XtGem Forum catalog
Truyện teen Tiểu Thư Siêu Quậy Và Công Tử Sát Gái

Truyện teen Tiểu Thư Siêu Quậy Và Công Tử Sát Gái

Tác giả: Internet

Truyện teen Tiểu Thư Siêu Quậy Và Công Tử Sát Gái

Chương 1: Ngày Sinh Nhật Kinh Hoàng
----------------------------------
*Tại bệnh viện*
- ÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁ .Cút hết cho tôiiiiiiiiiiiiiiiii lũ vô dụng - Nó hét lên trong vô thức,đồ đạc bay loạn xạ trong căn phòng đầy mùi thuốc sát trùng
 Ba nó chạy vào bảo mọi người ra ngoài,bác sĩ đã tiêm cho nó một liều thuốc an thần để nó bình tĩnh lại và ngủ thiếp điiiii,cô người làm chạy vào dọn dẹp căn phòng sau đó lại ra ngoài để nó ngủ 
. Trong vô thức nước mắt chợt rơi ướt đẫm chiếc gối "Mẹ" là từ duy nhất nó khẽ nói. Hôm nay là ngày sinh nhật của nó 
   
Chương 1

                Tác Giả Tóm Tắt Những Phần Hay Và Cần Thiết Thôi Nhé ^^~ 
" Bốp " 
- Mày có làm gì thì làm ... Nhưng đừng bao giờ làm em gái tao tổn thương biết chưa hả. - Hoàng nắm cổ áo hắn tức giận nói
- Tao đã giao em gái tao cho một thằng trăng hoa như mày ... Chắc tao đã lầm ... Hừ ... Bảo Thiên sẽ tốt hơn mày. - Hoàng
- Mày làm gì vậy hả ... Sao mày lại chọn Bảo Thiên mà không phải tao. - Hắn
- Vì sao ư ... Hờ .... Mày phải hỏi mày mới đúng chứ ... Mày và Lyna đã làm gì với nhau trưa nay hả ... Mày ... - Hoàng nói rồi đưa tay đấm hắn một phát ... cú đấm rất mạnh khiến hắn bật ngửa ra sau ... Khóe môi trào ra thứ chất lỏng đỏ hoe ... Tanh nồng ...
- Tao ... Thực sự là ... Tao nghĩ đó là ...
- Thôi đi ... Jersey sau khi hồi phục tao sẽ đưa nó sang một nơi khác ...
Nơi đó,sẽ có Nó và Thiên ... - Hoàng
- Tao xin mày ... Đừng mang cô ấy đi ... Cứ để tao đi được rồi ... Tao sẽ làm cô ấy đau khổ thôi phải không ... Vậy thì ... Tao sẽ là người ra đi ... - Hắn
- Tao chỉ có một đứa em gái duy nhất ... Nếu nó tổn thương ... Mày nghĩ tao có vui không ... Mày là anh nên có lẽ mày hiểu ... Linh nếu ở trường hợp này ... Tao chắc mày sẽ làm vậy ...
- Hãy để Nó tự quyết định cuộc sống của mình
- Tao gặp Jersey ... Lần cuối nhé ... Hoàng. - Hắn hỏi
- Uh ...
************************
" Anh " - Lyna thấy hắn đi vào,liền hỏi
" Anh gặp Jersey một lát ... Em ra ngoài nhé "
" Vâng " - Lyna nói rồi ra ngoài để hắn ở lại với nó
" ... " - Hắn không nói gì,chỉ cầm tay nó ... Hôn nhẹ lên đôi môi của Nó rồi áp tay nó lên má mình
" Anh " - Nó mở mắt nhìn hắn ... Thực sự nãy giờ nó không ngủ ... Chỉ là vờ ngủ để nghe tâm sự mà Lyna nói với nó thôi
" Em chưa ngủ " - Hắn hỏi nó ... " Em nhìn thấy rồi sao "
" Vâng . Em có chuyện muốn nói với anh "
" Em nói đi,là chuyện gì "
___________________
1h trước
" Jersey này,em có biết em là người hạnh phúc nhất rồi không hả "
" Tuy đã không còn sống trong vòng tay mẹ ... Nhưng em còn có tình thương của bố này,anh trai em ... Rồi cả bạn bè em nữa ... Họ luôn quan tâm,chăm sóc,che chở cho em ... Còn chị ... Từ ngày mẹ mất,chị phải sống trong lời đàm tiếu của gia đình nội ... Ba thì suốt này cặp kè ... Lo gái gú,nên công ty mới như bây giờ ... Rồi còn bắt ép chị lấy chồng ... Thật sự,chị chẳng muốn chút nào ... Nhưng nếu không làm theo ... Gia đình chị sẽ phá sản mất ... Vì không muốn đời mình tàn tạ vậy nên chị đã trao lần đầu cho Dũng ... Người con trai chị mang ơn đến suốt đời ... Vì anh ấy đã lôi chị ra khỏi màn khói trắng và những trò chơi không lối thoát ở thế giới bar ... "
" Dũng ở bên chị ... mà vẫn còn nhớ và gọi tên em đó nhóc ... Em đã chiếm trọn trái tim của Tên lạnh lùng sát gái kia rồi "
" Em đừng giận chị ... Chị chẳng có ý gì đâu ... Chị mong cả 2 được hạnh phúc ... Chị mong Dũng và em sẽ là một cặp ... Còn chị ... Cả đời này sẽ vun đắp cho 2 người ...
