..

Trịnh Vũ Hải Anh chứ ai ? Cũng phải rồi .... Đáng tị thật ....
- Nhỏ nhỏ thôi ...
Ngứa tai lắm rồi nó quay ra lừ mắt tức thì chẳng có đứa nào nói năng thêm câu gì ...
Cái gì chứ ..??? chuyện gì đang xảy ra thế nhỉ ? Mới một tháng mà làm gì thay đổi ghê thế nhỉ ? Sao tự dưng lại tốt thế nhỉ ..??
- Thôi chả quan tâm ! há há ! - Nó nhảy chân sao nhưng đột nhiên khựng lại ...
Nó đúng im ...
Nhìn...
Nhìn hồi lâu ...
Nó nhìn như thôi miên .. Nó nhìn phái xa xa ,
Bên sân bóng , một dáng người , một dáng người rất quen ..
Nó chỉ nhìn thôi , còn biết làm gì hơn .... Không thể chạy đến .. không thể lại gần ... không thể ôm lấy .. tất cả đều là không thể ... Không thể làm gì cho gã .
Lần cuối gặp nhau là đêm vũ hội ấy . Nó đã biến mất . Mỹ Anh của gã đã biến mất không một lời từ biệt . Không một câu nhắn nhủ . Chỉ đơn giản là biến mất .
------- BACK------------
- Hazzz mệt quá ! - Ném người xuống cái giường thân yêu nó lim dim đôi mắt . Dù là đang bực mình với cái thằng zời đáng kia nhưng không thành vấn đề nó sẽ ghi vào đầu để tính gấp 3 lần cho ngày hôm nay ! Nó quên mất rằng mình chưa có nói với gã rằng từ nay Mỹ Anh sẽ không bao giờ xuất hiện ... - Không gì ! Dù sao ổng cũng nghĩ mình chốn chúa về cơi mà , vấn đề gì đâu phải chào hỏi . - Tự nói với mình , tự xoa dịu mình . tự ình giấc ngủ an lành sao bao nhiêu ngày vất vả ...
- HÀ ... ANH .HHHHHHHHHHHHHHHH - Chưa chợp được cái mắt lấy vài giây thài tiếng của bà dì yêu quý đã lảnh lót vang lên làm tất cả các dây thần kình trong người nó căng ra ...
- dạ dì ơi ...- nó mệt mỏi ngóc cổ lên ....
- ki..a - dì nó phi lên giường ngồi lên người nó hai tay véo má nó , mặt hằm hằm - Ai cho con bỏ về ! - Bà thét thẳng vào mặt đứa cháu yêu quý
- on .. ưởng. o.. o.. ( Con tưởng xong rồi )
- xong ? Dì giết mày ! vòng vấn thì con lượn mất rồi !
- on ... â...ó.. iết.. ( con đâu có biết )
- Sao mà ngu vậy trời ! - Bà dì thét vào mặt nó , rồi trờ sang bên tha cho nó .
- dì có bảo con đâu ! - Nó phụng phịuxoa xoa đôi má đỏ ửng
- Đồ ngốc ! - bà dì phu thật làm cái 'đốp' vào đầu nó - Không biết đường mà hỏi hả ?
- Dì à ! - Nó dãy nảy lên - Con không biết ! - nó nhăn mặt - Thế ai thắng , dì ?
- Quỳnh My ! - Mặt bà hơi giãn ra !
- Thế là được rồi ! Con hoàn thành nhiệm vụ giành giải quán quân cho trường dì rồi , con hết nợ . - Nó đứng dậy đi về bên bàn cầm quả táo cắn ngon lành, một tay cầm táo, một tay xoa má ,,
- Con ? Đừng có mơ ! Về trường cho dì ! - Bà dì thét lớn
- Còn không ? Không có con làm động lực sao mà Quỳnh My của dì cố gắng hết sức mình sao ? - Nó nhơn nhơn cái mặt nhăn nhở ăn ngon lành
- Thật thế sao ? - bà dì tỏ vẻ nghi ngờ
- Chứ sao ? - vênh cái mẹt
- cứ cho là thế đi ! Hôm nay ngượng quá bỏ về sao cháu yêu ? - bà dì nhanh chóng lấy lại thế thượng phong bằng cách đổi chủ đề rất lệch ngạch ,
Mặt nó nhăn lại , cơn bực tức lại lên tới đầu rồi .
- Ngượng sao ? Con á ! Nhầm ! Quá nhầm rồi ! - Nó tung tung trái táo - Thằng đó ... con sẽ cho nó biết tay ... - ngoạm một miếng rõ to nó nhìn hau hau phía trước ..
Bà dì đúng lên từ lúc nào và đã đi tới cửa mà con cháu vần đang trong thế hầm hừ .
' bộp ' cái lõi táo nằm gọn dưới sàn ..
- này ! tuần sau đi học nhá ! - bà dì quay ngoắt
- Không ?! -Dì nuốt lời sao ? - Nó long lanh đôi mắt cún con !
- Ông hiệu trưởng hỏi dì : Chừng nào con đi học ! Dì xin cho con nghĩ thêm 1 tuần . Cho con nghỉ một tuần không muốn sao ! - Bà dì nhìn đứa cháu như thể ngạc nhiên quá
- Oh yeah ! Dì muôn năm ! - Nó nhảy lại ôm chặt lấy bà dì .
- Di đi đây lát ở nhà ngoan nhá ! - cốc đầu nó dì nó cười hiền .
- Không phải lần đầu con phát hiện dì đẹp , nhưng tự dưng hôm nay con thấy dì đẹp hơn mọi khi tới bảy tám phần ! - Thành phần xu nịnh đấy ( trẻ em yêu cầu không học theo )
- cái con nhỏ này !
--------------------------------------
1 tuần , nghỉ ngơi xả hơi , nó thỏa mái chơi bới , nhưng tất nhiên là Hải Anh chứ không phải Hà Anh . Nó làm một vé đi Huế, đương nhiên là nó không gặp hắn rồi . Tuần nghỉ ngơi mà gặp thằng đó thì thà bằng ở nhà cho nhanh .
....
Trong khi ấy cả gã cả hắn cùng đang lật tung mọi thứ chỉ để tìm người .... Một kẻ tìm nam ... một kẻ tìm nữ ....
Hai kẻ chẳng tìm được ai ....
----------------------------------
Hắn đã đi tìm rất nhiều nơi
rất lâu ,,
-------------------------
Gã đã đi tìm rất lâu
rất nhiều
---------------------------
Không có
-----------------
- Em ở đâu ?
------------------------------
Ta đã ở đó rất lâu ! Sân bóng là nơi mà với ta ấm áp hơn tất thảy ! Dù ở đây không thấy em, nhưng ta biết em đang nhìn đang dõi theo ta ! Em đâu rồi ! ( hội chứng cuồng mãn tính )
------------------------------------
Đã biến mất ! Ta đã làm sai sao ! Thằng nước sốt cà chua ! Mày đang ở đâu ?


