Truyện teen Sự Trả Thù Của Băng
Tác giả: Internet
Truyện teen Sự Trả Thù Của Băng
gì dữ vậy?_Gin bĩu môi
- Mới mở mắt đã nhìn thấy bộ mặt khó ưa rồi. Chắc hôm nay xui cả ngày
- Này cô kia, có lòng tốt gọi cô dậy mà cô nói thế à?_Gin quát lên
- Ai nhờ anh hả?_Zan dễ gì chịu thua
Hai người cứ choảng nhau như thế cho đến khi chiếc điện thoại của Zan bỗng nhiên đổ chuông. Zan chẳng thèm nhìn đến tên người gọi là ai, cất giọng bực dọc
- Alo
- [Sắp vào học rồi kìa, nhanh lên]
- Hử? ai vậy?
- [Yun đây]
- Cậu dư tiền nhỉ? Ở ngoài cửa mà cũng gọi
- [Tớ đâu có ở ngoài cửa. Thấy cậu và tên Gin cãi nhau say sưa quá nên tớ và Rick đã đi trước rồi]
- Cái gì?_Zan hét toáng lên_Sao không gọi tớ?
- [Đã bảo các cậu cãi nhau say sưa quá nên tớ không dám phá vỡ bầu không khí đó mà. Thôi nhanh lên đi, gần vào lớp rồi kìa. Tút…tút…tút]_Zan và Gin nhăn mặt đau khổ chạy đến lớp. 2 người chỉ cầu mong không bị muộn giờ học chứ không lại gây sự chú ý nữa. Còn trong lớp học hiện giờ thì có hai con người cười ha hả làm cả lớp ai cũng phải ngước nhìn
Cuối cùng Zan và Gin cũng đã đến kịp. Đến trước GVCN 5’. Bà giáo bước vào lớp cùng với 2 người con gái phải gọi là hết sức xinh đẹp nhưng không bằng nó và Zan. 4 đứa bọn nó trông thấy 2 cô gái đó thì giật bắn người. Khuôn mặt không giấu nỗi sự ngạc nhiên. Nhưng nó và Zan đã nhanh chóng định thần lại và không để mọi người phát giác biểu hiện của bọn nó
- Chị!_Hắn và Gin đồng thanh. Bọn hắn đứng bật dậy. 2 cô gái liền chạy đến ôm lấy bọn hắn
- Dám bỏ nhà đi lâu vậy sao?_Cô gái mắt xanh biếc cốc đầu hắn
- Sao chị lại ở đây? Đến để lôi bọn em về à?_Hắn tròn mắt hỏi cô gái đối diện
- Ai thèm vì bọn em mà đến đây, phải không Zeny?_Cô gái đó đá mắt sang cô gái có mái tóc màu nâu hạt dẻ
- Đúng rồi, Lin. Bọn nhóc này đâu đáng giá vậy chứ._Zeny cười xòa
- Vậy sao 2 chị không ở nhà điu theo 2 anh ấy đi, qua đây làm gì?_Gin trề môi_À để em giới thiệu các chị với những người bạn mới của em nhé!_Rồi Gin quay sang bọn nó
- Đây là chị tôi Lê Hoài Anh, Zeny. Còn đây là chị của Rick, Trương Nguyễn Bảo Linh, Lin_Gin hồ hởi giới thiệu (Hai người này mình không giới thiệu riêng nhé! Vì gia thế thì giống hắn rồi. Còn về
bạn đời của hai người này, phần sau khi họ xuất hiện mình sẽ giới thiệu luôn)
- Hello, lâu rồi mới gặp_Lin đưa tay chào bọn nó
- Lâu? Ôi thật là…_Nó lắc đầu
- Sao? Lâu thật mà
- Với chị thì lâu nhưng với em thì chưa đủ đâu. Định kì 3 tháng chị đến gặp em một lần mà lâu gì?_Nó hờ hững trả lời
- Còn em thì nhiều nhất được 1 năm, coi như cũng là kì tích_Zan góp lời
- 2 đứa gặp bọn chị không vui à?_Zeny xịu mặt xuống
- Vui gì nổi ạ? Yun đi chơi với bọn chị đi, Yun bọn chị chán, chúng ta đi dạo đi Yun…Có bao giờ em làm được việc gì khi các chị đến đâu_Nó nói một tràng dài rồi lại đến Zan
- Còn nữa. Zan em ăn cái này đi, ngon lắm. Em phải ăn hết tô cơm này. Mỗi tối phải uống 1 ly sữa trước khi đi ngủ. Dậy sớm hơn thường ngày 30’…Ôi, mỗi khi các chị đến, em lại lo sợ mình sẽ thành một con heo, thật khổ.
- hihi, nhìn hai em bây giờ dễ thương quá!_2 bà chị nhéo má bọn nó làm bọn nó là oai oái.
- Khoan, stop. Cho tôi hỏi_Gin xen vào_4 người quen nhau hả?
- Ừm._Câu trả lời của nó rất ngắn gọn, không có bất kì dữ kiện nào. Gin rất bất mãn vì câu trả lời đó
- Sao mấy người quen được nhau? 2 người thì ở Nhật, người thì ở Anh, người thì ở VN mà_Hắn cũng thắc mắc lên tiếng
- 2 đứa này là em kết nghĩa của bọn chị. Bọn chị thường qua thăm hai đứa nó lắm._Lin tưoi cười nói
- Vậy sao?_Bọn hắn đồng thanh. Có vẻ như bọn hắn không tin. Bọn nó cứ say sưa nói chuyện mà không biết cả lớp đang đơ về hành động và câu chuyện của bọn nó
- Sau này các em tự làm quen tiếp nhé!_Bà giáo nói với Lin và Zeny sau đó quay mặt lại tất cả mọi người_Cô có một chuyện muốn thông báo với cả lớp. Tuần sau, chúng ta sẽ giành ra 7 ngày để tổ chức lễ hội chào mừng ngày thành lập trường. Chúng ta sẽ làm lễ và chơi hội vào 5 ngày đầu. Và 2 ngày cuối cùng…trường chúng ta…
- Trường chúng ta sao cô?_Hs1 lên tiếng
- Trường chúng ta sẽ có một chuyến đi tham quan NB do chính công chúa của trường, bạn Mĩ Hà tổ chức. Và đêm ngày thứ 6, chúng ta sẽ có một bữa tiệc hoành tráng tại nhà của Mĩ Hà đấy. Các em nhớ chọn những bộ đồ thật đẹp nhé! Lí do vì sao thì hỏi bạn MĩHà để rõ nhé!_Bà cô nói rồi cười tươi bước ra khỏi lớp
- Lí do là gì vậy Mĩ Hà?_Bọn con gái sốt sắng vây quanh nhỏ đó
- Chẳng là tối đó papa tớ có mời một số người máu mặt. Có cả 2 gia tộc của Rick và Gin nữa. Không những thế, các doanh nhân giàu bậc nhất thế giới cũng đổ về đây. Đêm hôm đó còn có sự hiện diện của vương hoàng Italy và Nữ hoàng Anh nữa_Nhỏ Hà vênh mặt lên nói
- Chẳng có gì thú vị_Zan hờ hững nói
- Bọn nghèo nàn các cô không được đi đâu, đừng có mơ. Nghèo mà đòi trèo cao. Sao các cô cứ bám lấy hôn phu của bọn tôi không tha vậy?_Nhỏ Hà lớn giọng trách cứ bọn nó
- Rick, cậu có phản đối bọn tôi bám theo cậu không_Nó đánh mắt sang hắn.
- Không_Hắn thẳng thắn trả lời
- Cô nghe rồi chứ? Chúng tôi là bạn của cậu ấy_Hai tiếng bạn thốt ra từ nó làm hắn có chút buồn. Hắn đang mong chờ gì chứ?
- Thôi nào, tôi cũng đâu có chấp nhận cô làm em dâu của tôi, đừng mơ tưởng nhé!_Lin cũng góp lời_Nên nhớ hôn ước của hai người chỉ mới là lời nói thôi chứ chưa có ai công nhận đâu nhé! Đến cả buổi tiệc đính hôn cũng không có mà đòi…Cô đừng có gây khó dễ cho Zan và Yun nữa đấy. Coi chừng tôi xử đẹp cô đấy._Lin đe dọa
Cả lớp đều bàng hoàng trước thái độ của Lin đối với nhỏ Hà. Giờ họ mới biết giữa nhỏ Hà và Rick chưa hề có một buổi tiệc công khai quan hệ nào. Nhỏ Hà bây giờ mặt đã đỏ hơn trái cà chua. Zan nhìn mặt nhỏ hưng phấn nói thêm
- Nhà bọn tôi cũng không nghèo đến nổi để cô phải khinh thường đâu, nhỏ công chúa gi…_Zan chưa kịp nói hết cậu đã bị nó bịt miệng. Nó liếc mắt với Zan làm nhỏ giật mình. Mém tí nữa nhỏ đã làm lộ chuyện của nó rồi
- Cô giáo vào rồi kìa!_Zeny nhắc mọi người. Cả lớp ai vào bàn nấy, bắt đầu học môn đầu tiên của ngày. Cuộc sống của bọn nó cứ như vậy trôi qua. Zeny và Lin ở kế phòng bọn nó.
Chương 6
Cuối cùng cũng hết một tuần đi học. Hôm nay đã là chủ nhật, là ngày tự do của tất cả học sinh trong trường Magic. 1 tuần qua, nó không có thêm bất cứ thông tin gì về mẹ nó. 1 tuần đó nó cũng không gặp ông hiệu trưởng và mụ đàn bà đó. Không biết bọn họ đang mưu tính điều gì. Nó đang miên man suy nghĩ thì bỗng sựt tỉnh khi bị Zan đập vai
- Làm gì mà thất thần thế? Tớ gọi thế nào cũng không nghe
- À, không có gì!
- 2 chị rủ đi shopping kìa, cậu đi không?
