Truyện teen Là Gái... Không Phải Gay!
Tác giả: Internet
Truyện teen Là Gái... Không Phải Gay!
- Thưa thầy đây là đơn xin thôi học của em !
Nó đặt lá đơn lên bàn mà lòng cúa nao nao không biết thế nào , liệu đây có thể nào lại là một quyết định sai lầm của một phút suy nghĩ chưa chín không ?
" Minh làm thể này có ổn không ? Minh là người dễ từ bỏ vậy sao ? Không thể nào ? Mình là người yếu đuối thế sao ? Dễ mủi lòng thế sao ? Không mình không phải ? " - nó cứ thế mà đấu tranh tư tưởng , nó không biết thế nào mới đúng thế nào mới được .
Cầm tờ đơn lên .
Đặt tờ đơn xuống chính hành động của nó đã cho người đối diện thấy được điều bối rối, sự dằng co trong suy nghĩ nơi khổ chủ .
- Em nên mang tờ đơn về ! - giọng ôn tồn của thầy hiệu trưởng vang lên - đây là một lời khuyên .
Nó giật mình khi nghe thấy lời khuyên từ thầy hiệu trưởng . Nó tròn mắt không hiểu gì .
- Tuy tôi không biết em đang nghĩ gì, và đang cảm thấy ra sao nhưng tôi nghĩ em đang không điều chỉnh được suy nghĩ và chưa cho raừng quyết định này là một quyết định sáng suốt . Nếu thế thì hãy suy nghĩ cho kỹ con trai ạ ! - ông thầy xoa đầu nó nói từ tốn . Nó nghe như nuốt lấy tường lời từ người đàn ông đứng tuổi này .
- Thưa thầy...... - nó không biết mình nên nói gì lúc nay nên thôi lại im .
- Sao thế cậu bé? - Ông thầy đã trở về phía bàn chống hai tay lên mép bàn đối diện nó . ông nhướng mày và đang vừa nghe cậu học trò của mình vừa suy nghĩ gì đó . - Vì đâu mà cậu lại chọn trường này để thi ?
- ...........
- Cậu đã mất bao lâu để có thể thi đậu vào đây ? - tiếp tục một câu hỏi khác - Tôi chắc rằng đề thi của trường này không quá dễ để bọn ngốc cũng có thể đậu vào được . Và tôi biết cậu là một chàng trai tài giỏi con trai ạ .
- .............
- Hãy quay về và đối mặt với thử thách . Muốn lướt sóng thì hãy đạp lên sóng chàng trai trẻ ạ . Chông gai nhiều bao nhiều sẽ tôi luyện ta nhiều bấy nhiêu .
" Phải rồi ! Ta đâu sống vì ta ! Khi ta tới đây thì cuộc đời của ta đã chấn dứt và đây là cuộc đời của Hải Anh, cuộc đời của anh trai ta . Hoài bão ước mơ của anh cũng là hoài bão ước mơ của ta lúc nào . Đứng lên đi Hà Anh , mi làm được mà ."
* Xoẹt *
Tờ đơn đã nằm trong sọt rác ngay khi bị xé làm 2 :
- Thưa thầy , em cám ơn thầy ! - nó hét to lên ngay khi đặt chân tới cửa và òa đi rất nhanh.
- Ta đã trở lại - Người ta nghe thấy tiếng gào vang của nó vọng khắp sân trường .
------------------------------------------------------------------------------------------------------
" Mình nên làm gì đây ? Vạch trần thân phận cô ấy hay là im lặng là yêu em . Nỗi đau 1 lần tìm đến mình như thế đã là quá đủ ! Mình cùng là người cũng nhỏ bé , cũng chỉ chịu một lần đau đớn ấy thôi và xiin không lần nào thên nữa . Nếu mình vạch trần sự thật mình có còn được bên em nữa không ? "
Gã đau đáu trong nỗi lo và niềm hạnh phúc . Không biết thế nào là tốt chính là tâm trạng của gã lúc này.
Gã đã biết cái gọi là Tân Linh không hề tồn tại , làm gì có chuyện mượn xác hoàn hồn . Và anh trai song sinh chỉ là một cái cớ . Tất cả là một sự thật sau tấm mà che bí ẩn . Nhưng màn che ấy không thể che hết cai sự thật người con gái gã yêu đang sống và hiện diện bên gã mỗi ngày .