Nó phát hiện ra mình đang đứng nơi ranh giới với sân bóng . Nó do dự không biết mình nên bước tiếp hay dừng đây ! Thật sự nó không phải là đứa vô tâm thái quá đến nỗi đưa người ta lên rồi lại phũ phàng đẩy người ta xuống ! Huống hồ người ngồi đó không phải là ai xa lạ ! Nó không thể tàn nhẫn đến thế !
Trong phút chốc cái cảm giác muốn mặc kệ gã đâu mất rồi, một cảm giác gì đó đang chùm lấy tâm tư nó .
Dợn bước ...
Nó muốn đến đó ...
Bên gã ....

' REEEEEEEEEEEEEEEENG'
Nhưng tiếng chuông báo tiết học đầu đã điểm và nán lại đây không phải là ý hay khi nó biết bây giờ là tiết triết học không thể đùa với ông thầy hắc ám đó , huống hồ nó đã hơn cả tháng không gặp ông thấy rất có thể nó sẽ phải bỏ mạng mà không cần 1 lời tạ tù ... Cách nào ư ? Cũng đơn giản thôi ? Một con tổng kết rất ư là tròn trinh ...
Thế là ông thầy dạy triết đã chiến thắng và gã đã thua ..
Nó quay bước không phải đi mà là chạy ... chạy thật nhanh cho kịp lớp ...

Còn lại đó ...
Còn lại gã ... ngồi đó chỉ còn gã ...