- Phải đi thôi, hầu hạ 2 người đó một bữa đi_Nó vừa dứt lời thì 2 bà chị từ ngoài dọt vào lôi nó và Zan ra ngoài (Kiểu này chắc đã chờ ở ngoài từ lâu rồi nè)
- Yun là hiểu bọn chị nhất. Chúng ta đi mua sắm nào_Zeny tươi cười reo lên. (Hai bà này lớn hơn nó một tuổi mà lúc nào cũng y như con nít ấy, không già dặn bằng nó đâu)
Vừa xuống tới nhà giữ xe, bọn nó đã trông thấy bọn hắn đang đi cùng nhỏ Mĩ Hà và Mĩ Trân. Nhưng nhìn mặt bọn hắn trông thảm vô cùng. Vừa nhìn thấy bọn nó, Gin hét toáng lên
- Giúp tôi đuổi hai con nhỏ này với, bám dai như đỉa vậy_Thế nhưng Zan chẳng nói gì bước thẳng đến xe. Cô nàng đã cho Gin bơ đẹp. Thật ra thì Zan đang giận nhưng không biết giận vì lí do gì. (Tg biết nè)
- Yun, em giúp bọn nó đi._Lin quay sang bảo nó
- Sao lại là em? Hai chị nói chắc chắn hai nhỏ đó sẽ bỏ các cậu ấy ra thôi_nó giương đôi mắt khó hiểu nhìn bà chị
- Sức công phá của em mạnh hơn
- Lạ nhỉ? Thôi kệ, em làm cũng được_Nói rồi nó bước đến chỗ hắn và Gin
- Ôi trời ơi, cô không nghe Gin bảo cô là đỉa sao? Sao còn bám dai thế?_Nó nhếch môi nhìn nhỏ Mĩ Trân. Thật là…danh dự của con gái bị hai nhỏ này làm vấy bẩn hết rồi (tg cũng phải buồn thay)
- Đây là chuyện của bọn tôi, không mượn cô xía vào_Nhỏ Mĩ Hà ưỡng ngực lên tiếng
- Cô, tôi sẽ giải quyết sau. Phải xử nhỏ này trước_Nó nhìn nhỏ Hà bám víu lấy tay hắn, trong lòng có chút khó chịu nhưng không biết tại sao. Rồi nó lại quay mặt về phía nhỏ Mĩ Trân
- Nhìn lại bản thân cô xem. Cô bằng được bao nhiêu của công chúa Italy. Nếu cô không buông Gin ra và nếu sau này cô còn bám theo cậu ấy nữa thì tôi sẽ gửi những tấm hình đỉa đói của cô tới tay công chúa Italy ngay lập tức. Cô biết hậu quả gia đình cô phải chịu sau đó chứ?_Một nụ cười tự đắc nở trên mặt nó. Còn nhỏ Mĩ Trân thì tái mét mặt mày vội bỏ tay Gin ra. Ngữ khí của nó buộc nhỏ phải tin lời nó nói là sự thật
- Sao cứ để tôi nói nhiều vậy nhỉ?_Rồi nó lại hướng mắt qua hắn và nhỏ Mĩ Hà. Nó khẽ thở dài nghĩ thầm
- Thật là, đẹp cũng là cái tội. Sao cứ có người bám lấy mấy tên đó hoài vậy nhỉ?
- Con nhỏ kia bỏ bạn trai tôi ra đi_Nó khoanh tay trước ngực, mắt tràn đầy sát khí nhìn nhỏ Hà. Hắn đang rất rất bất ngờ, mở to mắt nhìn nó
- Bạn trai? Hahaha. Cô nói Rick là bạn trai của cô, có lầm không đấy? Anh ấy là hôn phu của tôi mà_Nhỏ Hà lớn giọng nói
- Hôn phu sao? Cô nên nhớ hai người chưa đính hôn. Nhưng hôn phu thì đã sao? Làm hôn phu của cô, cậu ấy cũng có thể có bạn gái bên ngoài mà. Cậu ấy đâu có tình cảm với cô. Người mà cậu ấy yêu là tôi. Cho dù hai người có kết hôn thì đã sao? Tôi vẫn là người cậu ấy yêu. Cô có chắc khi kết hôn rồi, cậu ấy vẫn ở bên cô không? Hay là kết hôn được một ngày rồi kéo nhau ra tòa li dị_Nó đâu chịu thua. Tuy nó ít
nói, nhưng nếu nó nói thì khó có ai cãi lại được, đến chị Zan cũng chưa chắc thắng được nó đâu
- Cô…
- Không biết nói gì phải không? Thả tay bạn trai tôi ra_Nó nhấn mạnh hai chữ bạn trai, đồng thời kéo mạnh hắn về phía mình. Tay nắm chặt lấy tay hắn._Mong cô đừng bám lấy Rick nữa. Và nếu cô muốn làm gì tôi thì làm, nhưng tôi chắc chắn, sau này cả nhà cô sẽ thảm đấy_Dứt lời, nó lôi hắn ra xe. Còn hắn thì vẫn đơ ra vì những lời nó nói nên mặc cho nó lôi đi đâu thì đi. Hai bà chị và Zan cũng ngơ ngác nhìn nó. Nó vừa nhận hắn là bạn trai, thật khó tin.
- Tớ muốn nó làm rõ mọi chuyện để về với gia đình, tớ không muốn nó sống thế này nữa. Vậy mà nó lại dùng cách này_Lin thở dài
- Tính con bé ương ngạnh từ trước giờ rồi mà. Vậy cũng tốt, coi như cũng đã giúp nó rồi_Zeny vỗ vai Lin
- Thôi nào, tỉnh lại đi. Làm gì thẩn thơ, thơ thẩn vậy hả?_Nó nhéo má hắn đến méo xệch
- Á đau, ác_Hắn nhăn mặt
- Tưởng cậu chết đứng rồi nữa chớ?
- Chúng ta đi thôi_Zan bay lại chỗ nó
- Mọi người đi đâu vậy?_Hắn hỏi
- Plaza. 2 người đi không?_Zan tươi cười trả lời. Mắt thì liếc liếc nóvà hắn
- Cậu dẹp cái ánh mắt đó ngay lập tức nếu không đừng trách tớ ác._Nó lườm Zan
- Úi, có bạn trai rồi mà còn dữ_Zan làm vẻ mặt sợ sệt. Nó cũng chẳng muốn nói nhiều. Là do nó phao ra tin đó thì giờ nó phải chịu tiếng ác thôi. Chắc cuộc sống trong những ngày này sẽ nhiều vất vả với nó lắm đây._Thôi chúng ta lên xe đi_Nó nói rồi mở cửa xe định bước lên. Nhưng mới bỏ được một chân lên xe thì bị Lin kéo ngược lại
- Yun à, chị nhớ tốc độ của em. Đua xe với chị nhé!_Lin dùng đôi mắt cún con nhìn nó
- Được thôi_Dứt lời nó lại bước lên xe nhưng cũng như lần trước, nó lại bị Lin kéo giật ngược ra sau
- Không phải đua xe này. Chị muốn đua xe moto kìa
- Hử? Moto? Em không có xe
Nghe nó nói, Lin cười tươi chỉ tay ra cổng
- Chị đã chuẩn bị hết rồi
- Vậy thì đi thôi_Cả bọn kéo nhau ra cổng. Nhìn những chiếc xe đời mới dựng ở cổng, Zan phấn khởi reo lên
- Woa, đẹp quá! Toàn là những chiếc đời mới. Đúng là chị Lin, sài xong rồi vứt
- Mỗi người một chiếc các em tự chọn đi
Sau khi chọn cho mình 1 chiếc, 6 người bọn nó thượng tọa trên xe. Nó đội mũ bảo hiểm vào. Tất cả mặt của nó đều bị che khuất chỉ chừa lại hai mắt
- Từ đây đến Plaza thì gần quá. Chúng ta sẽ đua nhưng đích đến là cánh đồng bồ công anh ở ngoại ô nha!_Lin quay sang nó
- Chị thích em sẽ chiều. Các cậu cứ thong thả đi sau nhé_Nó nói rồi rồ ga lên
- Chuẩn bị, xuất phát_Tiếng của Zan mở đầu cho cuộc đua của nó và Lin. Cả 2 lên ga và phóng đi với tốc độ kinh hoàng. Bọn hắn phải choáng ngợp với tốc độ của nó và Lin
- Yun đua càng ngày càng nhanh_Zeny trân trân nhìn về hướng bọn nó vừa đi
- Khiếp quá!_Gin bàng hoàng lên tiếng
- Chúng ta mau đuổi theo thôi._Nói rồi Zan cũng phóng đi. Nhỏ chạy xe cũng ghê lắm, thuộc hàng cao thủ đấy!
Chương 7
30’ sau bọn Zan mới đến nơi. Zan nhìn dáo dác xung quanh để tìm nó và Lin
- 2 người kia đâu rồi nhỉ?
- Kia kìa_Gin chỉ tay về nơi phát ra tiếng cười đùa. Ở nơi xa đó có 2 cô gái đang vui vẻ đùa nghịch với hoa bồ công anh. Nó cầm trên tay bó hoa và hất tung bó hoa đó lên. Những hoa bồ công anh trắng theo gió bay cao giữa nền trời xanh thẳm
- Đẹp thật! Đúng là hoa bồ công anh, thật tự do!_Nó đang say sưa ngắm nhìn khoảng không ngập tràn hoa trắng thì bị tiếng gọi của Zan làm cho giật mình
- Yun, chị Lin!
