Old school Swatch Watches
Truyen cuoi dan gian

Truyen cuoi dan gian

Tác giả: Internet

Truyen cuoi dan gian

Truyen cuoi dan gian
TruyệntruyệnĐIỀU ƯỚC THỨ 3 CỦA THỎ

– Các ngươi thật may mắn. Ta là vua Cóc Vàng ở khu rừng này, ta cho mỗi ngươi ba điều ước. Nào nói đi!

– Thỏ lắc đầu buồn bã, ngồi lên xe nổ máy. Trước khi vọt đi, nó nói: Gấu ạ, mày thật là ích kỷ và háu gái. Tao cầu cho mày thành gấu 3D !

– Này mình ạ! Hôm nay tôi đi vào rừng trông thấy một con rắn, chao ôi, to đến là to, dài đến là dài. Bề ngang thì chắc chắn là bốn mươi thước rồi, còn bề dài thì dễ đến hơn trăm thước.

– Tôi nghe người ta nói có rắn dài đã nhiều. Nhưng làm gì có giống rắn dài như anh nói thế. Tôi nhất định không tin.

– Thật quả có rắn như thế. Dài hơn một trăm thước thì chẳng đến, nhưng tám mươi thì nhất định.

Chồng cương quyết:

Vợ vẫn khăng khăng:

Chồng rút lui một lần nữa:

Vợ bò lăn ra cười:

– Chồng biết mình bị vợ lừa nên ngậm ngùi không dám nói gì nữa..

Trong lần thi hội, Cống Quỳnh không có ý định ứng thí, nhưng vì nể lời chúa Trịnh ép đi thi để lấyTrạng Nguyên, nên Quỳnh nhận lời.

Văn chương phú lục đã xong rồi,
Thừa giấy làm chi, chẳng vẽ voi,
Tớ có một điều xin bảo thật
Đứa nào cười tớ, nó ăn bòi.Lúc ấy, có viên giám thị đi theo dõi. Liếc thấy bài thơ tứ tuyệt ngạo mạn của Quỳnh, bèn chạy đi báo với quan giám khảo. Quan sơ khảo và quan phúc giám khảo rón rén đến dòm thử, thì quả đúng như vậy. Quỳnh biết các hành động của ban giám khảo, nhưng cứ tảng lờ coi như không. Đợi đến lúc các quan trường xúm lại đông đảo, Quỳnh mới đưa bút viết tiếp hai câu thơ nữa vịnh bức tranh voi vừa vẽ:



ƯỚC

– Có phải hai con đã đá quả bóng này không?

– Cảm ơn các con đã giúp ta thoát khỏi cái bình này, ta là một vị thần đã bị nhốt trong này khá lâu, và bây giờ để cảm ơn công cứu mạng của các con, ta sẽ ban cho mỗi con một điều ước. Tuy nhiên, ta cũng có một điều kiện cho các con, đấy là ta muốn các con hãy phục vụ ta một ngày.

– Ông thần hỏi: Con bao nhiêu tuổi rồi?

QUAN ĐẤY

Hồi này, Xiển Bột hãy còn nhỏ, xong thấy cái oai rởm của quan thì ghét lắm. Xiển mang một con chó con đi chợ, nhưng không bán, cứ ôm ở trước bụng, lúc thì chen đi trước quan, lúc thì lùi lại đi sau quan. Thấy Xiển mang chó, ai cũng tưởng Xiển mới mua, liên hỏi:

Xiển trả lời:

– Ai xui mày ăn nói như thế?

Quan hỏi: – Mày là con cái nhà ai?

Quan nghe nói Xiển là chắt cụ Trạng Quỳnh thì có ý gờm, nhưng chưa tin lắm.

Xiển đáp:

Thấy Xiển vẫn tìm cách xỏ mình, quan nổi giận:

Quan đọc: “Roi thất phân đánh đít mẹ học trò”.

– Xin phép hỏi: “Roi” đối với “lọng” có được không ạ?

– Thế “đít” đối với “đầu”, “mẹ” đối với “cha” có được không ạ?

– Không được hỏi nữa. Ðối đi!

Không ngờ Xiển lại dám chửi mình một lần nữa, để chữa thẹn, quan lấy giọng bề trên mắng Xiển qua loa một vài câu, rồi quát bảo lính hầu sửa soạn ra về.
2hi.us