Nó chạy cứ ngoái ngoái nhìn gã và không gì cả ....

---------------------------

Thú thật đúng là ở hiền gặp lành nó phi vào chỉ trước ông thầy có 2s ....

------------------------------------
Cả giờ hôm nay nó thật sự ngạc nhiên ghê gớm . Từ cái chỗ ngồi thiên thời đắc địa của nó nhìn ra cái sân bóng này rõ như ban ngày ( èo thì ban ngày mờ ) . Nó đã thấy gã ngồi đó ngồi như tượng không nhúc nhích cái mặt cứ cúi gằm không nói chẳng rằng … Gã bị điên sao .. hay mắc bệnh tự kỷ ám thị …không đúng không thể thế được trông hắn không có thể mắc cái bệnh Hàn Quốc đẹp trai ấy được ( ảnh hưởng từ phim ảnh – yêu cầu các bác các cô không nên học tập hay cố tình bắt trươc )
Nó mung lung .. Có khi nào gã sock quá hóa bệnh tự kỷ ( ‘ có lẽ thế thật ‘) thật sự nếu gã không phải là Khánh Duy – thằng phó tướng yêu quý của nó thì cho dù gã có nằm chết cù queo ở đó thì cũng chả làm nên cái trấn động gì quá ghê gớm đâu . Nhưng đằng này …
Haizzzz
Thở dài lắc đầu ngán ngẩm , nó đi xuống căng tin . Không phải nó không biết bao nhiêu cái anh mắt đủ kiểu đang nhìn nó , nhìn như nhìn vật thể lạ lần đầu tiên xuất hiện trên trái đất . Hay 1 con vật nào đó có lẽ là sắp tuyệt chủng đến nới không nhìn thì sẽ không còn cơ hôi ( èo )
-Cho con 1 nước

ép đào , 1 lon cola. 2 cái kẹo cây vị cola , một cái khăn lạnh . – nó hô dõng dạc với người bán hang căng tin . Tự nhiên nó thấy hơi kì kì, nó còn nhớ, cái trường này giờ học thì im như tờ , giờ xuống căng tin là giờ thả phanh , thế cơ mà hôm nay lạ cực . tất cả đề im lặng , có quy củ , không xô đẩy . Cái gì vậy nè !