- Zan, em đến rồi à, xuống đây đi_Lin vẫy tay gọi Zan. Zan vui vẻ khoác tay Zeny chạy đi để lại bọn hắn trên đó. Bọn hắn cứ đăm chiêu nhìn bọn nó đùa nghịch hoa bồ công anh. Nhìn nó hắn bỗng nhớ lại mối tình đầu của hắn. Lúc đó hắn mới 8 tuổi. Một lần cùng chị đi dạo cũng trên cánh đồng bồ công anh nhưng không phải ở đây mà là ở Nhật. Hắn đã vô tình nhìn thấy một cô bé rất xinh đẹp. Cô bé mặc một chiếc đầm màu hồng rất dễ thương. Không biết có chuyện gì mà cô bé ngồi khóc sướt mướt. Hắn tò mò nên lại gần cô bé gạ hỏi
- Sao cậu lại khóc?_Cô bé nghe giọng lạ nên ngước đôi mắt tím biếc đã đẫm nước lên nhìn hắn
- 2 anh tớ đi chơi mà không cho tớ đi
- Vì vậy mà cậu khóc sao?
- Tớ không biết chơi với ai hết nên…hix…huhuhu_Cô bé đó được thể gào khóc lớn hơn. Bỗng hắn đưa tay ra trước mặt cô bé, nhoẻn miệng cười
- Vậy chơi với tớ nhé! Tớ có trò chơi này vui lắm!
- Cậu sẽ chơi với tớ sao? Ôi vui quá!_Cô bé đó nín khóc ngay, đưa tay nắm lấy tay hắn
- Bây giờ là mùa xuân nên hoa bồ công anh nở rất nhiều. Cậu hãy tung hoa bồ công anh đi, đẹp lắm đấy!_Hắn hái một bó hoa đưa cho cô bé đó. Cô bé đó cũng làm theo lời hắn. Những bông hoa bay phấp phới
- Woa, đẹp quá! đẹp quá đi_Cô bé xoay tròn nhìn những bông hoa đang bay trong không trung
- Đẹp lắm phải không?
- Ừm, rất đẹp_Cô bé nở nụ cười thật tươi chạy theo những bông hoa. Hình ảnh hồn nhiên ngây thơ đó đã được hắn lưu lại trong tim
- Cậu tên gì thế?_Cô bé đó hỏi
- Tớ là Rick, cháu trai của gia tộc Trương Gia, còn cậu?
- Tớ là Yui, con gái của thiên hoàng
- Thiên hoàng sao?_Hắn ngạc nhiên lên tiếng
- Ừm. Mà nè, ngày mai cậu đến đây chơi với tớ nữa nhé! Chơi với cậu vui lắm!
- Ừ, tớ sẽ đến
Và ngày hôm sau, ngày hôm sau nữa, cả một tuần đấy ngày nào hắn cũng đến cánh đồng đó để chơi với cô bé. Nhưng đến một ngày
- Yui à, mai mình phải theo gia đình về VN, sẽ rất lâu tớ mới quay lại đây_Hắn mặt buồn rười rượi lên tiếng
- Rick, cậu đi rồi không được quên tớ đấy, nhớ chưa?_Cô bé Yui, mặt đẫm nước mắt lên tiếng_Sau khi…hức…Sau khi quay lại…phải đến tìm tớ đấy…hức…nhất định phải đến tìm tớ. Tớ sẽ chờ cậu
- Nhất định, chúng ta móc nghéo nào_Hai đứa trẻ bọn hắn đã hứa hẹn tại đó nhưng đến khi hắn quay lại, là 7 năm sau. Hắn đã đến tìm Yui. Hắn muốn cùng Yui chia sẻ niềm nui này, niềm vui khi biết hắn và cô bé có hôn ước từ nhỏ, hắn chỉ mới biết đây thôi. Hắn hớn hở chạy đến nhà Yui nhưng người mà hắn mong đợi đã không xuất hiện. Con gái thiên hoàng đang đứng trước mặt hắn nhưng không phải là Yui. Hắn không nhìn thấy hình ảnh năm xưa của Yui trong cô ta. Cô gái đó không ai khác chính là Mĩ Hà
- Yui, Yui đâu ạ?_Hắn níu tay thiên hoàng hỏi
- Yui nào cháu? Đây là Kiwasato Mika, người sẽ kết hôn với cháu đấy
- Không, rõ ràng Yui bảo cô ấy là con của thiên hoàng mà_Hắn không tin vào những điều đang nghe và đang thấy này. Chẳng lẽ kí ức tuổi thơ đó chỉ là một giấc mơ?
- Chắc cháu nhầm ai rồi hoặc có ai đã mạo danh con gái ta đấy
- Không đâu_Hắn chạy đi. Hắn cho người tìm kiếm mọi ngóc ngách để tìm ra người con gái tên Yui đó nhưng không có kết quả gì. 7 năm là quá lâu để tìm kiếm một người. Khuôn mặt cô bé đó chắc hẳn cũng có phần thay đổi. Và để quên đi mọi chuyện, hắn đã sang VN định cư và không bước chân về Nhật nữa. Suốt 2 năm qua hắn đã cho người đi tìm cô bé ấy mà vẫn chưa tìm ra. Đến bây giờ, hình ảnh đó lại hiện ra trong nó làm hắn nhớ lại. Quả thật nó rất giống với Yui, nhưng nó là người Anh gốc Việt, tên nó lại là Yun và đôi mắt nó có màu xanh chứ không phải màu tím biếc như Yui
- 2 người ngớ ra như vậy đủ chưa?_Zan xua tay trước mặt bọn hắn_Chúng ta đến Plaza thôi
- Khoan…khoan đã. Yun, tôi muốn hỏi cô một chuyện_Gin câu lấy tay nó
- Chuyện gì?
- Cô quen với công chúa Italy à?
- Ừm. Tôi đã cứu cô ấy khi cô ấy rơi xuống hồ
- Hử? Cô ta không biết bơi sao?Làm vợ của Gin đây mà không biết bơi thật là mất mặt_Gin nguýt dài mà không biết bên cạnh có người đang nổ đom đóm mắt
- Tuy cô ấy không biết bơi nhưng tôi đảm bảo không có người con gái nào sánh được với sắc đẹp, tài năng và lòng nhân hậu của cô ấy đâu. Vì thế cậu đừng lo sẽ bị mất mặt_Nói rồi nó bỏ đi. Zan thì đứng sững nhìn nó. Tình hình là nhỏ đang cảm động vì những lời nó vừa nói. Rồi nhỏ lại liếc ánh mắt hình viên đạn sang Gin
- Anh chết với tôi._Nhỏ lầm bầm trong miệng
- Tha cho nó đi mà_Zeny vỗ vai Zan_Chúng ta đến plaza thôi.
Sau đó cả bọn kéo nhau đến Plaza. Cả bọn ăn uống mua sắm vui vẻ đến 7h tối thì về lại trường. Vì ngày mai là lễ hội nên bọn nó không được về nhà
Chương 8
Vừa đến cổng trường bọn nó đã giáp mặt bà chủ tịch và hiệu trưởng trường. Nó chạy xe vào gara rồi quay qua Zan
- Zan!_Hiểu ý nó, Zan gật đầu rồi cả 2 phóng nhanh lên phòng. 4 người kia dù không hiểu chuyện gì đang xảy ra nhưng cũng chạy theo. Đến cửa phòng nó
- 2 chị vào đi, còn 2 người thì về phòng của mình đi. Đây là phòng con gái, không được vào_Zan nói một lèo rồi đóng sầm cửa lại
- Làm gì ghê vậy? Có chuyện gì không muốn bọn tôi biết sao?_Gin hét toáng lên rồi đùng đùng trở về phòng
- Xung quanh những người đó toàn là bí mật_Hắn đăm chiêu suy nghĩ rồi nối gót theo Gin. Trong phòng nó
- Mọi người ngồi đi_Nó vừa nói vừa mở máy tính lên. Trong lúc chờ khởi động máy, nó quay qua nói với Zan
- Sau khi giải quyết xong mọi chuyện, tớ sẽ cho cậu biết thân phận thật sự của tớ. Nếu là bạn thì không nên giấu nhau bất cứ điều gì. Cậu chờ được chứ_Nó sợ Zan sẽ không hiểu nó
- Được, tớ sẽ chờ
- Cảm ơn cậu._Nó thở phào nhẹ nhõm
- Cậu mau mở lên đi, coi bọn họ đã nói gì?_Zan thúc giục nó. 2 cô chị ngồi bên thắc mắc
- Xem gì thế?
- Phim miễn phí ạ_Nó và Zan đồng thanh rồi quay sang nhìn nhau cười. Màn hình tối đen chợt sáng lên. Từng con người trong căn phòng đều được nhìn rõ mặt. Lại là màn ôm ấp hôm trước. Lin và Zeny vừa nhìn thấy mụ đàn bà đó đang được ông hiệu trưởng ôm ấp thì tá hỏa
- Bà…bà ta ngoại tình_Lin dù biết nhiều chuyện về gia đình thiên hoàng nhưng không ngờ được lại có chuyện này
- Suỵt_Zan ra hiệu im lặng. Giọng nói của 2 người trong phòng cất lên
- Anh yêu à, mọi thứ xong chưa?
- Ok cả rồi. Chỉ chờ ông ta thôi
- 2 năm qua em day dưa với ông ta chỉ mong ông ta chấp nhận Mĩ Hà thay con Yui đã chết của ông ta đính hôn với Rick thôi. Bây giờ mọi chuyện đã đạt được rồi, vậy thì nhanh chóng cướp tài sản của ông ta thôi
- Em thật là cao minh. Chỉ cần dùng con đàn bà đó và em gái của ông ta mà có thể ép ông ta làm mọi thứ
- Quả không sai, bọn họ đã bắt cóc mẹ em_Nó đay nghiến nhìn 2 người trong màn hình
- Anh nói thừa quá! Ông ta rất yêu mụ Yun đó mà. Chúng ta sẽ dùng 2 con tin đó bắt ông ta giao toàn bộ tài sản cho mình
- Một kế hoạch hoàn hảo
- Giờ chúng ta hãy đến thăm 2 con đàn bà kia thôi!
- Em…em đâu cần đến đó…Hãy để bọn đàn em mang tới là được rồi_Ông hiệu trưởng có chút gì đó lo sợ
- Em muốn trực tiếp đến đó. Lão già kia bao giờ đến nơi?