" Hạnh phúc nha ... Em gái ngoan của chị "
_______________________
" Em không giận anh "
" Không,sao lại giận "
" Bây giờ phải tìm cách cứu Lyna thôi ... Cô ấy,không thể như thế được " - Hắn nói bằmg giọng đầy lo lắng
" Phan Ngọc chỉ có thể can thiệp vào vụ trả nợ ... Công ty ba chị ấy đã thiếu Hàn Gia quá nhiều ... Chính là lãi suất cao ... "
" Ừh ... Chuyện này chắc chắn là đã sắp đặt trước ... Hàn Gia muốn Lyna thì không đúng cho lắm "
" Ai mà chẳng biết Hàn Gia nổi tiếng là gian xảo và mưu mô chứ ... Minh Phong và Mạnh chắc chắn có tham gia chuyện này " - Hoàng từ cửa cùng ba nó và Lyna bước vào ... Theo sau là Khoa ... Thiên .. Gin và Hùng
" Nghĩ sao ... Phan Ngọc có vẻ sẽ giúp được chuyện này ... Nhưng lão Hàn Thiên Khải sẽ để yên cho chúng ta can thiệp sao " - Gin nói
" Tớ không nghĩ mọi chuyện lại được sắp đặt một cách hoàn hảo đến chính xác như vậy " - Nó suy sét từ nãy giờ ... Mới hiểu ra được ... Chuyện này chắc chắn sẽ liên quan đến Phan Gia rồi cả Nhii và Myy nữa
" Lão già ấy đã hợp tác cùng Mạnh và Phong ... Theo dõi và nắm bắt tình hình của chúng ta ... Sau đó là ép chúng ta vào đường cùng ... " - Hùng
" Muốn gì ở Phan gia chứ " - Hoàng nghĩ mãi mà chẳng thể nghĩ ra ... Rốt cuộc,là vì cái gì
" Mẹ con ... Từng là người yêu cũ của lão ta ... Nhưng cả hai là anh em cùng cha khác mẹ ... Nên ... ...... ..... Mẹ con đã bỏ đi ... Rồi gặp ba ... Sau đó thì yêu nhau ... đính hôn ... Rồi cưới nhau ... Hôm đám cưới ... Lão ấy có đến quỳ lạy mẹ con ... Và ... Lão ấy đã ... ... ... ... ... ... Giết ... giết chết ... ông bà ngoại con ... ... ... " - Nói đến đây,ba nó nghẹn đi ... " Mẹ con rất căm hận ông ta ... Mẹ đã ngất trong ngày đám cưới ... ... ... ... ... Sau đó,hôn lễ tiếp tục diễn ra rất suôn sẻ ... " - Ông nắm tay nó ... và Hoàng
" Hai con nghe ta nói đây ... Ông ta chính là cậu của các con ... Và ... và cũng ... cũng là ... là kẻ ... đã ... đã lái chiếc xe .... chiếc xe kia ... để ... để .... gi ... giết ... giết ... chết con ... nhưng ... nhưng ... nhưng .... mẹ con ... đã nhận .... nhận ra sớm .... sớm khuôn mặt và mưu kế hèn của lão ta nên đã .... đã ... đã che cho con hôm tai nạn ấy ... " - Ba nó rất đau khổ khi nhắc đến chuyện này ... Ông đã phải giữ kín chuyện này suốt mấy năm qua ... nhưng vì ... mẹ nó ... nó và Hoàng phải biết ...
" Cái chết của mẹ không phải tại con ... mà là ... lão ấy ... muốn gia đình ta phải ... phải ... chia cắt lẫn nhau ... Con và Hoàng ... nhất định phải ... phải thật là tỉnh táo ... Để trả thù cho mẹ ... Lão ta ... đã đánh mất tư cách làm cậu rồi ... "
" Mẹ ơi .... " - Đôi mắt nó nãy giờ đã sưng húp và cạn nước mắt rồi ... Nó tựa vào lòng Hắn mà khóc nãy giờ ... Nó chịu không nổi nữa rồi .... Cú sốc này ... Thực sự quá lớn ... đến nổi ... Nó tưởng chừng như bị bóp nghẹn hơi thở này rồi ....
-" LÃO TA ... PHẢI TRẢ GIÁ ... ha ha ha "- Nó hét lên ... đồ đạc bị nó hất tunglên không trung ... Căn phòng sặc mùi máu ...
***************
Con người ... khi đã đến tận cùng của sự chịu đựng ... thì họ sẽ làm những việc mà ngay cả họ cũng chẳng thể nào biết được .... Vì trả thù cho mẹ ... Jersey đã lột xác thành một con người khác ... Lạnh lùng ... Quyến rũ ... Khát máu ... Và trở thành một thiên thần mang đôi cánh của một ác quỷ ...