- Ta sẽ làm vậy ! Vì ta yêu em !-----------------------------------------------------------------------------------------------------
- Alo, Hải Anh đây .
- Hà Anh à , ta đi cafe nhé .
Nó suýt như thả rơi chiếc điện thoại, nó đang bận bịu với mớ đồ lỉnh kỉnh đủ mọi thứ . hôm nay nó sẽ đi , nó nghe máy nhưng không nhìn tên hiển thị .
- Khánh Duy . - nhìn màn hình điện thoại tên gã đang hiển thị ở đó .- alo nhầm rồi nhé , bye , tôi là Hải Anh đấy , Tôi bận .
Bỗng nhiên một vòng tay vòng ra trược ôm gọn thân hình nhỏ bé của nó từ phía sau .
- Anh không nhầm đâu ! Anh biết hết rồi ........................................
- Cậu muốn gì đây ?
- .....
- Không nói thì hãy đi về đi . - Nó thấy bồn chồn trong ruột có phải là do công việc đang dọn dở hay không ? Hay do chuyện đã tẩy rồi ?
- Ngồi yên đó ! - Gã nãy giờ yên lặng nhưng câu đâò tiên nói được lại là một câu cộc lốc
chẳng có chút am ngữ trầm bổng nào .
-..... - Không hiểu tại sao gai góc của nó đi đâu mất hết . Ngồi im như được lệnh .
Không gian cứ thế tĩnh lặng như tờ dường như tất cả đang chờ nghe điều gì sẽ tới .
- Hà Anh biết đọc chữ phải không ? - Một câu hỏi thật chẳng đúng chủ đề , hay được nói là ngớ ngẩn . Ném lên giường 1 tập giấy gì đó .
Bằng chứng thì cái đó chắc chấn là thứ mà hắn muốn nó đọc bây giờ .
-................
- Em tại sao lại giấu anh lâu đến thế ?
- Tôi không có gì để nói . Còn anh muốn nghĩ gì thì nghĩ tôi không muốn quan tâm hay để tâm tới điều anh nói .
- Vì mọi chuyện sắp kết thúc đúng không ? - Hắn đứng đó từ bao lâu cũng chẳng ai biết được nữa .
Hắn đang cầm trên tay tờ giấy đã bị xé làm đôi .
- Cậu nghĩ mọi chuyện sẽ trôi qua trong im lặng nên cậu tính đánh bài chuồn à .
Gõ đế giày bên góc cửa âm trầm khô khốc không biết hắn đang nghĩ gì , muốn gì ?
- ......................
Đừng im lặng hãy giải thích đi
- Vì sao 1 cô gái lại có thể tồn tại trong trường nam sinh lâu đến thế nhỉ ? - Cả ba người giờ đã mồn một hiểu được cơ sự của tất cả .
- Đáng nhẽ chuyện này phải kết thúc ngay khi nó bắt đầu rồi . - Hình như giờ phút này nó không thể nói thêm điều gì bởi thân thế của nó đã bại lộ rồi . Kế hoạch đã tan tành không thể lẳng lặng mà ra đi như nó đã nghĩ .
Tiến đến gần nó hơn , hắn không hề thay đổi tông giọng mà vẫn là giọng khô khốc không âm điệu .
Nâng cằm nó lên, gã trầm trồ chậm dãi :
- Khuôn mặt xinh đẹp này đây đã làm chúng ta điên đảo, phá vỡ tất cả lại là một đứa con gái . Nếu trong mọt trường hợp nào đó tôi sẽ rất vui mừng mà ôm lấy cô nhưng sự lừa dối khiến tôi không thể nào làm thế dù tôi rất muốn níu cô cho cuộc đời mình mãi mãi . Nhưng ...
Bốp ...
Cả nó và gã cùng trợn tròn mắt khi cái tát bỏng rát đã kết thúc để lại trên khuôn mặt xinh đẹp của nó .
- Gia Long cậu .... - Gã thất thanh nhào tới kéo nó về phái mình .
- Lọc lừa ! Cô có vui không ? Tôi đã đảo điên vì cô đấy ! Cô đã đạt được điều minhg mong muốn chưa ? Điều gì đã khiến cô lộ tẩy sớm thế sao không đùa chơi chúng tôi tiếp đi ? Một phần nào trong tôi mong cô hãy cứ để tôi mù quáng yêu cô hơn là nghĩ rằng mình là thứ đồ chơi của cô .