Thôi không quan tâm làm gì ! Nó ôm mớ đồ ra khỏi căng tin. Nó đang hướng về đó .
Nơi đó …
Gã đang ở đó ..
Nó thúc đôi chân mình đi nhanh hơn …
Nó đứng trước mặt gã …
Không nói …
Đơn giản là đang đứng mà thôi. Nó đúng rất lâu . Rất lâu sau vẫn không thấy gã biến chuyển .
Không hiểu trong đầu nó nghĩ gì khi nó vô tình hay cố ý đã làm đổ nguyên một hộp nước ép đào lên đầu gã …
-Ồh ! – cái đám vô công dỗi nghề trong kia lại được dịp chờ đọi . – Đừng hỏi chờ đợi gì nha . Đương nhiên là một trận đấu nảy lửa .
Không quá chậm nhưng chưa thể gọi là ngay tức thì . Nó thấy gã đã nhúc nhích .
Gã ngẩng lên ...............
Ngay khi đó , nó áp lon cola mát lạnh lên má gã :
- Thoải mái chứ ! - Không có nhiều thời gian , nếu không phải ngay bây giờ nó làm thế này thì có lẽ cơn thịnh nộ sắptới đây sẽ gây nên một trân ẩu đã không lường được !
- .......... - Gã im lặng , sự im lặng đầy khó hiểu ? Không một kẻ nào trong kia dám nghĩ đến việc thằng nước sốt cà chua kia thật là to gan . To gan đến vô cùng ...
- ăn chứ ? - chìa cây kẹo côla về phía gã , nở một nụ cười như hôm nào mà quên rằng hôm nay chẳng phải hôm qua
- ăn chứ ? - nó chìa cây kẹo côla về phía gã , bất giác nó nở một nụ cười như hôm nào mà quên mất hôm nay nó là ai ? Và tất cả khác xưa rồi . Tự nó dường như vô tình đang gây rắc rối cho nó .
- . . . . - gã lạ im lặng, chỉ lặng im nhìn nó chằm chằm . Gã tự hỏi không biết tên này là ai? Vì sao gã lại tìm được quá nhiều những đường nét yêu thương còn vương mà ngày trước gã chưa từng để ý rằng rất giống !
Không gian im lặng, cảnh vật im lặng, con người cũng im lặng . Lẽ nào thời gian đang nghỉ mệt sau cuộc chạy đua không ngừng nghỉ
Một dòng kí ức xẹt qua . . . .
--"-- . .. . . . . .BACK. . . . . . . . --"--
- còn đau hả ? - gã ngồi xuống bên cạnh nó, nó đang xuýt xoa gò má sưng húp hồi rồi bị đánh sượt tới . Gã nhìn nó mà lòng đau biết mấy , gã đã cố gắng không để nó bị phương hại dù chỉ một chút, nhưng chết tiệt một phút lơ là đã làm khuôn mặt xinh đẹp gã yêu và đương nhiên thằng đó không thể bình an mà về với mẹ rồi - thoải mái hơn chưa ? - áp lon cola(coca cola - gọi là cola không thắc mắc )
Một cảm giác mát lạnh lan tỏa , khoan khoái thỏa mái vô cùng ,
- Duy xin lỗi !
- vì sao ? - nó cầm lon côla không hiểu vì sao ? - tui không trách việc ông không mua nước đào mà mua cola , hôm nay tôi tha ! - nó giả lả mân mê lon côla
- không gì !
- . . . . . -END BACK- . . . . . -
- nhìn gì ? Không ăn thì bỏ ! - nó đưa cái kẹo toan bỏ !
- . . . . - gã không nói gì đứng lên bất giác ôm chặt lấy nó - mày là ai thế ?
Gã hỏi một câu mà chẳng hiểu ý gã muốn hỏi gì .
- là thiên sứ ! - nó híp mắt . Dường như nó đã quên hẳn ý định muốn trả thù gã ngày mới vào . Mà thôi gã đã thế kia rồi .
- thiên sứ ? - gã ngẩn ra - ừm có lẽ
- ế . . . . ?
Nó thét lên khi gã đang ôm thít lấy , vùi mặt vào mái tóc thơm mùi .
- cho anh ôm em ! -gã đang khóc , nó nghe trong giọng nghẹ ngào của gã, có cái gì như vỡ oà .
- Anh đừmg khóc !
Phía xa, trên lầu 3 . . .
- khốn nạn thật !
Hắn đứng đó từ rất lâu rồi đã xem đủ hết cả rồi , đã nhìn hết cả rồi . Hắn không phải gay nhưng hắn yêu nó , hắn không kể không quan tâm nó là ai ?
Nhưng hắn là kẻ độc quyền, bá đạo điều này ai cũng biết và hắn không cho phép những thứ mà hắn muốn rơi vào tay kẻ khác . Hắn không có được thì không ai có quyền lấy được . Không có thì phá huỷ không ăn thì đạp đổ ! ( yêu cầu bà con cô bác không học thói xấu ở đời )
Bỏ vào trong hắn không nói thêm lời nào mà cái biểu hiện trên khuôn mặt hắn đã nói lên tất cả . Hắn đang không vui !
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
- nào , buông ra nào ! - nó vỗ vỗ vào lưng gã , gã lại có thể yếu đuối thế này sao ? - có nhầm nhọt gì không đây ?
- không thể nhầm được ! Tại sao anh không nhận ra từ sớm nhỉ ? Thiên sứ của anh ! - gã đang làm trò động trời trước mặt bàn dân thiên hạ , gã đang kề lên đôi môi hồng vào một nụ hôn bất ngờ tất thẩy . Đứa nào đứa nấy chố mắt lên mà nhìn
Và như một tấc phim tình cảm hàn quốc trời đang trong xanh bỗng kéo mây đen kịt và cơn mưa ập tới nhanh như kẻ cướp thời gian . Trong cơn mưa gã đã khóc hay do nước mưa hôm nay tự dưng có vị mặn , nó cũng đang khóc . Buông nó ra gã nói như thét lên :
- Đừng dời xa anh dù lần nào thêm nữa ! Xin em !
Nó im lặng . Lần này nó nhẹ nhàng ôm lại gã . Nó muốn vỗ về cho con tim gã . Nó có lỗi
Trong cơn mưa có ai đang tới trong cơn mưa lạnh lại có ai đang hừng hức căm giận .
' Bốp '
Hắn ném cho gã một cú đấm trời giáng .
Gã ngã lăn dưới nền đất , mắt nhoà đi trong cơn nước lớn .
- Mày làm trò gì ? Cái thằng kia ? - nó gào lên trong cơn mưa ào ào không rõ tiếng
- . . . . - hắn không nói gì mà đưa tay đấm thẳng vào mặt nó , toé máu mồm . Nó ngã ngồi trên nền sân , đôi mắt hắn hằn rõ từng gân máu đỏ lừ như thần chết , như đang muốn lấy mạng kẻ nào đấy ! ( ế ế )