*******************
2 Năm Sau ...
Lyna đã trở thành dâu của Hàn Gia theo như kế hoạch của Nó ...
Lyna là vợ của đại thiếu gia - Hàn Thiên Phúc ... Từ ngày đám cưới ... Cô không cho Thiên Phúc động vào người cô dù chỉ một lần ... Thiên Phúc có vẻ như không như tin đồn rằng là kẻ ăn chơi ... Thiên Phúc từ ngày lấy cô về ... Anh ta đã thay đổi thành một đại thiếu gia chững chạc

và biết lo cho gia đình hơn ... Thiên Phúc được như vậy là nhờ Lyna ... Cô đã hối thúc,thuần hóa anh từ một con sư tử ăn chơi thành một con mèo biết nghe lời và yêu thương Lyna hơn ... Mọi kế hoạch của nó đã được Lyna hoàn thành một cách hoàn hảo
Bây giờ ... Trang và Khánh đã đính hôn ... Minh và My đã tiến triển rất tốt trước sự phá hoại và ngăn cản của Phong ... Nhii và Hùng mặc dù thích nhau nhưng chỉ dừng lại ở mức tình bạn ... Vì Hùng vẫn đang chờ nó về để hỏi quân sư ...
**********
Lão già Hàn Thiên Khải có vẻ đã gầm như nổ phát súng đầu tiên ... Tuyên chiến với Phan Ngọc và The Royal ... TĐ nhà Hắn >
Nó ... Hắn ... Hoàng và Linh đã du học 2 năm từ Mỹ ... Trình độ học vấn lẫn Kinh doanh đều đạt đến ngưỡng cao ngất của thế giới ... IQ đã giúp 4 con người bọn họ trở thành bốn con người có sức kinh doanh lẫn chiến lược mạnh mẽ trong ngành mà mỗi lần nhắc đến phải vừa nể vừa ghen tị
Demonwhite giờ đã trở thành một tổ chức & bang phái mạnh mẽ nhất nhì thế giới ... Do một tay Jersey điều hành lãnh đạo .... Các tập đoàn lẫn công ty đều chịu sự chi phối mạnh mẽ của Demonwhite ...
Nó đã không còn là Jersey hay khóc nữa ... mà đã lột xác thành một con người khác ... Là một " Jersey Trưởng Thành hơn ... Quyết đoán " ... " Sẽ không còn là Jersey thiên thần của ngày xưa ... Jersey bây giờ ... Sẽ ra tay dứt khoát và không kiêng nể một ai dù có là người thân ... Hay ... Có là người trong gia đình ... Jersey sẽ cương quyết ra tay ... Chỉ cần " PHẢN " là chết ...
**********
- Vợ à,đã hơn 1 năm rồi anh chưa động vào người em đó. - Thiên Phúc vừa xem tivi ... Nằm trên đùi của Lyna
- Hơ,là tại em. - Lyna lúc này vờ đỏ mặt thẹn thùng ... dỗi quay sang hướng khác
- Ấy,anh xin lỗi ... anh không cố ý ... em không muốn,anh sẽ không ép. - Thiên Phúc càng lúc càng yêu Lyna sâu đậm hơn ... Anh chẳng hiểu cô và anh lấy nhau vì ép gả ... mà cớ sao anh lại càng ngày càng yêu cô ... Chỉ muốn làm cô vui và nhìn cô mỗi ngày
- Thôi,em mệt rồi,em đi nghỉ đây. - Lyna nằm xuống kéo mền trùm kín đầu
- ... - Thiên Phúc chẳng nói gì,lặng lẽ đưa đầu cô gối lên tay mình rồi ngủ đi
- Anh ngốc thật,sao lại yêu tôi chứ hả,anh không biết rằng anh là con cờ nhỏ của Jersey hay không. - Lyna suy nghĩ ... - Rồi bố anh sẽ phải trả giá. - Nở một nụ cười đầy gian xảo rồi ngủ thiếp đi
**********
- My.
- Sao. - My đáp,mắt vẫn dán chặt vào màn hình laptop ...
- Em nói chuyện nghiêm túc với anh một chút thôi,được không. - Minh đập bàn tỏ vẻ bực bội khi My cứ nói chuyện mà chẳng thèm nhìn anh
- Rồi rồi ... Anh nói đi ... - My đóng laptop rồi nhìn Minh mỉm cười
- Mình ... đính hôn ... nha. - Minh thẹn đỏ cả mặt
- ... - My im lặng ... mắt nhìn thẳng vào Minh
- Em .. em có đồng ý không ... - Minh ấp úng
- ... - Vẫn im lặng
- Vậy em ... không ...
- Hứa với em .. đừng làm một Khải Minh thứ hai ... được chứ ... - My ôm lấy Minh ... trên mi khẽ rơi nước mắt ...
