Truyện teen- Tôi Ghét Thần Tượng Phần 1
Tác giả: Internet
Truyện teen- Tôi Ghét Thần Tượng Phần 1
biết bao giờ mới tới nơi.
_Anh có bị lạc đường hay không vì em thấy chúng ta đang đi nhầm hướng rồi…??
Kiên lấp liếm bảo Kim.
_Làm sao mà nhầm lẫn được. Không lẽ em lại không tin vào khả năng của anh…??
Kim cảm thấy đầu mình nhức như búa bổ, mắt hoa lên và cả người đau như bị ai dần. Kim nghĩ hay là do rượu nên mình không nhìn rành, thôi thì để cho hắn lái xe vậy.
Kim không nói gì nữa mà nhắm mắt lại để ngủ. Kiên quay sang nhìn, hắn cười thầm.
_Dù cô có tỉnh táo hay không thì hôm nay cô cũng không thể nào thoát khỏi được bàn tay của tôi đâu….??
Hắn nhẹ nhàng bảo Kim.
_Em cứ nhắm mắt mà ngủ đi khi nào tới nơi anh sẽ đánh thức em dậy….!!
Kim mỉm cười nói với giọng biết ơn vì cô nàng tưởng hắn đang đưa mình về nhà thật.
_Cám ơn anh nhiều lắm, khi nào tới nơi anh nhớ phải đánh thức em đấy. Em không muốn bố mẹ hay anh trai của em biết là mình được anh đưa về nhà trong tình trạng say rượu như thế này đâu….!!
Kiên khẽ nhếch mép lên trông thật đểu hắn cười thầm.
_Cô yên tâm đi vì họ không có cơ hội nhìn thấy cô bây giờ đâu, ít ra phải sáng mai hay là tối nay thì may ra cô mới trở về nhà của mình được vì bây giờ cô là của tôi…..!!
_Được rồi, em yên tâm đi, anh đã hứa là anh sẽ làm mà…..!!
Kim lại chìm sâu vào trong giấc ngủ, cô nàng đâu hay là tai họa đang dình dập xung quanh mình. Hường, Thoa và Liên cũng không khác gì Kim, chúng nó đều ngủ say như chết. Thỉnh thoảng con nhỏ Hường nói ú ớ gì đó trong miệng, những câu đại loại như.
_Chúng ta uống tiếp nào….!!
Hay là .
_Dô đi nào anh em ơi….!!
Hoan bật cười thích thú, hắn lẩm bẩm bảo Hường.
_Em hãy hét to nữa lên đi vì khi nào tới chỗ đó rồi anh sợ em lại không dám hét lên ấy chứ….!!
Bốn tên lái xe mất có mười phút là tới cái khách sạn mà bốn thằng hay đến. Chúng nó lái xe vào gara rồi bế xốc từng nàng trên đôi tay của mình.
Kim giật mình vì tự nhiên có ai đó động vào người, con nhỏ ngơ ngác hỏi Kiên.
_Đã đến nhà của em rồi à…??
Kiên hơi ớn, anh chàng than thầm, tại sao con nhỏ lại tỉnh ngủ vào lúc này.
_Ừ, đến nơi rồi….!!
Kim thấy mình tự nhiên được Kiên bế, cô nàng đỏ mặt bảo Kiên.
_Anh làm gì thế bỏ em xuống, em đâu có say đến nỗi không thể tự đi vào nhà của mình….!!
Kim nhìn xung quanh, con nhỏ kinh ngạc vì cái gara để xe này đâu phải là nhà của con nhỏ, chưa hết sao cái này lại giống như là gara của khách sạn thế nhỉ.
Kim sợ hãi quay ngoắt lại hỏi Kiên.
_Anh đưa tôi tới đây là có ý gì, đừng nói với tôi là anh đang có những ý nghĩ đen tối ở trong đầu….!!
Kiên tiến gần sát người của Kim. Con nhỏ sợ quá liền hét lên thật to.
_Anhđịnh làm gì đấy hả….??
Kim co giò bỏ chạy thật nhanh ra cổng của khách sạn. Kim chạy bằng tất cả sức lực của mình, con nhỏ quên luôn mấy cô bạn gái đang nằm trong xe của mấy tên kia. Hoan kinh ngạc vị không ngờ con nhỏ Kim có thể chạy thoát nhanh như thế. Kiên điên tiết đuổi theo con mồi của mình. Anh chàng vừa đuổi theo Kim vừa nói vọng lại.
_Chúng mày cứ đưa bọn nó lên trên kia trước đi, đừng vì tao mà bị mất hứng….!!