- 8h
- 8h sao?_Nó đưa đồng hồ lên xem.Mặt nó hiện lên sự hoang mang, lo sợ thấy rõ_Đã 7h30 rồi_Nó vội lấy điện thoại ra gọi cho ai đó
- 2 chị…cuộc đối thoại đó…chẳng lẽ_Zan thốt không nên lời
- Đúng vậy, Yun chính là con gái của thiên hoàng, tên là Kiwasato Mina_Lin khẳng định chắc chắn một lần nữa.
- Sao?_Zan chết lặng. Nhỏ không ngờ người bạn của nhỏ lại là một công chúa
- Chết tiệt_Nó chửi rủa_Em gọi ba không được
- Giờ chúng ta làm sao đây Yun?_Zeny lo lắng hỏi
- Nó trầm ngâm rồi đưa mắt nhìn những chấm tròn trên màn hình điện thoại. Chấm tròn đó hiển thị địa điểm mà mụ đàn bà đó đang tới. Nó đã lén cài thiết bị định vị lên xe bà ta. Bà ta không thể nào ngờ từng đường đi nước bước của mình đã bị nó nắm rõ trong lòng bàn tay. Nó quay sang nói với 2 cô chị và Zan
- Chúng ta phải dùng đến thân phận thật sự của em thôi! Mọi người hãy đến sân bay và chặn ba em lại. Em sẽ đến một nơi rồi đến đó sau. Nhớ đeo mặt nạ và nhớ gọi em là…YUI_Nó mở cửa và phóng ra khỏi phòng. Vừa đúng lúc đó, bọn hắn bước ra. Bây giờ nó không còn thời gian để ý bọn hắn nữa. Nó cứ cắm đầu chạy, khuôn mặt tràn ngập vẻ lo sợ, hốt hoảng. 3 người còn lại chuẩn bị khởi hành. Tuy Zan vẫn còn hoang mang về chuyện của nó nhưng nhỏ biết bây giờ là lúc phải bình tĩnh. Như vậy mới có thể giúp được nó. 3 người vừa mở cửa thì gặp bọn hắn đã đứng trước cửa phòng từ bao giờ
- Yun chạy đi đâu mà hối hả vậy chị?_Gin tò mò lên tiếng
- Nó…nó_Zeny lắp bắp không biết trả lời thế nào. May sao Zan đã nhanh trí trả lời
- Nó đến Plaza
- Đến đó vào giờ này?_Hắn nghi hoặc hỏi
- Nó bỏ quên 1 vật rất quan trọng ở đó nên quay lại lấy
- Hèn chi mà chạy thục mạng như vậy. Mà mọi người đi đâu vậy? Sao ai cũng mang balô_Gin nhìn những túi lớn nhỏ trên vai 3 người rồi lại thắc mắc. Lin ngẫm nghĩ có nên cho hắn biết không vì dù sao hắn cũng có liên quan đến thiên hoàng, mẹ con Mĩ Hà và cả Yui nữa. Cuối cùng cô nàng đã đưa ra quyết định
- Chúng ta cần người, phải nói cho họ biết_Lin quay qua nhìn Zan và Zeny và nhận được cái gật đầu đồng ý từ hai người
- Các em vào đây_Lin lôi bọn hắn vào trong
- Chuyện gì mà có vẻ quan trọng vậy chị?_Gin hỏi. Zeny tóm lược lại với bọn hắn
- Thiên hoàng đang đến đây, 8h sẽ đến nơi. Có người đã bắt cóc 2 người yêu quý của thiên hoàng để buộc ông giao tài sản cho bọn họ. Chị chỉ có thể tóm gọn lại vậy thôi
- Chúng ta không có nhiều thời gian, chỉ còn 20’ nữa máy bay sẽ hạ cánh_Zan nhìn đồng hồ rồi cất tiếng mang theo sự lo lắng.
- Mặt nạ của 2 đứa đây, đừng để lộ danh tính đấy_Lin thảy cho bọn hắn hai cái mặt nạ rồi bước ra cửa. 5 người chạy đến phi trường.
Chương 9
Chỉ còn 5’ nữa, máy bay sẽ hạ cánh. 5 người không vào trong mà chỉ đứng chờ ở trong xe. 8’ sau có một đoàn người từ trong sân bay đi ra. Vừa nhìn thấy người đàn ông cao to, trông rất sang trọng đi giữa đoàn người, Zeny vội reo lên
- Papa kìa!_Mọi người hướng mắt nhìn theo cánh tay của Zeny
- Để họ đi xa phi trường rồi đón_Lin nói rồi rồ ga chờ đoàn người kia đi rồi mới bám theo. Đến mộtđoàn đường vắng, Lin cho xe chạy lên chắn trước đoàn xe đó. Cô nàng bước xuống xe rồi hét lên
- Mọi người xuống xe đi
- Cô là ai? Sao lại chặn đường bọn tôi_Một tên hùng hổ bước xuống đi đến trước mặt Lin. Lin lớn giọng quát tên trước mặt
- Để tôi vào.
- Để con bé vào đi_Một giọng trầm ấm vang lên. Khóe môi Lin nhếch lên tạo thành một nụ cười rạng rỡ. Cô tiến vào bên trong đoàn người
- Hì, con tưởng ba quên giọng nói của con rồi chứ!
- Sao con biết ta đến đây? Và làm gì lại đeo mặt nạ thế này?
- Chuyện là…_Lin nói chưa hết câu thì nghe một âm thanh phát ra “Vút” rồi lại 3 âm thanh liên tiếp “Phập”, “Cạch”, “Bịch”. Một người đã ngã xuống, chiếc điện thoại rơi lăn lóc bên cạnh. Nguyên nhân cái chết là do một phi tiêu hình chiếc lá cắm sâu vào tim. Đám vệ sĩ hốt hoảng siết chặt vòng vây hơn. 4 người kia cũng vội xuống xe, đứng
chắn trước đám vệ sĩ. Một cô gái từ trong bóng đêm bước ra. Khuôn mặt cô bị che khuất một nửa nhờ chiếc mặt nạ màu đỏ.
- Sơ suất quá đấy!_Giọng nói trầm thấp mang chút lạnh lùng vang lên. Mọi người ngước nhìn cô gái đó mà trong lòng dâng lên một nỗi sợ hãi
- Mọi người tránh sang một bên đi_Lin ra lệnh cho tất cả. Zan và Zeny thì đã tránh đi từ bao giờ. Số còn lại thì ngơ ngác nhìn Lin không hiểu. Nhìn thấy bọn họ vẫn hóa đá tại chỗ. Cô gái cất giọng lạnh lùng
- Tránh ra!_Đám vệ sĩ và bọn hắn lập tức dạt sang một bên, tạo thành lối đi cho cô gái đó đi vào. Cô gái tiến đến trước mặt thiên hoàng và nhìn chăm chăm vào ông. Không khí bỗng trở nên căng thẳng. Sau một lúc cô mới mấp máy môi
- Đã hơn 2 năm không gặp rồi, papa nhỉ?
- Yui? Là con phải không?_papa nó ngập ngừng hỏi
- Yui?_Hắn bất ngờ thốt lên_Là cô bé năm ấy_Khóe môi hắn cong lên. Người hắn tìm suốt 2 năm qua giờ đã xuất hiện rồi
- Yui, sao con lại ở đây? Con đang ở cùng bà mà_papa nó vội ôm lấy nó. Đứa con gái hận ông suốt 2 năm qua bây giờ đã đứng trước mặt ông rồi. Nó cũng vòng tay ôm lấy ông
- Con xin lỗi, 2 năm qua con đã hiểu lầm papa rồi. papa tha lỗi cho con
- Không sao, không sao!
- Sao papa không nói cho con biết chuyện của mama? Mãi đến gần đây con mới biết. Bà bảo mama vì hận papa mà bỏ đi du lịch rồi, sẽ lâu lắm mama mới về. Con vẫn cứ nghĩ như vậy. Nếu con không vô tình nghe thấy câu chuyện của bà với thám tử thì có lẽ bây giờ con vẫn cứ sống với ý nghĩ mama đang thực sự sống vui vẻ, chu du ở nơi nào đó_Nó siết chặt vòng tay ôm papa nó hơn
- Papa xin lỗi, xin lỗi con_Hai cha con nó cứ ôm nhau như thế mà quên mất một việc quan trọng cần làm. May sao Lin đã nhắc nó
- Yui, chúng ta còn chuyện phải làm_Nó sựt tỉnh lại và đẩy papa nó ra
- Papa hãy quay về Nhật đi. Mọi chuyện ở đây con sẽ giải quyết_Cái giọng lạnh như băng của nó lại vang lên. Âm hưởng đó của nó đã làm cho bọn hắn không thể nhận ra Yui chính là Yun
- Nhưng Yui à, nguy hiểm lắm_Thiên hoàng lo lắng cho đứa con gái nói
- Papa hãy làm theo lời con. Con đã chuẩn bị chuyên cơ cho papa rồi, papa hãy về đi. Nếu papa không làm theo ý con, quãng đời còn lại con sẽ không gặp papa một lần nào nữa_Nó nói rồi bước về phía xe. Còn thiên hoàng thì lặng lẽ đứng nhìn đứa con gái hồi lâu cũng phải theo ý nó lên xe quay lại sân bay. Nó hài lòng quay qua nói với Lin.