- mày không nghe lời tao thì mày cũng . . . - hắn di chân lên bàn tay thon dài của nó . .

- không đơn giản thế đâu .
'Bốp "
Gã trở lại...


Gã đã trở lại !
" Bốp " tiếng động vang lên khô khốc . Thì ra là gã đã tỉnh sau một 'cơn mê' trường kỳ và gã sẽ không để thiên sư của mình bị phương hại dù chỉ là một chút . kẻ nào làm người ấy của gã đau quyết không thể yên bình . ( cái chế đọ vì tình này em tôn thờ ờ hớ )
Nhưng cú sút duỗi cẳng của gã đích đến đã bị chệch mục tiêu , không phải vì gã hoa mắt mà chỉ vì nó đã bật dậy đẩy hắn tránh cú sút từ phía sau của gã .
Đừng cố ý thắc mắc hay gán cho nó một lý do vớn vẩn nào kiểu như nó muốn bảo vệ hắn nhá . Ai lại không biết với nó hắn là cái gai trong mắt , con kiến trong tai diệt được lúc nào mừng lúc ấy . Nhưng muốn chiến cũng phải là nó chiến . Một mặt Duy là bạn nó , nó không muốn phương hại đến bạn bè, ở đây ai mà không biết hắn là ai, hắn có ảnh hưởng thế nào. Nó thì nó không sợ , nó vốn dĩ không thuộc quyền cai quản của bất cứ ai . Nhưng ngặt một nỗi Duy cũng là bạn hắn , mà nó thì hiểu thằng này nhất rồi , kết giao bạn bè với thằng này thì người đó có lẽ không đến nỗi ... đó là với Duy chứ với nó hắn là thằng tồi tệ nhất mà nó từng gặp . Đương nhiên là nó không

muốn Duy vì nó mà gây với bạn . ( trẻ em nên học cái tính này này ) Nó không muốn gây rắn rối cho gã .

Mưa ngớt dần .. .

Mưa Tạnh hẳn ...
3 kẻ nhìn nhau ...

Im lặng ....

Chống đất nó đứng dậy dù trong người đang đau ê ẩm vì cú đá đã đưa nó đi một quãng không ngắn . . Nhưng bây giờ không phải là lúc để than vãn , để đau đơn . Bây giờ nó còn có việc phải làm .
Đứng một cách khó nhọc nhưng lại trừng mắt như thể mình mạnhlắm ấy đó .
* ngoắc *
*ngoắc*
Thật sự hôm nay thì nó đã phát hiện ra một điều rằng hai thằng này cực kỳ dễ dụ , cợ này mà bán đi Trung Quốc chắn 1 năm phải dăm ba lần là ít .
- Hai thằng ngu ! - thụi vào bụng một nhát nó thét lớn .

Bị tấn công bất ngờ hai anh chàng đau đến gập người co đúng như con tôm lên chảo . Cũng đúng thôi sức nó cũng đâu có thường .

Bước tới trước mặt hắn ...

Nó đẩy vai hắn một cái rõ mạnh khiến hắn cũng lảo đảo tới hơn phần ...

- Đánh tao hả ? Món nợ cũ chưa trả mày đã món nợ mới chồng lên ! Có vẽ như tao với mày có không ít nợ để tính và không ít truyện ddeer nói đấy - nó rít qua kẽ răng nói bằng giọng lạnh tựa băng tảng .