- Tôi sẽ không nói gì nữa là tôi đã nảy sinh tất cả vậy nên tôi cũng là người kết thúc tất cả . Tôi rời đi và tất cả sẽ dừng lại . Kết thúc như khi tôi chưa đến .
-.....................
Một khoảng lặng bao trùm tất cả
.
.
.
.
Không ai nói gì mà cái không khí nặng nề ấy chỉ bị phá vỡ khi tiếng chuông điện thoại của nó vang lên
- Alo, vâng cháu ra ngay dì chờ cháu 1 chút . - À thì ra dì Tâm đã đợi nó rồi đấy .
- Cô sẽ đi ? - Hắn chẳng có lời nào để nói nữa sao ?
- Em sẽ lại biến mất ? - Có lẽ gã chỉ có thể nghĩ được thế giờ này .
- Tôi xin lỗi vì tất cả !
Nói rồinó cựa mình thoát ra khỏi vòng tay gã . Kéo xéc vali và đứng dậy toan đi .
Nhưng ...
Có thể nhanh như thế sao .
Đôi cánh tay nó đa bị giữ lại bởi hai anh chàng này.
Các cô gái sẽ thấy mìn thật là hạnh phúc nếu được nhiều người theo đuổi hơn nữa lại là các anh chàng đẹp trai giàu có và tuyệt vời đến thế .
- Chưa hết đâu ? Hãy trả lại tôi cho tôi ! - Nó không biết rằng nó đã nghe ai nói ra câu này trước .
.
.
.
.
- Xin lỗi , cái to có chỉ là tôi . Cái tôi có thể trả lại cho cả 2 người chỉ là lời xin lỗi . Tôi xin lỗi . - Nó chỉ có thể nói được thế khi tự giải thoát ình mà bước đi . .
.
.
.
.Làm gì đây?....
Tĩnh lặng quá ...
Tất cả ...
Phía sau ....
Tất cả đã ở phía sau ....
Không ai trong số 2 người ấy có thể biết rằng chuyến đi này sẽ dai bao lâu để họ có thể gặp lại người con gái này .
-----------------------------------------------------------------------------------------
Đại học Australian National University - ÚC
Tất cả dường như chẳng còn chút dư âm gì , chẳng còn là gì trên dất nước này . Chuyện xưa chuyện cũ giờ cũng chỉ là chuyện cũ chuyện xưa mà thôi.
Nó vẫn còn nhớ khoảng thời gian đó , nhớ 2 người đó nhưng chỉ có ra đi và biến mất thì tất cả mới kết thúc .
Có thế mới biết sự bồng bột trong suy nghĩ và lòng quết tâm cho 1 việc gì đó chỉ có 1 khoảng cách rất nhỏ , đến nỗi mà người ta sa chân và mà không thể nhận được chính mình đang lạc lối , rằng mình đã đi quá xa trong lối đó .
Hôm này là dạ hội 100 năm thành lập trường . Một buổi lễ hoành tráng các nàng công chúa lỗng lẫy trong những bọ đầm nhiều mầu, các chàng hoàng tử lịch lãm ,sang trọn điểm trai . Cũng khá lâu rồi nhỉ , chợt ùa về đôi dòng ký ức khiến người cố nhân chọt về trong tiềm thức . Nó bây giờ không phải 1 nữ sinh súng xính bộ đầm nhiều màu mà là một nữ sinh với mái tóc tém mặc véc vad sóng sánh ly cốc tai nồng nhẹ . Nhưng nét hấp dẫn không hề giảm .
Nhạc nổi lên rồi . Mọi người vui vẻ hòa mình trong điệu van lãng mạn, cuồng nhiệt cùng sam ba , dìu dặt cùng rumba. Còn .. nó thì ngồi nhâm nhi nhìn ngắn mọi thứ xuyên qua chất lỏng màu đỏ của ly vang .
- Chúng ta sẽ nhảy với nhau 1 bài chứ
Thoáng chút giạt mình, hai âm giọng phái sau nó vang lên làm nó không kiềm nổi đôi dòng nước mắt.
Quen thuộc quá ...
Hai thanh âm quen thuộc quá ...
- Không thư hai quí ngài ! ..................
........................Không thể kết thúc những gì khi bản thân nó còn tiếp mãi về sau