- Chị Lin, hãy đi theo để chắc chắn ông ấy đã lên máy bay về Nhật. Dẫn luôn đám người mà papa dắt theo nữa. Chúng ta không cần đến họ đâu
- Ừm_Lin lập tức làm theo lời nó. Nó liền đưa tay vào túi lấy điện thoại ra xem. Trên màn hình điện thoại hiện lên rất nhiều chấm đỏ. 30’ vừa rồi nó đã lén đến địa điểm mà bà ta đã đến và cài thêm thiết bị định vị lên những chiếc xe khác. Trên màn hình từng chấm nhỏ được chia thành 2 nhóm. Nhóm đầu là một toán đông đã tập
- Mới mở mắt đã nhìn thấy bộ mặt khó ưa rồi. Chắc hôm nay xui cả ngày
- Này cô kia, có lòng tốt gọi cô dậy mà cô nói thế à?_Gin quát lên
- Ai nhờ anh hả?_Zan dễ gì chịu thua
Hai người cứ choảng nhau như thế cho đến khi chiếc điện thoại của Zan bỗng nhiên đổ chuông. Zan chẳng thèm nhìn đến tên người gọi là ai, cất giọng bực dọc
- Alo
- [Sắp vào học rồi kìa, nhanh lên]
- Hử? ai vậy?
- [Yun đây]
- Cậu dư tiền nhỉ? Ở ngoài cửa mà cũng gọi
- [Tớ đâu có ở ngoài cửa. Thấy cậu và tên Gin cãi nhau say sưa quá nên tớ và Rick đã đi trước rồi]
- Cái gì?_Zan hét toáng lên_Sao không gọi tớ?
- [Đã bảo các cậu cãi nhau say sưa quá nên tớ không dám phá vỡ bầu không khí đó mà. Thôi nhanh lên đi, gần vào lớp rồi kìa. Tút…tút…tút]_Zan và Gin nhăn mặt đau khổ chạy đến lớp. 2 người chỉ cầu mong không bị muộn giờ học chứ không lại gây sự chú ý nữa. Còn trong lớp học hiện giờ thì có hai con người cười ha hả làm cả lớp ai cũng phải ngước nhìn
Cuối cùng Zan và Gin cũng đã đến kịp. Đến trước GVCN 5’. Bà giáo bước vào lớp cùng với 2 người con gái phải gọi là hết sức xinh đẹp nhưng không bằng nó và Zan. 4 đứa bọn nó trông thấy 2 cô gái đó thì giật bắn người. Khuôn mặt không giấu nỗi sự ngạc nhiên. Nhưng nó và Zan đã nhanh chóng định thần lại và không để mọi người phát giác biểu hiện của bọn nó
- Chị!_Hắn và Gin đồng thanh. Bọn hắn đứng bật dậy. 2 cô gái liền chạy đến ôm lấy bọn hắn
- Dám bỏ nhà đi lâu vậy sao?_Cô gái mắt xanh biếc cốc đầu hắn
- Sao chị lại ở đây? Đến để lôi bọn em về à?_Hắn tròn mắt hỏi cô gái đối diện
- Ai thèm vì bọn em mà đến đây, phải không Zeny?_Cô gái đó đá mắt sang cô gái có mái tóc màu nâu hạt dẻ
- Đúng rồi, Lin. Bọn nhóc này đâu đáng giá vậy chứ._Zeny cười xòa
- Vậy sao 2 chị không ở nhà điu theo 2 anh ấy đi, qua đây làm gì?_Gin trề môi_À để em giới thiệu các chị với những người bạn mới của em nhé!_Rồi Gin quay sang bọn nó
- Đây là chị tôi Lê Hoài Anh, Zeny. Còn đây là chị của Rick, Trương Nguyễn Bảo Linh, Lin_Gin hồ hởi giới thiệu (Hai người này mình không giới thiệu riêng nhé! Vì gia thế thì giống hắn rồi. Còn về
bạn đời của hai người này, phần sau khi họ xuất hiện mình sẽ giới thiệu luôn)
- Hello, lâu rồi mới gặp_Lin đưa tay chào bọn nó
- Lâu? Ôi thật là…_Nó lắc đầu
- Sao? Lâu thật mà
- Với chị thì lâu nhưng với em thì chưa đủ đâu. Định kì 3 tháng chị đến gặp em một lần mà lâu gì?_Nó hờ hững trả lời
- Còn em thì nhiều nhất được 1 năm, coi như cũng là kì tích_Zan góp lời
- 2 đứa gặp bọn chị không vui à?_Zeny xịu mặt xuống
- Vui gì nổi ạ? Yun đi chơi với bọn chị đi, Yun bọn chị chán, chúng ta đi dạo đi Yun…Có bao giờ em làm được việc gì khi các chị đến đâu_Nó nói một tràng dài rồi lại đến Zan
- Còn nữa. Zan em ăn cái này đi, ngon lắm. Em phải ăn hết tô cơm này. Mỗi tối phải uống 1 ly sữa trước khi đi ngủ. Dậy sớm hơn thường ngày 30’…Ôi, mỗi khi các chị đến, em lại lo sợ mình sẽ thành một con heo, thật khổ.
- hihi, nhìn hai em bây giờ dễ thương quá!_2 bà chị nhéo má bọn nó làm bọn nó là oai oái.
- Khoan, stop. Cho tôi hỏi_Gin xen vào_4 người quen nhau hả?
- Ừm._Câu trả lời của nó rất ngắn gọn, không có bất kì dữ kiện nào. Gin rất bất mãn vì câu trả lời đó
- Sao mấy người quen được nhau? 2 người thì ở Nhật, người thì ở Anh, người thì ở VN mà_Hắn cũng thắc mắc lên tiếng
- 2 đứa này là em kết nghĩa của bọn chị. Bọn chị thường qua thăm hai đứa nó lắm._Lin tưoi cười nói
- Vậy sao?_Bọn hắn đồng thanh. Có vẻ như bọn hắn không tin. Bọn nó cứ say sưa nói chuyện mà không biết cả lớp đang đơ về hành động và câu chuyện của bọn nó
- Sau này các em tự làm quen tiếp nhé!_Bà giáo nói với Lin và Zeny sau đó quay mặt lại tất cả mọi người_Cô có một chuyện muốn thông báo với cả lớp. Tuần sau, chúng ta sẽ giành ra 7 ngày để tổ chức lễ hội chào mừng ngày thành lập trường. Chúng ta sẽ làm lễ và chơi hội vào 5 ngày đầu. Và 2 ngày cuối cùng…trường chúng ta…
- Trường chúng ta sao cô?_Hs1 lên tiếng
- Trường chúng ta sẽ có một chuyến đi tham quan NB do chính công chúa của trường, bạn Mĩ Hà tổ chức. Và đêm ngày thứ 6, chúng ta sẽ có một bữa tiệc hoành tráng tại nhà của Mĩ Hà đấy. Các em nhớ chọn những bộ đồ thật đẹp nhé! Lí do vì sao thì hỏi bạn MĩHà để rõ nhé!_Bà cô nói rồi cười tươi bước ra khỏi lớp
- Lí do là gì vậy Mĩ Hà?_Bọn con gái sốt sắng vây quanh nhỏ đó
- Chẳng là tối đó papa tớ có mời một số người máu mặt. Có cả 2 gia tộc của Rick và Gin nữa. Không những thế, các doanh nhân giàu bậc nhất thế giới cũng đổ về đây. Đêm hôm đó còn có sự hiện diện của vương hoàng Italy và Nữ hoàng Anh nữa_Nhỏ Hà vênh mặt lên nói
- Chẳng có gì thú vị_Zan hờ hững nói
- Bọn nghèo nàn các cô không được đi đâu, đừng có mơ. Nghèo mà đòi trèo cao. Sao các cô cứ bám lấy hôn phu của bọn tôi không tha vậy?_Nhỏ Hà lớn giọng trách cứ bọn nó
- Rick, cậu có phản đối bọn tôi bám theo cậu không_Nó đánh mắt sang hắn.
- Không_Hắn thẳng thắn trả lời
- Cô nghe rồi chứ? Chúng tôi là bạn của cậu ấy_Hai tiếng bạn thốt ra từ nó làm hắn có chút buồn. Hắn đang mong chờ gì chứ?
- Thôi nào, tôi cũng đâu có chấp nhận cô làm em dâu của tôi, đừng mơ tưởng nhé!_Lin cũng góp lời_Nên nhớ hôn ước của hai người chỉ mới là lời nói thôi chứ chưa có ai công nhận đâu nhé! Đến cả buổi tiệc đính hôn cũng không có mà đòi…Cô đừng có gây khó dễ cho Zan và Yun nữa đấy. Coi chừng tôi xử đẹp cô đấy._Lin đe dọa
Cả lớp đều bàng hoàng trước thái độ của Lin đối với nhỏ Hà. Giờ họ mới biết giữa nhỏ Hà và Rick chưa hề có một buổi tiệc công khai quan hệ nào. Nhỏ Hà bây giờ mặt đã đỏ hơn trái cà chua. Zan nhìn mặt nhỏ hưng phấn nói thêm
- Nhà bọn tôi cũng không nghèo đến nổi để cô phải khinh thường đâu, nhỏ công chúa gi…_Zan chưa kịp nói hết cậu đã bị nó bịt miệng. Nó liếc mắt với Zan làm nhỏ giật mình. Mém tí nữa nhỏ đã làm lộ chuyện của nó rồi
- Cô giáo vào rồi kìa!_Zeny nhắc mọi người. Cả lớp ai vào bàn nấy, bắt đầu học môn đầu tiên của ngày. Cuộc sống của bọn nó cứ như vậy trôi qua. Zeny và Lin ở kế phòng bọn nó.
Chương 6
Cuối cùng cũng hết một tuần đi học. Hôm nay đã là chủ nhật, là ngày tự do của tất cả học sinh trong trường Magic. 1 tuần qua, nó không có thêm bất cứ thông tin gì về mẹ nó. 1 tuần đó nó cũng không gặp ông hiệu trưởng và mụ đàn bà đó. Không biết bọn họ đang mưu tính điều gì. Nó đang miên man suy nghĩ thì bỗng sựt tỉnh khi bị Zan đập vai
- Làm gì mà thất thần thế? Tớ gọi thế nào cũng không nghe
- À, không có gì!
- 2 chị rủ đi shopping kìa, cậu đi không?