Hắn lấy lại phong độ . Nhưng hắn lại không tỏ thái độ gì như thể bất mã với những lời sấc mé của nó . ngược lại thì ...
Hắn đưa tay khẽ chạm lên bờ môi cong cớn đang cố tỏ ra nguy hiểm .

'Bốp'
Cái đập tay thành tiếng cho ta biết thái độ nghiêm túc của nó . Nó đánh mạnh để gạt bàn hắn ra khỏi môi mình .
Nghiêm mặt lần này nó nhìn thẳng vào mặt hắn nó chậm dãi từng từ từng chữ như thể muốn hắn nghe kỹ từng ý nó nói . Cái đám đông kia chỉ biết dương mắt lên mà nhìn và không một lời bình luận nhưng ít nhất trong đầu đứa nào cũng phải tự nhủ " Quả thật thằng học sinh mới không phải một nhân vật tầm thường , chẳng thế mà cái lệnh ưu tiên trên bảng tin trường đã xuất hiện đột ngột . ( nôm na tự hiểu dùm au há )

- Màn kịch này nên dừng ở đây đi cậu chủ Long ạ , mày nên dừng cái vở kịch lố bịch của mày lại đi . Dù mày có làm bất cứ điều gì đi chăng nữa thì cái việc mà tao dời khỏi trường này là điề không thể đâu đừng hoài công .
Nghệt mặt ra hắn thực sự không hiểu nó đang nói gì ?
- Đùng dùng mĩ nam kế (*-*'') , Mày muốn tìn chứng cứ để khẳng định tao là gay thì có nhiều cách cớ gì chọn cách ngu ngốc như thế , đúng là ...
....
- Nhưng thành thật mà nói tao không hiểu tại sao đích thân mày phải ra tay nhỉ . Tao hơi thắc mắc . Hay vì tao là một đối thủ đáng gờm đến thê . - Nhếch mép tao một nụ mỉa mai , có pha chút gì vị cay độc, đay nghiến , hờn oán cũng có .
Thật sự hắn bây giờ chỉ có thể nghệt mặt ra và " thế à thế nào ? Cái quái gì thế này ?"
Đùng bao giờ thắc mắc vì sao ? Không đương dưng mà cái ý nghĩ ấy lại được nó cố đay nghiến cho hắn nhớ từng yuwf . Cái gì cũng có một câu truyện ở trước nó .

---------------------------------BACK------------------------------------------------
- Dì ! Thằng trời đánh đó nó nói nó thích con ! - Dù nó thay đổi thành con trai nhưng phần nào trong nó cũng có chút tư lự của một thiếu nữ chứ .
- ha ha
Đang xem phim Hàn Quốc sướt mướt ung thư máu , xúc động đến phát khóc ấy thế mà bà dì nó lại cười như nắc nẻ .

- Ngày có 15 phút hả dì ! - nó lay lay bà dì
Nghiêm nghị trở lạ bà dì chỉ khẽ cười nhỏ nhỏ rồi :

- cái thằng máu lạnh đó biết yêu sao ? Hoang đường ! Tình một đêm là thứ không thể thiếu trong cuộc sống của nó . với nó Phụ nữ chỉ là đồ chơi đôn giản để chơi chứ không phải để nâng niu . Con sẽ trở thành bạn tình một đên với hắn khi con gật đầu cái rụp sau lời tỏ tình vớ vẩn không chút ý nghĩa . Hãy tránh xa cái thằng đó .
- Không phải là nói với Mỹ Anh mà là nói với Hải Anh . Nói với con khi con là anh trai . hắn yêu anh trai con . - Nó cố gắng nói thật chi tiết như muốn nghe một ccash chính xác về cách nhìn nhận của bà dì mình .

- Hải Anh ? Có lẽ nào ? Không thể thế xưa nay thằng đó khét tiếng không chung bầu trờ với dân gay , mà nhất là gay đã vào trường đó bị phát hiện thì chỉ còn nước cuốn xới và ra đi với một tương lai mù mịt ...- Bà dì say xưa nói mà không để ý đứa cháu mặt cũng đang nghệt ra

- ĐÚng đúng ! con đã từng gây với hắn chỉ vì hắn nói con là gay và sẽ tống cổ con ra khỏi trương ! - nó như kẻ chết đuối vứ phao

- lạ nhỉ ? thế thì tại sao ?