Bọn nó ngán ngẩm cho Kiên nhưng vui mừng vì Kiên không bắt chúng nó phải hủy ngang kế hoạch này.
Hoan hất mặt bảo bọn kia.
_Chúng mày còn làm gì ở đấy còn không mau bế cô nàng của mình rồi đi lên trên kia đi hay là lại muốn chúng nó tỉnh dậy một cách đột xuất như con nhỏ Kim….!!
Nghe Hoan nhắc bọn nó cũng lo sợ nên liền thi hành ngay mà không cần Hoan phải nói lần thứ hai.
Thanh đang đi dạo trên phố, đôi mắt trong veo, con nhỏ vừa đi vừa ăn kem. Thanh hít hà vì lạnh và vì ngon quá.
Cô nàng sung sướng vì với cô nàng này ăn và ngủ là tiên. Thanh mặc dù ham ăn nhưng con nhỏ vẫn không thể nào trông khá hơn được, vóc dáng của nó vẫn nhỏ và thanh mảnh.
Có lẽ do con nhỏ nghịch ngợm lắm và hoạt động nhiều nên nó tiêu đi đâu hết cả.
Do không chịu được không khí ồn ào xung quanh, Thanh liền bật nhạc thật to, cô nàng thỏa mãn nhấm nháp nốt ly kem, tay của con nhỏ khẽ quẹt ngang miệng mình một cái vì kem dính cả trên mép. Thanh nghĩ.
_Thà là mình bị cuốn hút vì âm nhạc còn hơn những âm thanh ồn ào và inh ỏi vì còi xe và tiếng quát tháo kia. Cái thành phố này sao mà sản sinh ra lắm người thế nhỉ đúng là thật khủng khiếp….!!
Kim đã thấm mệt do phải chạy nhanh mà cái tên Kiên kia vẫn không tha cho con nhỏ, mặc cho Kim vừa chạy vừa hét Kiên vẫn không có dấu hiệu ngừng lại. Những người đi đường lại tưởng Kim là kẻ cắp nên bị Kiên đuổi theo để bắt lại. Họ không hề giúp Kim mà còn thì thầm bàn tán với nhau. Những người khác lại vô tình coi như là không thấy, vì sống ở đây ngày nào mà họ chẳng nhìn thấy những cảnh đuổi bắt như thế này, họ xem mãi cũng phát chán nên không thèm nhìn và cũng chẳn thèm quan tâm.
Thanh đang bước theo một đường thẳng con nhỏ không hề đi chệch hướng vì Thanh đang đua với bản thân của mìnhl, con nhỏ lẩm bẩm.
_Mình sẽ đi như thế này đến khi nào mỏi chân thì thôi….!!
Thanh nhìn thấy có một cái khách sạn thật to và thật đẹp. Thanh lẩm bẩm.
_Chắc là nội thất bên trong của nó sang trọng lắm, giá mà mình có thể đi vào bên trong để ngắm nhìn nó thì hay biết mấy….!!
Thanh vừa quay ngang người, Thanh bị một con nhóc va cả vào người. Cú va chạm làm cho Thanh và con nhỏ ngã cả ra đất, Thanh xoa xoa vào cái ngực đau. Con nhỏ bật dậy rồi bực mình gắt con nhỏ đang nằm úp mặt xuống đường kia.
_Cô đi như thế hả, có biết là mình bất lịch sự lắm không đi đường nhất là đi trên vỉa hè thì cô phải bình tĩnh chứ tại sao lại chạy như điên lên là thế nào. May mà cô va vào tôi nhỡ đâu cô va vào một cụ già thì biết phải làm sao…??
Kim sợ hãi quá vội quay lại nhìn để xác minh xem Kiên đã đuổi kịp mình chưa. Kim giật mình đánh thót một cái vì Kiên đang chạy gần tới nơi.
Kim hoảng hôt vội ngồi dậy để chạy tiếp.Thanh hất hàm hỏi.
_Này cô kia sao cô không chịu xin lỗi tôi mà còn ngồi đó làm gì…??
Kim ngước mắt lên nhìn Thanh. Cả Thanh và Kim đều kinh ngạc, vì họ không ngờ là lại gặp nhau trong hoàn cảnh này. Kiên phóng thật nhanh đến rồi cầm luôn lấy tay của Kim. Anh chàng lau mồ hôi đang chảy ở trên trán, hắn cười khẩy bảo Kim.
_Cô còn muốn chạy đua đến bao giờ nữa còn không mau theo tôi vào trong….??
Kim run rẩy giằng tay của mình ra rồi hét.