- Phải đi thôi, hầu hạ 2 người đó một bữa đi_Nó vừa dứt lời thì 2 bà chị từ ngoài dọt vào lôi nó và Zan ra ngoài (Kiểu này chắc đã chờ ở ngoài từ lâu rồi nè)
- Yun là hiểu bọn chị nhất. Chúng ta đi mua sắm nào_Zeny tươi cười reo lên. (Hai bà này lớn hơn nó một tuổi mà lúc nào cũng y như con nít ấy, không già dặn bằng nó đâu)
Vừa xuống tới nhà giữ xe, bọn nó đã trông thấy bọn hắn đang đi cùng nhỏ Mĩ Hà và Mĩ Trân. Nhưng nhìn mặt bọn hắn trông thảm vô cùng. Vừa nhìn thấy bọn nó, Gin hét toáng lên
- Giúp tôi đuổi hai con nhỏ này với, bám dai như đỉa vậy_Thế nhưng Zan chẳng nói gì bước thẳng đến xe. Cô nàng đã cho Gin bơ đẹp. Thật ra thì Zan đang giận nhưng không biết giận vì lí do gì. (Tg biết nè)
- Yun, em giúp bọn nó đi._Lin quay sang bảo nó
- Sao lại là em? Hai chị nói chắc chắn hai nhỏ đó sẽ bỏ các cậu ấy ra thôi_nó giương đôi mắt khó hiểu nhìn bà chị
- Sức công phá của em mạnh hơn
- Lạ nhỉ? Thôi kệ, em làm cũng được_Nói rồi nó bước đến chỗ hắn và Gin
- Ôi trời ơi, cô không nghe Gin bảo cô là đỉa sao? Sao còn bám dai thế?_Nó nhếch môi nhìn nhỏ Mĩ Trân. Thật là…danh dự của con gái bị hai nhỏ này làm vấy bẩn hết rồi (tg cũng phải buồn thay)
- Đây là chuyện của bọn tôi, không mượn cô xía vào_Nhỏ Mĩ Hà ưỡng ngực lên tiếng
- Cô, tôi sẽ giải quyết sau. Phải xử nhỏ này trước_Nó nhìn nhỏ Hà bám víu lấy tay hắn, trong lòng có chút khó chịu nhưng không biết tại sao. Rồi nó lại quay mặt về phía nhỏ Mĩ Trân
- Nhìn lại bản thân cô xem. Cô bằng được bao nhiêu của công chúa Italy. Nếu cô không buông Gin ra và nếu sau này cô còn bám theo cậu ấy nữa thì tôi sẽ gửi những tấm hình đỉa đói của cô tới tay công chúa Italy ngay lập tức. Cô biết hậu quả gia đình cô phải chịu sau đó chứ?_Một nụ cười tự đắc nở trên mặt nó. Còn nhỏ Mĩ Trân thì tái mét mặt mày vội bỏ tay Gin ra. Ngữ khí của nó buộc nhỏ phải tin lời nó nói là sự thật
- Sao cứ để tôi nói nhiều vậy nhỉ?_Rồi nó lại hướng mắt qua hắn và nhỏ Mĩ Hà. Nó khẽ thở dài nghĩ thầm
- Thật là, đẹp cũng là cái tội. Sao cứ có người bám lấy mấy tên đó hoài vậy nhỉ?
- Con nhỏ kia bỏ bạn trai tôi ra đi_Nó khoanh tay trước ngực, mắt tràn đầy sát khí nhìn nhỏ Hà. Hắn đang rất rất bất ngờ, mở to mắt nhìn nó
- Bạn trai? Hahaha. Cô nói Rick là bạn trai của cô, có lầm không đấy? Anh ấy là hôn phu của tôi mà_Nhỏ Hà lớn giọng nói
- Hôn phu sao? Cô nên nhớ hai người chưa đính hôn. Nhưng hôn phu thì đã sao? Làm hôn phu của cô, cậu ấy cũng có thể có bạn gái bên ngoài mà. Cậu ấy đâu có tình cảm với cô. Người mà cậu ấy yêu là tôi. Cho dù hai người có kết hôn thì đã sao? Tôi vẫn là người cậu ấy yêu. Cô có chắc khi kết hôn rồi, cậu ấy vẫn ở bên cô không? Hay là kết hôn được một ngày rồi kéo nhau ra tòa li dị_Nó đâu chịu thua. Tuy nó ít
nói, nhưng nếu nó nói thì khó có ai cãi lại được, đến chị Zan cũng chưa chắc thắng được nó đâu
- Cô…
- Không biết nói gì phải không? Thả tay bạn trai tôi ra_Nó nhấn mạnh hai chữ bạn trai, đồng thời kéo mạnh hắn về phía mình. Tay nắm chặt lấy tay hắn._Mong cô đừng bám lấy Rick nữa. Và nếu cô muốn làm gì tôi thì làm, nhưng tôi chắc chắn, sau này cả nhà cô sẽ thảm đấy_Dứt lời, nó lôi hắn ra xe. Còn hắn thì vẫn đơ ra vì những lời nó nói nên mặc cho nó lôi đi đâu thì đi. Hai bà chị và Zan cũng ngơ ngác nhìn nó. Nó vừa nhận hắn là bạn trai, thật khó tin.
- Tớ muốn nó làm rõ mọi chuyện để về với gia đình, tớ không muốn nó sống thế này nữa. Vậy mà nó lại dùng cách này_Lin thở dài
- Tính con bé ương ngạnh từ trước giờ rồi mà. Vậy cũng tốt, coi như cũng đã giúp nó rồi_Zeny vỗ vai Lin
- Thôi nào, tỉnh lại đi. Làm gì thẩn thơ, thơ thẩn vậy hả?_Nó nhéo má hắn đến méo xệch
- Á đau, ác_Hắn nhăn mặt
- Tưởng cậu chết đứng rồi nữa chớ?
- Chúng ta đi thôi_Zan bay lại chỗ nó
- Mọi người đi đâu vậy?_Hắn hỏi
- Plaza. 2 người đi không?_Zan tươi cười trả lời. Mắt thì liếc liếc nóvà hắn
- Cậu dẹp cái ánh mắt đó ngay lập tức nếu không đừng trách tớ ác._Nó lườm Zan
- Úi, có bạn trai rồi mà còn dữ_Zan làm vẻ mặt sợ sệt. Nó cũng chẳng muốn nói nhiều. Là do nó phao ra tin đó thì giờ nó phải chịu tiếng ác thôi. Chắc cuộc sống trong những ngày này sẽ nhiều vất vả với nó lắm đây._Thôi chúng ta lên xe đi_Nó nói rồi mở cửa xe định bước lên. Nhưng mới bỏ được một chân lên xe thì bị Lin kéo ngược lại
- Yun à, chị nhớ tốc độ của em. Đua xe với chị nhé!_Lin dùng đôi mắt cún con nhìn nó
- Được thôi_Dứt lời nó lại bước lên xe nhưng cũng như lần trước, nó lại bị Lin kéo giật ngược ra sau
- Không phải đua xe này. Chị muốn đua xe moto kìa
- Hử? Moto? Em không có xe
Nghe nó nói, Lin cười tươi chỉ tay ra cổng
- Chị đã chuẩn bị hết rồi
- Vậy thì đi thôi_Cả bọn kéo nhau ra cổng. Nhìn những chiếc xe đời mới dựng ở cổng, Zan phấn khởi reo lên
- Woa, đẹp quá! Toàn là những chiếc đời mới. Đúng là chị Lin, sài xong rồi vứt
- Mỗi người một chiếc các em tự chọn đi
Sau khi chọn cho mình 1 chiếc, 6 người bọn nó thượng tọa trên xe. Nó đội mũ bảo hiểm vào. Tất cả mặt của nó đều bị che khuất chỉ chừa lại hai mắt
- Từ đây đến Plaza thì gần quá. Chúng ta sẽ đua nhưng đích đến là cánh đồng bồ công anh ở ngoại ô nha!_Lin quay sang nó
- Chị thích em sẽ chiều. Các cậu cứ thong thả đi sau nhé_Nó nói rồi rồ ga lên
- Chuẩn bị, xuất phát_Tiếng của Zan mở đầu cho cuộc đua của nó và Lin. Cả 2 lên ga và phóng đi với tốc độ kinh hoàng. Bọn hắn phải choáng ngợp với tốc độ của nó và Lin
- Yun đua càng ngày càng nhanh_Zeny trân trân nhìn về hướng bọn nó vừa đi
- Khiếp quá!_Gin bàng hoàng lên tiếng
- Chúng ta mau đuổi theo thôi._Nói rồi Zan cũng phóng đi. Nhỏ chạy xe cũng ghê lắm, thuộc hàng cao thủ đấy!
Chương 7
30’ sau bọn Zan mới đến nơi. Zan nhìn dáo dác xung quanh để tìm nó và Lin
- 2 người kia đâu rồi nhỉ?
- Kia kìa_Gin chỉ tay về nơi phát ra tiếng cười đùa. Ở nơi xa đó có 2 cô gái đang vui vẻ đùa nghịch với hoa bồ công anh. Nó cầm trên tay bó hoa và hất tung bó hoa đó lên. Những hoa bồ công anh trắng theo gió bay cao giữa nền trời xanh thẳm
- Đẹp thật! Đúng là hoa bồ công anh, thật tự do!_Nó đang say sưa ngắm nhìn khoảng không ngập tràn hoa trắng thì bị tiếng gọi của Zan làm cho giật mình
- Yun, chị Lin!