- Anh hứa ... - Minh đáp vỏn vẹn rồi hôn My ... Nụ hôn mang đầy kỷ niệm ... thử thách và hạnh phúc ngọt ngào của cả hai ...
Bức tường khoảng cách đã bị phá vỡ nhờ vào tình yêu của hai người ... Tình yêu cao cả đã giúp cả hai vượt qua rào cản của tình yêu ...
   
Chương 2: Kí Ức
Nếu một ngày người thân bên cạnh bạn mất đi thì lúc đó bạn cảm thấy như thế nào? 
Có phải là rất tệ... 
Nhưng nếu người thân mất đi mà bạn lại cảm thấy lỗi là do mình gây ra thì bạn cảm thấy ra sao? 
Câu chuyện của nó cũng vậy... Mọi chuyện bắt đầu từ hôm sinh nhật của nó
------------------------------------
*Tại một khu vườn cổ điển dạng Pháp*
Ngày 14/02/ là ngày sinh nhật của nó 
-" Mọi người mau lại đây này!" Mẹ nó sau khi cắm đủ số nến đúng số tuổi của nó thì gọi cả ba ba con nó lại. 
Sau khi mọi người tập hợp đông đủ thì là lúc nó bắt đầu thắp nến và cầu nguyện. Sau khi thổi nến thì ba mẹ và anh hai nó lần lượt mang quà ra. Món quà nó thích nhất chính là con thỏ bông của mẹ nó tặng. Con thỏ bông ko lớn lắm, chỉ đủ cho nó ôm trên tay, có màu hồng trắng, trên cổ thắt chiếc nơ xinh xắn màu đỏ. Nó vừa nhìn thấy đã vội ôm chầm lấy con thỏ bông, và ko quên hôn chụt lên má mẹ một cái. Ba nó thì tặng cho nó một sợi dây chuyền có hình chiếc lá làm bằng rby rất tnh xảo và đẹp mắt , Sau khi ăn bánh kem và mọi thứ cả gia đình quay quần vui vẻ bên nhau. Không khí vô cùng ấm cúng. 
Đột nhiên nó nhìn thấy bên kia đường có một xe kem, nó trông thấy những bạn đồng tuổi được mẹ dắt tay đến đó mua trong rất vui vẻ và rất ngon. Nó liền bắt chước đòi mẹ dẫn sang đó mua. Để chiều lòng con gái mẹ nó cũng đứng dậy và dắt tay nó đi. Nhưng ko ai biết rằng chuyện sắp sửa xảy ra khiến nó đến giờ vẫn ko tự dằn vặt mình. 
Nó vì quá vui nên kéo tay mẹ mình đi nhanh qua đường . Mẹ nó cũng vui vẻ để nó kéo đi. Đột nhiên trên đường có một chiếc xe tải lạc tay lái , cứ chạy đảo qua đảo lại với tốc độ nhanh. Tài xế ko ngừng bóp còi cho những người trên đường biết đươc mà né. Đúng lúc này nó và mẹ nó đã đi đến giữa đường. Nhìn thấy chiếc xe đang lao đến nó ko biết phải làm sau quá run sợ nên chỉ biết đứng một chỗ mà nhìn chiếc xe ngày một gần. Mẹ nó thấy chiếc xe ngày một gần liền nhanh chóng đẩy nó ngã ra khỏi hướng xe. Và chiếc xe đã tông thẳng vào bà. 
Ba nó cùng anh nó vẫn còn bàng hoàng mọi chuyện diễn ra quá nhanh , nhanh đến mức khiến ba nó ko biết làm gì, cả nó cũng vậy. Chiếc xe tải dừng lại mọi người ngày càng bu đông hơn vay quanh mẹ nó đang nằm thoi thóp dưới đất, một số người tốt bụng lấy điện thoại gọi cho cắp cứu gần nhất. Lúc này ba nó mớigiật mình , ánh mắt hoang mang chạy nhanh đến đỡ mẹ nó dậy, người ông bắt đầu thắm đầy máu đỏ 

   
Chương 2

            Tác Giả Tóm Tắt Những Phần Hay Và Cần Thiết Thôi Nhé ^^~ 
**********
- Alo
- Sao ạ
- Gọi cả bọn tập trung tại Vegas
- Vâng ạ
**********
Tại bar Vegas ... Tiếng nhạc sập xình sôi động lạ thường ... Đã hơn 2 năm ... Nó không cảm nhận được mùi vị ở nơi này ... Ánh đèp chớp nháy đủ màu ... Mùi rượu phả vào không trung ... Từng tốp người cứ ra rồi lại vào ... Sàn nhảy vang lên tiếng hét lẫn tiếng nhạc ...
" Choang "
Nó ném 2 chai Whisky vào bức tường làm cái chai vỡ nát ... Từng mãnh vỡ văng tung tóe ...
" Hừ " - Lấy tay lau nhẹ vết rượu trên má ... rồi đến cổ ... nó ngửa người ra sau ... Thỏa mãn rồi ...