_Đồ biến thái, sao anh dám ép tôi vào khách sạn với anh hả, anh có tin là tôi báo cảnh sát đến bắt anh không….??
Hắn không nói không rằng mà lôi Kim đi theo mình. Thanh mặc dù không ưa Kim, thậm chí còn ghét cô nàng này thậm tệ nhưng Thanh là một cô gái tốt không lẽ thấy bạn bè gặp nạn mà lại không cứu. Thanh chạy đến, cô nàng hất tay của Kiên ra khỏi tay của Kim rồi kéo con nhỏ đứng phía sau lưng của mình.
Kim ngạc nhiên tột độ vì không thể nào tin được là Thanh lại cứu mình sau bao nhiêu chuyện mình gây ra cho nó.
Thanh căm thù và kinh tởm bảo Kiên.
_Tên kia, anh có biết mình là một kẻ khốn kiếp lắm không hả, tại sao anh lại dám bắt ép một người con gái làm chuyện xấu xa với anh là thế nào…??
Kiên bây giờ mới ngắm kỹ Thanh. Hắn giật mình vì Thanh chính là cô gái mà Kim nhờ hắn xử, sao con bé này lại đứng ra bảo vệ kẻ thù của mình là thế nào.
_Cô có biết mình là kẻ nhiều chuyện lắm không hả, mà tại sao cô lại đi bảo vệ cho kẻ nhờ người khác đánh mình là thế nào. Tôi chưa thấy kẻ nào điên khùng như cô, đúng là một con bé ngốc nghếch….!!
Kim mong Thanh cứu mình nên cô nàng cố nói át đi.
_Cậu đừng tin lời của hắn, hắn chỉ nói thế để cậu không cứu mình mà thôi….!!
Kiên cười khẩy, hắn trừng mắt nhìn Kim. Hắn chìa ra một bức ảnh rồi đưa cho Thanh.
_Cô hãy tự mình xem đi, bức hình này có phải là ảnh chụp của cô không. Cô ta đưa cái này cho tôi vì cô ta muốn tôi xử cô hộ cô ta….!!
Thanh cầm lấy tấm hình rồi nhìn vào. Thanh sa xầm mặt xuống, con nhỏ ngán ngẩm và chán nản nghĩ.
_Con bé này đúng là thủ đoạn quá, nó không thắng nổi mình liền đi nhờ ngay người khác đến đánh mình. Mình nên bỏ mặc nó cho xong, ai bảo nó ngu đi chơi với cái bọn bất hảo này làm gì. Nhưng mình lỡ hứa với Long là mình phải làm bạn với con nhỏ này….!!
_Mình mà bỏ mặc nó không cứu thì xét về tình người mình không làm như thế được, việc thứ hai là cô ta sẽ về ton hót với tên xấu xa kia, hắn sẽ hành mình thêm à xem. Thôi thì mình đành gạt chuyện hận thù cá nhân sang một bên để cứu nó vậy….!!
Kim thấy Thanh nhìn vào bức ảnh mà như bị thôi miên và trầm ngâm không nói gì. Cô nàng lo sợ tột độ vì bây giờ Thanh là vị cứu tinh duy nhất, nếu mà Thanh cũng bỏ đi thì đời của mình coi như là vứt bỏ.
Thanh ném bức hình xuống đất rồi hất hàm bảo Kiên.
_Cứ cho những điều của anh nói là đúng đi nhưng tôi vẫn không thể nào bỏ qua cho anh vì tội dám làm nhục người khác và hơn nữa Kim là bạn học cùng lớp với tôi….!!
Kim mừng quá liền nắm chặtlấy khủy tay của Thanh. Con nhỏ dựa vào người của Thanh đầy tin tưởng. Thanh dịu dàng vỗ nhẹ vào mu bàn tay của con nhỏ rồi an ủi.
_Cậu yên tâm mình sẽ không bỏ rơi cậu đâu….!!
Kiên đe dọa Thanh.
_Cô mà không bỏ đi thì thế nào tôi cũng sẽ xử cô cùng với con nhỏ kia. Thế nào cô có nghe lời của tôi hay là muốn tôi đánh cô…??
Thanh bước lại con nhỏ thách thức.
_Anh có giỏi thì thử hành động đi xem nào. Tôi muốn xem khả năng của anh tới đâu mà anh dám to mồm như thế…!!
Kiên ngắm nhìn Thanh từ đầu xuống chân, anh chàng thích thú vì Thanh không những xinh đẹp mà còn rất khỏe mạnh và có cá tính nữa. Anh chàng muốn đùa bỡn với Thanh nên bảo.