- Zan, em đến rồi à, xuống đây đi_Lin vẫy tay gọi Zan. Zan vui vẻ khoác tay Zeny chạy đi để lại bọn hắn trên đó. Bọn hắn cứ đăm chiêu nhìn bọn nó đùa nghịch hoa bồ công anh. Nhìn nó hắn bỗng nhớ lại mối tình đầu của hắn. Lúc đó hắn mới 8 tuổi. Một lần cùng chị đi dạo cũng trên cánh đồng bồ công anh nhưng không phải ở đây mà là ở Nhật. Hắn đã vô tình nhìn thấy một cô bé rất xinh đẹp. Cô bé mặc một chiếc đầm màu hồng rất dễ thương. Không biết có chuyện gì mà cô bé ngồi khóc sướt mướt. Hắn tò mò nên lại gần cô bé gạ hỏi
- Sao cậu lại khóc?_Cô bé nghe giọng lạ nên ngước đôi mắt tím biếc đã đẫm nước lên nhìn hắn
- 2 anh tớ đi chơi mà không cho tớ đi
- Vì vậy mà cậu khóc sao?
- Tớ không biết chơi với ai hết nên…hix…huhuhu_Cô bé đó được thể gào khóc lớn hơn. Bỗng hắn đưa tay ra trước mặt cô bé, nhoẻn miệng cười
- Vậy chơi với tớ nhé! Tớ có trò chơi này vui lắm!
- Cậu sẽ chơi với tớ sao? Ôi vui quá!_Cô bé đó nín khóc ngay, đưa tay nắm lấy tay hắn
- Bây giờ là mùa xuân nên hoa bồ công anh nở rất nhiều. Cậu hãy tung hoa bồ công anh đi, đẹp lắm đấy!_Hắn hái một bó hoa đưa cho cô bé đó. Cô bé đó cũng làm theo lời hắn. Những bông hoa bay phấp phới
- Woa, đẹp quá! đẹp quá đi_Cô bé xoay tròn nhìn những bông hoa đang bay trong không trung
- Đẹp lắm phải không?
- Ừm, rất đẹp_Cô bé nở nụ cười thật tươi chạy theo những bông hoa. Hình ảnh hồn nhiên ngây thơ đó đã được hắn lưu lại trong tim
- Cậu tên gì thế?_Cô bé đó hỏi
- Tớ là Rick, cháu trai của gia tộc Trương Gia, còn cậu?
- Tớ là Yui, con gái của thiên hoàng
- Thiên hoàng sao?_Hắn ngạc nhiên lên tiếng
- Ừm. Mà nè, ngày mai cậu đến đây chơi với tớ nữa nhé! Chơi với cậu vui lắm!
- Ừ, tớ sẽ đến
Và ngày hôm sau, ngày hôm sau nữa, cả một tuần đấy ngày nào hắn cũng đến cánh đồng đó để chơi với cô bé. Nhưng đến một ngày
- Yui à, mai mình phải theo gia đình về VN, sẽ rất lâu tớ mới quay lại đây_Hắn mặt buồn rười rượi lên tiếng
- Rick, cậu đi rồi không được quên tớ đấy, nhớ chưa?_Cô bé Yui, mặt đẫm nước mắt lên tiếng_Sau khi…hức…Sau khi quay lại…phải đến tìm tớ đấy…hức…nhất định phải đến tìm tớ. Tớ sẽ chờ cậu
- Nhất định, chúng ta móc nghéo nào_Hai đứa trẻ bọn hắn đã hứa hẹn tại đó nhưng đến khi hắn quay lại, là 7 năm sau. Hắn đã đến tìm Yui. Hắn muốn cùng Yui chia sẻ niềm nui này, niềm vui khi biết hắn và cô bé có hôn ước từ nhỏ, hắn chỉ mới biết đây thôi. Hắn hớn hở chạy đến nhà Yui nhưng người mà hắn mong đợi đã không xuất hiện. Con gái thiên hoàng đang đứng trước mặt hắn nhưng không phải là Yui. Hắn không nhìn thấy hình ảnh năm xưa của Yui trong cô ta. Cô gái đó không ai khác chính là Mĩ Hà
- Yui, Yui đâu ạ?_Hắn níu tay thiên hoàng hỏi
- Yui nào cháu? Đây là Kiwasato Mika, người sẽ kết hôn với cháu đấy
- Không, rõ ràng Yui bảo cô ấy là con của thiên hoàng mà_Hắn không tin vào những điều đang nghe và đang thấy này. Chẳng lẽ kí ức tuổi thơ đó chỉ là một giấc mơ?
- Chắc cháu nhầm ai rồi hoặc có ai đã mạo danh con gái ta đấy
- Không đâu_Hắn chạy đi. Hắn cho người tìm kiếm mọi ngóc ngách để tìm ra người con gái tên Yui đó nhưng không có kết quả gì. 7 năm là quá lâu để tìm kiếm một người. Khuôn mặt cô bé đó chắc hẳn cũng có phần thay đổi. Và để quên đi mọi chuyện, hắn đã sang VN định cư và không bước chân về Nhật nữa. Suốt 2 năm qua hắn đã cho người đi tìm cô bé ấy mà vẫn chưa tìm ra. Đến bây giờ, hình ảnh đó lại hiện ra trong nó làm hắn nhớ lại. Quả thật nó rất giống với Yui, nhưng nó là người Anh gốc Việt, tên nó lại là Yun và đôi mắt nó có màu xanh chứ không phải màu tím biếc như Yui
- 2 người ngớ ra như vậy đủ chưa?_Zan xua tay trước mặt bọn hắn_Chúng ta đến Plaza thôi
- Khoan…khoan đã. Yun, tôi muốn hỏi cô một chuyện_Gin câu lấy tay nó
- Chuyện gì?
- Cô quen với công chúa Italy à?
- Ừm. Tôi đã cứu cô ấy khi cô ấy rơi xuống hồ
- Hử? Cô ta không biết bơi sao?Làm vợ của Gin đây mà không biết bơi thật là mất mặt_Gin nguýt dài mà không biết bên cạnh có người đang nổ đom đóm mắt
- Tuy cô ấy không biết bơi nhưng tôi đảm bảo không có người con gái nào sánh được với sắc đẹp, tài năng và lòng nhân hậu của cô ấy đâu. Vì thế cậu đừng lo sẽ bị mất mặt_Nói rồi nó bỏ đi. Zan thì đứng sững nhìn nó. Tình hình là nhỏ đang cảm động vì những lời nó vừa nói. Rồi nhỏ lại liếc ánh mắt hình viên đạn sang Gin
- Anh chết với tôi._Nhỏ lầm bầm trong miệng
- Tha cho nó đi mà_Zeny vỗ vai Zan_Chúng ta đến plaza thôi.
Sau đó cả bọn kéo nhau đến Plaza. Cả bọn ăn uống mua sắm vui vẻ đến 7h tối thì về lại trường. Vì ngày mai là lễ hội nên bọn nó không được về nhà
Chương 8
Vừa đến cổng trường bọn nó đã giáp mặt bà chủ tịch và hiệu trưởng trường. Nó chạy xe vào gara rồi quay qua Zan
- Zan!_Hiểu ý nó, Zan gật đầu rồi cả 2 phóng nhanh lên phòng. 4 người kia dù không hiểu chuyện gì đang xảy ra nhưng cũng chạy theo. Đến cửa phòng nó
- 2 chị vào đi, còn 2 người thì về phòng của mình đi. Đây là phòng con gái, không được vào_Zan nói một lèo rồi đóng sầm cửa lại
- Làm gì ghê vậy? Có chuyện gì không muốn bọn tôi biết sao?_Gin hét toáng lên rồi đùng đùng trở về phòng
- Xung quanh những người đó toàn là bí mật_Hắn đăm chiêu suy nghĩ rồi nối gót theo Gin. Trong phòng nó
- Mọi người ngồi đi_Nó vừa nói vừa mở máy tính lên. Trong lúc chờ khởi động máy, nó quay qua nói với Zan
- Sau khi giải quyết xong mọi chuyện, tớ sẽ cho cậu biết thân phận thật sự của tớ. Nếu là bạn thì không nên giấu nhau bất cứ điều gì. Cậu chờ được chứ_Nó sợ Zan sẽ không hiểu nó
- Được, tớ sẽ chờ
- Cảm ơn cậu._Nó thở phào nhẹ nhõm
- Cậu mau mở lên đi, coi bọn họ đã nói gì?_Zan thúc giục nó. 2 cô chị ngồi bên thắc mắc
- Xem gì thế?
- Phim miễn phí ạ_Nó và Zan đồng thanh rồi quay sang nhìn nhau cười. Màn hình tối đen chợt sáng lên. Từng con người trong căn phòng đều được nhìn rõ mặt. Lại là màn ôm ấp hôm trước. Lin và Zeny vừa nhìn thấy mụ đàn bà đó đang được ông hiệu trưởng ôm ấp thì tá hỏa
- Bà…bà ta ngoại tình_Lin dù biết nhiều chuyện về gia đình thiên hoàng nhưng không ngờ được lại có chuyện này
- Suỵt_Zan ra hiệu im lặng. Giọng nói của 2 người trong phòng cất lên
- Anh yêu à, mọi thứ xong chưa?
- Ok cả rồi. Chỉ chờ ông ta thôi
- 2 năm qua em day dưa với ông ta chỉ mong ông ta chấp nhận Mĩ Hà thay con Yui đã chết của ông ta đính hôn với Rick thôi. Bây giờ mọi chuyện đã đạt được rồi, vậy thì nhanh chóng cướp tài sản của ông ta thôi
- Em thật là cao minh. Chỉ cần dùng con đàn bà đó và em gái của ông ta mà có thể ép ông ta làm mọi thứ
- Quả không sai, bọn họ đã bắt cóc mẹ em_Nó đay nghiến nhìn 2 người trong màn hình
- Anh nói thừa quá! Ông ta rất yêu mụ Yun đó mà. Chúng ta sẽ dùng 2 con tin đó bắt ông ta giao toàn bộ tài sản cho mình
- Một kế hoạch hoàn hảo
- Giờ chúng ta hãy đến thăm 2 con đàn bà kia thôi!
- Em…em đâu cần đến đó…Hãy để bọn đàn em mang tới là được rồi_Ông hiệu trưởng có chút gì đó lo sợ
- Em muốn trực tiếp đến đó. Lão già kia bao giờ đến nơi?