**********
- Về nước mà chẳng thèm gọi ai cơ ... - Nhii và My đến làm nó thoát khỏi men của rượu ...
- Lâu rồi không gặp ... - Hoàng ... Linh và Hắn bước đến bàn của nó ...
- Bạn bè vậy đó mà. - Nhii vờ dỗi sau đó cả 4 nàng ôm nhau thân thiết ... Vì nhớ ...
Rồi sau đó ... Gin,Thiên,Trang,Hùng,Khánh, Minh ... Theo sau là Lyna
- Ổn chứ ... - Nó hỏi
- Lão ta chẳng hó hé gì với con trai dù là nữa lời ... chán thật ... - Lyna
- Ashiii ... Chán nhé ... Bạn bè vậy đấy ... Về chẳng có quà gì luôn ... Chỉ biết than với thở ... - Khánh tỏ vẻ buồn nhìn Hắn
- Chẳng phải đi với vợ yêu sao ... Tao phải bỏ cả bài kiểm tra để nhắn tin chỉ mày tán gái còn gì ... - Hắn lấy ly rượu của Nó uống rồi nói
- Ờ ... thì .... Còn mày thì sao hả .. - Khánh quay sang hỏi Hoàng
- À ... Thì tao cũng như Dũng thôi ... hì ... quên - Hoàng
- Này thì quên .. - Khánh vật Hoàng

xuống sàn rồi chọc cho Hoàng cười phá lên ...
- Ấy ... Hoàng có chuyện gì thì Linh biết sống sao ... - Hùng và Nhii hùa vào chọc ...
- Này .. Đổi chủ đề ngay - Linh hét làm cả bọn xanh mặt
- Hạ Băng ... Cô ta thế nào rồi ... - Nó
- À ... Lâu rồi không biết luôn ... Gin - Nhii
- Đang làm tiếp thị bia rượu ... Hồng Ngọc,An Nhiên và Lập Hân thì cứ vào đây làm gái kiếm tiền vậy thôi ... Tớ thấy cũng bế tắc nên cho cô ả vào ... vậy thôi ... Công ty phá sản nhờ My vs Nhii ấy " - Gin trình bày
- Tốt lắm. - Nó đứng dậy,đi về trước ... sau đó hắn cũng đi theo ... Chiếc xe Ferragi mui trần đỏ bóng loáng chạy vọt trên xa lộ ... Thoáng chốc chỉ thấy làn khói xe mù mịt còn vương lại ....
- Sao không ở lại. - Nó hỏi hắn
- Uh,chả là không thích
- Ghé ra bờ sông đii, em muốn đi dạo
******************
Ngọn đèn hải đăng đang soi sáng dọc bờ sông ... Ngọn đèn phản chiếu xuống nước lung linh đến lạ thường ...
Nó ngồi xuống ghế đá gần đó ... Ánh mắt đưa về phía bờ sông ... Thoáng nét buồn ...
Từng đợt gió lạnh thổi vào ... Đôi môi nó giờ đã nhạt đi nhiều ... Cái lạnh buốt ngoài da cứ thổi đến làm nó khẽ rùng mình vài lần ... Hắ. cởi chiếc áo khoát của mình khoát cho nó ...
- Anh là người đàn ông thứ 3 quan tâm tôi đến vậy đó ...
- Sao lại thứ 3
- Vì còn ba tôi và Hoàng nữa. - Nó
- Em thực sự khó chịu lắm ... - Nó tựa đầu vào vai hắn _ - Làm ơn đừng nói mà hãy nghe em.
- Từ nhỏ đã mất mẹ ... em chẳng biết lấy tình thương là gì nữa ... Lao đầu vào học ... Học cái này xong thì học cái kia ... Chưa bao giờ em để mình nghỉ ngơi ... Vì em biết ... Lúc em nghỉ ngơi ... Cái quá khứ đầy máu lại hiện về ... Thật sự mà nói ... Em rất sợ ... Sợ phải đối diện với người đã hại mẹ em ... Em sợ sẽ nhớ lại cái chuỗi ngày dài lê thê u buồn kia ...
- ...
- Giờ đây,em trở thành một con người khác ... Cuộc sống của em dường như chưa bao giờ là ổn ... Em phải trả thù cho mẹ ... Trả cho lão ấy những ngày em đã tự dằn vặt mình ...
- Anh vẫn luôn ủng hộ em ... - Hắn
- Hừ. - Nó nhếch mép ... Ý hắn là sao chứ ...
- Anh sẽ chờ ... Bao lâu anh cũng chờ ... - Hắn kiên quyết nói ... nhìn thẳng vào Nó ... hắn khẽ buồn khi thấy ánh mắt vô tư kia
- Bao lâu.
- Đến khi em chấp nhận tình cảm của tôi ...
- Hơ ... anh sẽ phải đợi rất lâu đó ... hoặc ... sẽ phải hối hận
- Anh không hối hận ... chờ đợi được 2 năm ... anh sẽ chờ ... sẽ mãi chờ em ... Chỉ cần em chấp nhận ...