_Chỉ cần cô đồng ý làm bạn gái của tôi một hôm tôi sẽ tha cho con nhỏ kia và không làm khó cho cô…??
Thanh cười khinh bỉ bảo Kiên.
_Anh đang nằm mơ giữa ban ngày đấy hả. Tôi có mù mắt đâu mà chấp nhận làm bạn gái một kẻ ăn chơi và chuyên làm chuyện xấu như anh….!!
Kiên không lấy thế làm buồn ngược lại hắn càng nhích lại gần Thanh hơn rồi dơ bàn tay ra định nắm lấy bàn tay của Thanh nhưng Thanh nhanh hơn. Con nhỏ theo thế, Thanh vặn tay của hắn ra đằng sau chưa hết bàn chân của Thanh ngáng chân của hắn làm cho hắn ngã nhào xuống đất. Thanh ngồi đè lên lưng của hắn và bẻ quặt hai tay của hắn vào nhau. Thanh nhếch mép bảo Kiên.
_Anh còn muốn nói hay giải thích gì không…??
Kiên kinh ngạc trước tài nghệ của Thanh. Hắn càng cố giãy Thanh càng siết chặt tay của mình. Hắn đau đớn nhưng miệng vẫn nói cứng.
_Cô hãy liệu hồn đấy, cô thắng tôi vì tôi không đề phòng cô thôi, nếu mà đấu trực tiếp thì chưa chắc cô thắng tôi….!!
Thanh liền buông hắn ra rồi bảo.
_Được, nếu anh muốn thế thì tôi chiều….!!
Kiên thấy mình được giải thoát hắn mừng quá liền đứng ngay dậy, rồi hất hàm bảo Thanh.
_Bây giờ tôi mới thực sự ra tay đây, cô hãy chuẩn bị tinh thần mà đón nhận nó….!!
Thanh cười, cô nàng cởi áo khoác của mình ra rồi buộc ngang người, chân phải bước lên một bước; chân trái khẽ trùng xuống; mắt nhìn thẳng vào mắt của Kiên. Bây giờ tất cả tinh thần và giác quan của Thanh đều tập trung vào từng động tác của Kiên. Kiên di chuyển theo hướng nào Thanh đều đoán trước được, cô nàng hạ hắn một cách dễ dàng và hắn nhận không biết bao nhiêu cú đá và cú đấm vào người. Hắn bị sưng húp một bên mắt. Thanh tức giận bảo Kiên.
_Tôi sẽ cho anh sưng nốt bên kia cho nó cân để anh bớt nhìn con gái người ta như một con mồi đi….!!
Thanh chưa dứt lời anh chàng kia đã lĩnh thêm được một quả vào mắt trái rồi. Thanh túm lấy áo của hắn rồi ra lệnh.
_Mau cúi mình xin lỗi Kim đi….!!
Kiên chưa bao giờ chịu nhục như hôm nay. Hắn không ngờ cô gái mà Kim nhờ xử lại giỏi võ như thế này. Cả đời của hắn cũng chưa bao giờ thua đàn bà thế mà hôm nay hắn lại bị một cô gái cho đo ván ngay từ thế võ đầu tiên. Hắn căm hận bảo Thanh.
_Có chết tôi cũng không bao giờ xin lỗi cô ta….!!
Thanh túm chặt cổ áo của Kiên rồi nói dứt khoát.
_Anh xin lỗi Kim hay là muốn đến gặp cảnh sát…!!
Kiên vội nói luôn.
_Để tôi xin lỗi cô ấy, làm ơn đừng lôi tôi đến đó….!!
Thanh quát.
_Nếu thế thì nói luôn đi….!!
Kiên ngập ngừng nhìn Kim đang run rẩy đứng đó, hắn khẽ cúi đầu xuống rồi lí nhí nói.
_Tôi xin lỗi cô….!!
Thanh bực mình gắt Kiên.
_Anh xin lỗi người ta với cái thái độ ngang tàng như thế hả, ít ra thì cũng phải thành khẩn một chút chứ…??
Kiên ớn quá vì Thanh đang dơ quả đấm lên. Anh chàng vội xìu ngay mặt xuống rồi năn nỉ Kim.
_Tôi mong cô tha lỗi cho tôi và tôi hứa sẽ không bao giờ dám làm như thế với cô nữa….!!
Kim từ lúc bị bắt ép vào khách sạn với hắn cho tới giờ, con nhỏ kinh sợ đến nỗi khuôn mặt đã trắng bệch cả ra, cô ta lắp bắp bảo Thanh.
_Thôi cậu tha cho hắn đi đi. Mình không muốn nhìn thấy mặt của hắn thêm một lần nào nữa….!!