- 8h
- 8h sao?_Nó đưa đồng hồ lên xem.Mặt nó hiện lên sự hoang mang, lo sợ thấy rõ_Đã 7h30 rồi_Nó vội lấy điện thoại ra gọi cho ai đó
- 2 chị…cuộc đối thoại đó…chẳng lẽ_Zan thốt không nên lời
- Đúng vậy, Yun chính là con gái của thiên hoàng, tên là Kiwasato Mina_Lin khẳng định chắc chắn một lần nữa.
- Sao?_Zan chết lặng. Nhỏ không ngờ người bạn của nhỏ lại là một công chúa
- Chết tiệt_Nó chửi rủa_Em gọi ba không được
- Giờ chúng ta làm sao đây Yun?_Zeny lo lắng hỏi
- Nó trầm ngâm rồi đưa mắt nhìn những chấm tròn trên màn hình điện thoại. Chấm tròn đó hiển thị địa điểm mà mụ đàn bà đó đang tới. Nó đã lén cài thiết bị định vị lên xe bà ta. Bà ta không thể nào ngờ từng đường đi nước bước của mình đã bị nó nắm rõ trong lòng bàn tay. Nó quay sang nói với 2 cô chị và Zan
- Chúng ta phải dùng đến thân phận thật sự của em thôi! Mọi người hãy đến sân bay và chặn ba em lại. Em sẽ đến một nơi rồi đến đó sau. Nhớ đeo mặt nạ và nhớ gọi em là…YUI_Nó mở cửa và phóng ra khỏi phòng. Vừa đúng lúc đó, bọn hắn bước ra. Bây giờ nó không còn thời gian để ý bọn hắn nữa. Nó cứ cắm đầu chạy, khuôn mặt tràn ngập vẻ lo sợ, hốt hoảng. 3 người còn lại chuẩn bị khởi hành. Tuy Zan vẫn còn hoang mang về chuyện của nó nhưng nhỏ biết bây giờ là lúc phải bình tĩnh. Như vậy mới có thể giúp được nó. 3 người vừa mở cửa thì gặp bọn hắn đã đứng trước cửa phòng từ bao giờ
- Yun chạy đi đâu mà hối hả vậy chị?_Gin tò mò lên tiếng
- Nó…nó_Zeny lắp bắp không biết trả lời thế nào. May sao Zan đã nhanh trí trả lời
- Nó đến Plaza
- Đến đó vào giờ này?_Hắn nghi hoặc hỏi
- Nó bỏ quên 1 vật rất quan trọng ở đó nên quay lại lấy
- Hèn chi mà chạy thục mạng như vậy. Mà mọi người đi đâu vậy? Sao ai cũng mang balô_Gin nhìn những túi lớn nhỏ trên vai 3 người rồi lại thắc mắc. Lin ngẫm nghĩ có nên cho hắn biết không vì dù sao hắn cũng có liên quan đến thiên hoàng, mẹ con Mĩ Hà và cả Yui nữa. Cuối cùng cô nàng đã đưa ra quyết định
- Chúng ta cần người, phải nói cho họ biết_Lin quay qua nhìn Zan và Zeny và nhận được cái gật đầu đồng ý từ hai người
- Các em vào đây_Lin lôi bọn hắn vào trong
- Chuyện gì mà có vẻ quan trọng vậy chị?_Gin hỏi. Zeny tóm lược lại với bọn hắn
- Thiên hoàng đang đến đây, 8h sẽ đến nơi. Có người đã bắt cóc 2 người yêu quý của thiên hoàng để buộc ông giao tài sản cho bọn họ. Chị chỉ có thể tóm gọn lại vậy thôi
- Chúng ta không có nhiều thời gian, chỉ còn 20’ nữa máy bay sẽ hạ cánh_Zan nhìn đồng hồ rồi cất tiếng mang theo sự lo lắng.
- Mặt nạ của 2 đứa đây, đừng để lộ danh tính đấy_Lin thảy cho bọn hắn hai cái mặt nạ rồi bước ra cửa. 5 người chạy đến phi trường.
Chương 9
Chỉ còn 5’ nữa, máy bay sẽ hạ cánh. 5 người không vào trong mà chỉ đứng chờ ở trong xe. 8’ sau có một đoàn người từ trong sân bay đi ra. Vừa nhìn thấy người đàn ông cao to, trông rất sang trọng đi giữa đoàn người, Zeny vội reo lên
- Papa kìa!_Mọi người hướng mắt nhìn theo cánh tay của Zeny
- Để họ đi xa phi trường rồi đón_Lin nói rồi rồ ga chờ đoàn người kia đi rồi mới bám theo. Đến mộtđoàn đường vắng, Lin cho xe chạy lên chắn trước đoàn xe đó. Cô nàng bước xuống xe rồi hét lên
- Mọi người xuống xe đi
- Cô là ai? Sao lại chặn đường bọn tôi_Một tên hùng hổ bước xuống đi đến trước mặt Lin. Lin lớn giọng quát tên trước mặt
- Để tôi vào.
- Để con bé vào đi_Một giọng trầm ấm vang lên. Khóe môi Lin nhếch lên tạo thành một nụ cười rạng rỡ. Cô tiến vào bên trong đoàn người
- Hì, con tưởng ba quên giọng nói của con rồi chứ!
- Sao con biết ta đến đây? Và làm gì lại đeo mặt nạ thế này?
- Chuyện là…_Lin nói chưa hết câu thì nghe một âm thanh phát ra “Vút” rồi lại 3 âm thanh liên tiếp “Phập”, “Cạch”, “Bịch”. Một người đã ngã xuống, chiếc điện thoại rơi lăn lóc bên cạnh. Nguyên nhân cái chết là do một phi tiêu hình chiếc lá cắm sâu vào tim. Đám vệ sĩ hốt hoảng siết chặt vòng vây hơn. 4 người kia cũng vội xuống xe, đứng
chắn trước đám vệ sĩ. Một cô gái từ trong bóng đêm bước ra. Khuôn mặt cô bị che khuất một nửa nhờ chiếc mặt nạ màu đỏ.
- Sơ suất quá đấy!_Giọng nói trầm thấp mang chút lạnh lùng vang lên. Mọi người ngước nhìn cô gái đó mà trong lòng dâng lên một nỗi sợ hãi
- Mọi người tránh sang một bên đi_Lin ra lệnh cho tất cả. Zan và Zeny thì đã tránh đi từ bao giờ. Số còn lại thì ngơ ngác nhìn Lin không hiểu. Nhìn thấy bọn họ vẫn hóa đá tại chỗ. Cô gái cất giọng lạnh lùng
- Tránh ra!_Đám vệ sĩ và bọn hắn lập tức dạt sang một bên, tạo thành lối đi cho cô gái đó đi vào. Cô gái tiến đến trước mặt thiên hoàng và nhìn chăm chăm vào ông. Không khí bỗng trở nên căng thẳng. Sau một lúc cô mới mấp máy môi
- Đã hơn 2 năm không gặp rồi, papa nhỉ?
- Yui? Là con phải không?_papa nó ngập ngừng hỏi
- Yui?_Hắn bất ngờ thốt lên_Là cô bé năm ấy_Khóe môi hắn cong lên. Người hắn tìm suốt 2 năm qua giờ đã xuất hiện rồi
- Yui, sao con lại ở đây? Con đang ở cùng bà mà_papa nó vội ôm lấy nó. Đứa con gái hận ông suốt 2 năm qua bây giờ đã đứng trước mặt ông rồi. Nó cũng vòng tay ôm lấy ông
- Con xin lỗi, 2 năm qua con đã hiểu lầm papa rồi. papa tha lỗi cho con
- Không sao, không sao!
- Sao papa không nói cho con biết chuyện của mama? Mãi đến gần đây con mới biết. Bà bảo mama vì hận papa mà bỏ đi du lịch rồi, sẽ lâu lắm mama mới về. Con vẫn cứ nghĩ như vậy. Nếu con không vô tình nghe thấy câu chuyện của bà với thám tử thì có lẽ bây giờ con vẫn cứ sống với ý nghĩ mama đang thực sự sống vui vẻ, chu du ở nơi nào đó_Nó siết chặt vòng tay ôm papa nó hơn
- Papa xin lỗi, xin lỗi con_Hai cha con nó cứ ôm nhau như thế mà quên mất một việc quan trọng cần làm. May sao Lin đã nhắc nó
- Yui, chúng ta còn chuyện phải làm_Nó sựt tỉnh lại và đẩy papa nó ra
- Papa hãy quay về Nhật đi. Mọi chuyện ở đây con sẽ giải quyết_Cái giọng lạnh như băng của nó lại vang lên. Âm hưởng đó của nó đã làm cho bọn hắn không thể nhận ra Yui chính là Yun
- Nhưng Yui à, nguy hiểm lắm_Thiên hoàng lo lắng cho đứa con gái nói
- Papa hãy làm theo lời con. Con đã chuẩn bị chuyên cơ cho papa rồi, papa hãy về đi. Nếu papa không làm theo ý con, quãng đời còn lại con sẽ không gặp papa một lần nào nữa_Nó nói rồi bước về phía xe. Còn thiên hoàng thì lặng lẽ đứng nhìn đứa con gái hồi lâu cũng phải theo ý nó lên xe quay lại sân bay. Nó hài lòng quay qua nói với Lin.
- Chị Lin, hãy đi theo để chắc chắn ông ấy đã lên máy bay về Nhật. Dẫn luôn đám người mà papa dắt theo nữa. Chúng ta không cần đến họ đâu
- Ừm_Lin lập tức làm theo lời nó. Nó liền đưa tay vào túi lấy điện thoại ra xem. Trên màn hình điện thoại hiện lên rất nhiều chấm đỏ. 30’ vừa rồi nó đã lén đến địa điểm mà bà ta đã đến và cài thêm thiết bị định vị lên những chiếc xe khác. Trên màn hình từng chấm nhỏ được chia thành 2 nhóm. Nhóm đầu là một toán đông đã tập