- Có người ... Yêu tôi ... Hơn anh đó ... - Nó cười buồn ... khẽ nghĩ đến Bảo Thiên ... Suốt 2 năm nó đi du học ... Thiên vẫn can tâm chờ đợi nó về ... Hằng ngày lo học rồi lo chuyện công ty và cả ở bang và bar nữa ...
- Bảo Thiên ... Tôi biết,cậu ấy yêu em rất nhiều ... Cậu ấy chung tình ... Còn tôi thì trăng hoa ... Sát gái ... - Hắn chợt dừng lại
- Nhưng ... tôi đã chấp nhận thay đổi chỉ vì một người ... Rồi người đó lại quay lưng ... Chỉ vì cái sự thay đổi ấy
- ...
- ...
- ...
- Đủ rồi ... Im lặng vậy là đủ ... Em không thể nhận lấy tình cảm của anh ... Cũng không thể nhận lấy tình cảm của Thiên ...
- Em cần thời gian ... Có thể sẽ rất ngắn ... Nhưng cũng rất lâu .. hoặc sẽ không có ... Nhưng nếu yêu em ... hy vọng anh sẽ hiểu em đang làm gì và cần gì ...
- Hiện tại ... Em chỉ có thể từ chối ... Nhưng về tương lai ... Em sẽ ...
- Cảm ơn. - Hắn ôm nó ... - Chỉ cần có cơ hội,anh sẽ làm được ...
**********
- Ông ta dám cho người vào Phan Ngọc hay sao. - Thiên đập bàn hét lớn
- Bình tĩnh ... Tìm ra người đó sớm ... tạm thời sẽ ngưng tiết lộ kế hoạch cho các bộ phận ... - Hoàng cầm tách trà uống rồi ung dung bắt chéo chân nói
- Mày có vẻ ung dung nhỉ ... - Thiên lắc đầu ngán ngẩm
- À ... Cũng bình thường thôi ... Mày với em gái tao sao rồi. - Hoàng
- Sao là sao ... Jersey chưa thể chấp nhận tao ... Nhưng ...
- Cố lên ... Tuy bề ngoài lạnh lùng nhưng nó rất yếu đuối ... Tao đi trước
- Ủa,mày đi đâu
- Mày muốn tao ế như mày chắc ... Đi hẹn hò ...
- Cái thằng ... mày thôi xỏ xiên tao dùm cái ...
**********************
- Vợ à. - Khánh
- Hứ,vợ chồng gì giờ này hả ...
- Này,hôm nay dành trọn ngày cho chồng đii ... lâu rồi mình ... chồng nhớ vợ lắm ... - Khánh ôm chầm lấy Trang rồi ngửi mùi hương trong người cô
- Ơ này ...
- Không này nọ gì hết ... Tháng sau là đám cưới rồi ...
- Ơ ... hay ghê chưa ... Chưa cưới mà đã ...
- Hì,đùa vợ mà ... hôm nay vợ nấu gì cho chồng ăn đấy ...
- Bí mật nha - Trang hôn nhẹ lên má Khánh rồi quay vào bếp ...
****************
Tại một nơi ở đâu đó nước Pháp ...
Một người đàn ông đang cầm trong tay chai rượu uống liên tục ...
" Ông,phải trả giá vì đã làm vợ và con gái tôi đau khổ "
************************
- Cậu nghĩ sao hả ...
- Hừ,cô ấy phải là của tôi ... lũ chết tiệt
- Bình tĩnh ... Lão HànThiên Khải sẽ là lợi thế của chúng ta ...
*********************
" Bốp Bốp "
Minh và Hùng bị đánh lén sau lưng khi cả hai đang đi mua ít đồ cho cô bạn gái của mình
****************
" Ào Ào "
Hai xô nước được tát vào hai gương mặt điển trai của Minh và Hùng ...
- Lũ chết tiệt ... Thằng Khải Minh ... Tao vừa khử nó xong thì mày lại xuất hiện ... - Phong nâng cầm Minh lên sau đó tát vào mặt Minh
- Hừ,là mày đã phá tao ... Xém chút cô ấy đã là của tao rồi ... Là mày ... Thằng khốn. - Mạnh mất kiềm chế đạp thẳng vào mặt Hùng làm máu ở miệng tuôn ra ...
- .... - Cả Minh và Hùng đều im lặng và không nói gì
Mạnh và Phong tức vì bị hai người kia nhìn bằng ánh mắt xem thường liền ra tay đánh họ ...
Phần vì bị trói và một vài vết thương ở người nên cả hai không khán cự mà chỉ để yên đó ...
***********
My và Nhii nhận được tin nhắn liền đi tìm Khoa,Như,Nó và Trang ....
- Bình tĩnh đi,Minh sẽ không sao đâu ... - Khoa an ủi Trang và My
Hàn Thiên Phúc và Lyna cùng đi vào sau khi nhận được tin nhắn của Nó
- Bọn hắn biết chưa - Lyna hỏi
- Chưa ... mà cũng chẳng cần ... - Nó trả lời bằng giọng nhẹ tênh ...