Bà dì đằn chiêu bà không hiểu điền gì đã xảy ra và phương hại thế nào đến đứa cháu êu quí của bà .
- À ! - như một nhà khoa học tìm ra một chân lý mới bà dì mắt sang ngời miệng cười toe - dì biết rồi ......

-----------------END BACK-------------------------------------------
- Nói ày biết ! chứng cứ tao là gay thì mày sẽ không đạt được bằng cái cách ngớ ngẩn không lợi ày mà hại cho tao thế đâu . Nhân đây tao cũng tuyên bố thẳng cho ày biết rằng : Tao là gay đây . Tao chờ xem mày sẽ tống tao ra khỏi cái trường này thế nào .

Nó chốt lại một câu như gáo nước dôi dội vào mặt gã . Không phải nước lahnhj mà phải là nước sôi , nước sôi không chỉ làm tỉnh người mà còn để lại cả vết thương nữa kìa .

Đi đến phía gã . nó đúng trước mặt xòe bà tay thon trắng gã :
- Trả đây ?

- ... ? - Không hiểu - trả gì ?

- Tiền ? - Gã không hiểu
- Chứ sao ? tiền nước coola , kẹo . Không lẽ cho không ? Người ở đẩu về đấy ! - Nó sòng phẳng như thể con buôn chính hiệu
- ồh ! - gã rút bóp lấy tiền đưa lại cho nó ...
Nó quay đi ..
Nhưng chỉ hai bước sau quay đâu :

- Mà này tao là con trai làm ơn lần sau thôi cái tròn anh với chẳng em đi . sởn gai ốc (' Duy à ! Mình xin lỗi ! Đây là cách duy nhất mình nghĩ ra lúc nay ") , mà con bồ mày đá sao ? Tao chỉ muốn kẻ thù của tao không phải là kẻ tự kỷ . Thế thì chơi không còn vui nữa ( 'mình xin lôi')
Nó nói mà trên mặt không có muộn nét cảm xúc nào khiến người ta dễ hiểu nhầm rằng nó đang nói thật .
- ....... - gã im lặng lại một khoảng lặng chờ tới với hai kẻ đứng như chời trồng . ...
Vậy lại nó đã khiêu chiến và tới đây cuộc chiến sẽ khốc liệt lắn ( é é)



- Đứng dậy nào ! Vào thôi chứ . - Hắn chìa tay về phía gã . Hắn biết thằng bạn này của hắn sy tình là thế . Đã 1 tháng rồi không ít . Nhưng tuyệt đói đồ của hắn cũng không thể nhường lại cho gã . Nhưng bạn bè mà , bạn bè vẫn mãi là bạn bè , không thể chỉ vì chút chuyện mà trở mặt với nhau .
- Để tao yên ! - Thần người ra gã nói vô thức .
- Đi ! - Hắn xốc nách gã lôi đi . tời đã tạnh mưa nhưng cũng không để thằng bạn này trong bộ dạng ướt nhẹt này ở đây mãi . Phải vào trong thôi . Dường như cơn mưa lạnh đã làm cho hỏa khí trong người hắn nguội dần hẳn bây giờ trong hắn chỉ còn lại nỗi đồng cảm của những kẻ bị từchối ( ấy là theo hắn ) với thằng bạn chí thân .
---------------------------------
Đoạn dưới đây au viết theo suy nghĩ và hành động của nhân vật Hà Anh cứ nói trước để bà con dễ theo dõi nhá .

" A a chán quá " ngày hôm nay chẳng làm được cái trò trống gì nên hồn cả . Tôi muốn phát điên lên đây này . Cái giờ phút mà tôi bước từ phòng thay đồ ra tôi đã phát hiện cái gì đó rất lạ . Ừ cực kỳ là lạ luôn . Cái lớp học khuyết tật này , dù là toàn con trai đấy ấy thế mà như