- Giúp tôi được chứ - Hàn Thiên Phúc. - Nó
- Rất hân hạnh - Phan Ngọc Tiểu Thư. - Hàn Thiên Phúc đáp bằng giọng lịch sự là tôn trọng
- Tìm ra rồi,là một căn nhà hoang ở rừng cao su nằm giữa 2 tỉnh thành ... - Gin thông báo
- Tốt,hôm nay mượn vợ cậu một chút nhé. - Nó nháy mắt tinh nghịch
- Vâng,trả đúng giờ nhé,tôi sẽ cho người giúp đỡ ... - Hàn Thiên Phúc nói rồi búng tay " tách " - vài tên vệ sĩ bước ra ... Sau đó Hàn Thiên Phúc ra về
- My,Nhi,Trang và Khoa đi thôi,mọi người ở nhà hỗ trợ sau ... Lần này ... Phiền đến Lyna - Demon - Moter và Ryling rồi ...
**********
- Nguyễn Trương Khánh Minh - Hừ - Là mày đã cản trở chuyện tình của tao và My ... Mày sẽ phải trả giá ... - Phong chĩa súng vào đầu Minh ...
- Phong,mày bình tĩnh đi ... Còn nhiều trò hay mà ... - Mạnh gạt cây súng sang một bên ... Lấy dao,cứa nhẹ vào mặt Minh vài đường ... Máu tuôn ngày càng nhiều hơn ... Minh không còn sức kháng cự nên ngất đi sau đó ... Tim Minh bỗng nhói lên từng hồi rồi thắt lại ... Anh lại trở chứng đau tim nữa rồi ... Cơn đau ngày càng buốt hơn ... Anh cần uống thuốc ... Nhưng lấy đâu ra bây giờ ...
Hùng nãy giờ chẳng khá hơn là mấy ... Khuôn mặt dầm đìa máu ... Đầu anh bị Mạnh đập vào tường làm chảy máu nhưng suối ... Tay chân đầy những vết bầm,vết cắt rồi vết lằn do roi của

Mạnh quất vào ... Trông tình cảnh lúc này ... THÊ THẢM
- Hay,hay lắm - Lão ra ranh ma Hàn Thiên Khải bước vào ... Dáng đi uy nghi,mạnh mẽ và dứt khoát ... - Con cờ của chúng ta đây rồi ... Gọi lũ bạn chúng nó tới đây .... - Hàn Thiên Khải ra lệnh
****************
   
Chương 3: Kí Ức Ùa Về - Việt Nam Ta Về Đâyyy
-" Mình... Tỉnh lại đi... Đừng như vậy mà... Làm anh sợ đó!". Ba nó tay run run ôm chầm mẹ nó mà nói. 
-" Con... Con gái... Chúng ..ta... Ko... Sao chứ...em ...chắc... Ko... Được... Rồi ...Anh... Hãy... Chăm... Sóc... Những đứa... Con của... Chúng ta...tốt nha...". Bà khó nhọc nói. 
-" Ko! Cả hai chúng ta phải cùng chăm sóc chứ! Em ko thể bỏ anh như vậy.". Ba nó càng siết chặt hơn. 
-" Em... Xin... Lỗi...". Bàn tay bà từ từ rơi xuống đất. Ba nó nước mắt cũng bắt đầu rơi. Người phụ nữa ông yêu đột ngột rời bỏ ông mà đi sao ông có thể chịu nỗi chứ. 
Xe cấp cứu cuối cùng cũng đến, họ nhanh chóng mang mẹ nó lên xe và nó đang nằm bất tĩnh bên đường lên xe đến bệnh viện. 
............................................... 
Đôi mắt nó từ từ hé mở , một màu trắng xoá khiến nó sợ sệt. Ko có ai bên cạnh nó cả. Cảnh tượng chiếc xe lao đến từ từ hiện lên trong đầu nó khiến nó hét lên và dùng tay ôm đầu , miệng chỉ kêu được một từ " Mẹ " mà thôi. 
Mọi chuyện kéo dài cho đến khi cánh cửa phòng mở ra, ba nó im lặng bước vào. Vừa nhìn thấy ba mình nó liền leo xuống giường chạy đến ôm chầm lấy . Miệng ko ngừng hỏi mẹ đang ở đâu và đòi đi tìm mẹ. 
Ông nén nước mắt ào trong , xoay người dắt tay nó đi đến một căn phòng khác. Vừa nhìn thấy người đang nằm nhắm mắt trên giường. Nó thấy mẹ mình nằm đó, những bác sĩ xung quanh, ba nó thì ngồi ôm đầu ở chiếc ghế gần đó. Rồi sau đó một bác sĩ dùng tấm khăn trắng trùm lên mặt mẹ nó khiến nó cảm thấy thắc mắc liền hỏi ba nó: 
-" Ba... Sau người ta lại làm vậy với mẹ?  Ba mau kêu người ta gỡ ra đi. Mẹ chỉ đang ngủ thôi mà....". 
Nó oà khóc lớn hơn mong sau mẹ nó sẽ tỉnh dậy mà dỗ nó nín. Nhưng làm sau được khi một người đã chết rồi chứ. Ba nó cũng khóc theo, nhưng ko dám khóc lớn vì sợ sẽ ảnh hưởng đến nó. Vì ba nó biết người chăm sóc nó chỉ còn lại mình ông mà thôi. Ông chỉ biết ngồi ôm đầu bên ghế, nước mắt ông lặng lẽ rơi. Rơi vì người vợ tốt của mình đã mãi mãi ra đi, và ko bao giờ trở lại. 
-----------------------------------------------------------------------
Đám tang mẹ nó được tổ chức sau đó. Tuy ba nó là nhà doanh nhân thành đạt nhưng ông ko hề tổ chức tang lễ long trọng cho mẹ nó, vì ông biết người vợ yêu quý của mình ko thích ồn ào. Những người đến tham dự tang lễ đa số là những bạn làm ăn lâu năm của ông và một số cô bác của gia đình. Tuy vậy số lượng khách đến viếng cũng khá đông, ông phải bận tiếp khách suốt buổi. Cũng nhờ vậy mà ông quên đi nỗi buồn mất vợ của mình. Ngay cả anh nó cũng phải phụ giúp ba nó một tay. Chỉ có nó. Nó ko làm gì cả, ko ăn, ko uống, ko trò chuyện hoặc tiếp xúc với ai. Nó cứ ngồi đó - cạnh quan tài của mẹ nó , ba nó thấy nó như vậy làm ông vô cùng lo lắng. Nhưng ông có khuyên cách nào đi nữa nhưng nó cũng ko mở miệng, nên chỉ còn cách bỏ mặt nó ở đó. 
Nó ngồi đó, im lặng quan sát những người đến viếng mẹ nó. Những biểu hiện của họ đều được nó thu và tầm mắt: khóc có, buồn bã có, bắt tay chia buồn có, an ủi cũng có. Một số cô bác thì đến an ủi . 
Tại nó mà mẹ nó phải chết. Tại nó mà ba nó mất đi người vợ yêu quý, anh nó mất đi người mẹ hiền lành. Mọi chuyện cũng điều tại nó mà ra. 
Giá như... Lúc đó nó ko đòi ăn kem. 
Giá như... Lúc đó nó ko kéo mẹ nó sang đường. 
Thì... 
Nó ghét hai từ " giá như " đó, vì chuyện đã xảy ra rồi sao quay lại được chứ. Con người sao tham lam quá cứ thích có được những thứ ko thuộc về mình. Nó rất muốn hét lên, muốn cho mọi người biết nó đang nghĩ gì . Muốn chạy thật xa khổ nơi này nhưng nó làm ko được vìnếu nó bỏ đ mẹ nó sẽ rất buồn. 
Nó cứ ngồi như vậy cho đến khi người ta đến và mang mẹ nó đi. Nó vẫn chỉ lầm lũi đi phía sau đoàn người đưa tiễn, bên cạnh nó lúc nào cũng có ba nó. Ba nó vì lo lắng nên đi cạnh canh chừng nó. 
Đến nghĩa trang nơi sẽ chôn cất mẹ nó. Ba nó đã mua khoảng đất trên đồi để chôn cất mẹ nó vì ông sợ bà sẽ bị làm phiền. Quan tài mẹ nó được đặt xuống hố sâu. Những cành hoa trắng được người ta thảy xuống quan tài. 
Xẻng đất đầu tiên được thảy xuống... 
Một số người khóc lên khóc xuống. 
Xẻng đất thứ hai được thảy xuống... 
Ba nó quay đi để kiềm chế nước mắt chực trào nơi khoé mắt. 
Những xẻng sao đó càng lắp càng đầy , phủ kính bề mặt quan tài. Lúc này nó người người tỉnh khỏi cơn ác mộng, nước mắt chực trào nơi khoé mặt và chảy dài xuống má. Nó định xông lên nhưng mai có anh nó bên cạnh cản lại. Nó vừa vùng vẫy vừa nói như người mê sản: 
-" Ko... Ko được làm vậy... . Đừng làm vậy mà." 
Ba nó thấy nó như vậy nước mắt cũng rơi theo nó. Nhưng ba vẫn cố giữ nó lại, vừa an ủi nó : 
-" Jersey... Con đừng như vậy... Để mẹ yên nghĩ đi". 
-" Ko... Mẹ là đang ngủ ... Ba mau gọi mẹ dậy đi nếu ko sẽ ko kịp...". 
Một số người nhìn hai cha con nó như vậy ko khỏi khóc theo hai cha con nó. Chiều đó mọi người điều thấy hai cha con cõng nhau xuống đồi trong ánh chiều tà. Khung cảnh vô cùng buồn bã đến đau lòng... 
Những ngày sau đó nó bị suốt ngày cứ nhốt mình trong phòng mà xem hình mẹ nó. Ba nó , bạn bè có khuyên cỡ nào cũng vô ích. Nó như
2hi.us