một lũ đàn bà cũng buôn lấy buôn để nhưng lại im bặt khi tôi bước vào và đến 99% tôi chắc rằng chủ đề được nói tới ỏ đây chính là Tôi - tên học sinh mới dám tuyên bố mình là gay . Chắc chắn họ sẽ còn nhiều nhiều những hành động và lời nói không chỉ ở sau lưng .. Nhưng tôi không quan tâm .
Giờ học vẫn cứ diễn ra và tất cả hoàn toàn đổi khác . Ông thầy triết khó tính lại trở vào khuôn mặt như thần chết quét nhanh quanh lớp và :
- Cậu kia ....- ông chỉ ai nhỉ , hình như chỉ về phía mình ..
- hả ? Thầy gọi em . - tôi vẫn lơ ngơ như bò đội nón
- Chính cậu . Đi lên đây cho tôi ! - Ông thầ tiên về phía bục giáo viên và tôi ngẩn tò te có vấn đề gì vậy nhỉ . - Cậu đứng đây ! - ông thầy chỉa chỉa cái thước lim về phía trước tôi .
Ông thầy nhìn một lược từ đầu tóc đến bộ đồ thể dục trên người tôi . hắng giọng một cái :
- Sao cậu ăn mặc thế này vào lớp của tôi ? - Quật cái thước lim vào chân tôi đau điếng ông thầy lừ lừ
- ơ .. có vấn đề gì ạ ...- tôi không hiểu tôi có vấn đề gì sao ?
- Đi xuống dưới sân . Chạy 20 vòng cho tôi ! Đồ thể dục thì đi thể dục không được bước vào lớp triết nghe rõ chưa ! Đi mau .! -- đập mạnh cái thước lim xuống bàn ông thầy làm mặt dữ tợ .
Thôi tốt nhất là đi . Mới lại tôi cũng không muốn ngồi trong cái không khí căng như dây đàn ít nhất là lúc này !
- 20 mươi vòng ! - tôi nhìn cái sân trường này , nếu như ngày đầu tôi thấy ngưỡng một người thiết kế cai trường này bao nhiêu thì bây giờ tôi hận kẻ đó bây nhiêu , bố khỉ sao cái sân rộng thế , chạy 5 vòng chắc xỉu chứ nói gì 20 vòng .
- Chạy đi , thằng nhóc ! - Ặc , ông thầy quản sinh .. ôi địa ngục đời tôi là đây chăng .
---------------------------------------
dã hết cả chân , dã hết cả chân ,.....
Tôi lê bước trong buổi chiều muộn xong 20 vong đấy , tôi phục tôi ghê gớm thế đấy mình là super person hé he .
Cái thằng đó chắc chắn là nó .
Đột nhiên tôi cứ thấy thắc mắc : liệu tôi có làm sai gì không ? Mà sai ở đâu ? Sai gì mà sai . Không thể sai được . Tôi đang làm theo đúng như tôi muốn , tôi muốn làm như anh tôi muốn, tôi muốn sống cuộc đời của anh tôi , tôi phải sống cho tuổi trẻ của anh minh . Anh à em không sai phải không anh ?
Bầu trời vẫn cao lắn ....
Mây vẫn hững hờ lắm . ...
Nhưng thu mà .. sao không thấy chạnh lòng đôi chút ..
Nói thật là tôi đang thắc mắc có thật như dì Tâm nói cái thằng đó nói muốn như thế chỉ vì cái lý do lãng xẹt và cái mục đích vớ vẩn ấy không ?
Xẹt ....
Một dòng ký ức vừa thoáng qua .. tôi nhớ có lần hắn đã nhắc đến người con gái hắn gặp ở công viên , người mà hắn nói giống hải Anh như đúc , nhờ cái người giống Hải Anh như đúc ấy mà hắn đã để mắt tới anh trai của Hà Anh - Hải Anh .
Để coi coi ...
Hổng lẽ ...
Hổng lẽ ...
Hắn ...
Có khi nào hắn phát hiện mình là gái không ta?
Không đời nào . Hắn tin mình là gay mà , chắc không phải ?
Ố hay là .... Cẳm nắng Hà Anh của mình ( vì nó đang trong vai Hải Anh yêu cầu bà con đọc chịu khí ngẫm nghiền hộ au nha ) .. -
- Á không đời nào ! - Tôi đang đứng giữa đường tấp nập người đi lại , thế mà tôi làm dòng tấp nập ấy dừng lại và không biết bao nhiêu cặp mắt tò mò ngó tôi . Họ nhin như thể tôi là thứ động vật sắp tuyệt chủng đến nới không nhìn thì không còn
2hi.us