Thanh lại tóm lấy cổ áo của hắn rồi đe dọa.
_Nếu tôi còn thấy anh làm những chuyện xấu như thế này nữa là không xong với tôi đâu. Còn không mau biến đi….!!
Kiên lủi thủi bước đi, hắn đi được mấy bước liền lén quay lại để nhìn Thanh thêm một lần nữa. Hắn thấy trái tim của mình đập thật nhanh, hắn đỏ mặt vì hắn bắt đầu thích con nhỏ rồi.
Kim nắm lấy tay của Thanh thật chặt, con nhỏ lí nhí nói với cái giọng biết ơn.
_Cảm ơn cậu nhiều lắm vì nếu không có cậu thì mình không biết là mình bị biến thành cái gì nữa….!!
Cô ta khóc nấc lên rồi run run nói tiếp.
_Có khi mình đã bị hắn làm nhục rồi cũng nên….!!
Thanh thấy Kim bây giờ thật tội nghiệp. Thanh khẽ ôm Kim vào lòng rồi vỗ về.
_Không sao nữa rồi, chẳng phải là mình
đã đuổi hắn đi rồi hay sao. Mình hứa là từ nay sẽ bảo vệ cho cậu, nếu có chuyện gì cứ gọi ình, mình sẽ đến ngay….!!
Kim ôm chặt lấy Thanh. Trong vòng tay của Thanh con nhỏ cảm thấy Thanh giống như là chị gái của mình. Qua chuyện này Kim đã hiểu ra nhiều điều, con nhỏ tự thấy mình thật nhỏ bé trước tấm lòng của Thanh, vì mình hại nó như thế mà nó có thể gạt bỏ hết những chuyện đó sang một bên để cứu mình. Kim nhắm mắt lại, trí óc của cô nàng đã khai thông ra được một chút, Kim giật mình bảo Thanh.
_Thôi chết rồi còn ba đứa bạn của mình. Chúng nó cũng bị bắt vào khách sạn với ba tên kia….!!
Thanh liền nắm lấy tay của Kim rồi kéo đi. Con nhỏ hối thúc.
_May lên Kim, chúng ta phải nhanh lên nếu không e là không kịp mất….!!
Kiên vì quá chán nản và nhục nhã nên đã bỏ đi. Thanh và Kim chạy thật nhanh vào cổng của khách sạn. Thanh ôm đầu bảo Kim.
_Chúa ơi, cái khách sạn này to như thế này thì làm sao mà chúng ta tìm được ba đứa kia bây giờ….??
Kim khóc nấc lên, con nhỏ chưa bao giờ yếu đuối như bây giờ. Nó không biết phải làm gì hay là làm cách nào để cứu bạn của mình.
Thanh thấy vậy liền nắm thật chặt tay của Kim rồi cương quyết nói.
_Cậu đừng lo quá chúng ta cứ đến quầy tiếp tân rồi hỏi tên của mấy thằng kia thì thế nào cũng tìm ra thôi….!!
Kim gật đầu bảo Thanh.
_Cậu nói phải nào chúng ta đi thôi….!!
Thanh tươi cười hỏi cô nhân viên.
_Cô ơi làm ơn cho cháu hỏi, lúc nãy có mấy anh chàng đưa ba cô gái lên phòng nào ạ…??
Cô nhân viên quan sát Thanh thậtkỹ rồi nghi ngờ hỏi.
_Cô là ai và cô hỏi họ để làm gì…??
Thanh nặn ra được một khuôn mặt thật dễ thương con nhỏ lễ phép nói.
_Cháu là bạn của họ, vì hôm nay tổ chức họp nhóm mà cháu lại không mang theo điện thoại nên đành phải dùng cách này….!!
Cô kia vẫn không tin. Thông tin của khách hàng là tuyệt mật đâu thể nào cho người khác một cách dễ dàng được vì nhỡ đâu xẩy ra chuyện gì thì sao.
_Xin lỗi em, nhưng chị không thể nào cho em biết được. Chị mong em thông cảm vì quy định của khách sạn là thế…!!
Thanh mặc dù hơi thất vọng nhưng con nhỏ khôn khéo bảo chị nhân viên.
_Em biết là chị làm đúng nhưng chị không thể nào phá lệ được một lần hay sao…!!
Con nhỏ khẽ liếc mắt qua màn hình vi tính. Thanh nhìn mấy tấm hình của anh chàng ca sĩ Hoàng Quân nằm ở trên bàn. Một ý nghĩ thoáng qua ở trong óc, con nhỏ đoán mò rồi nói bừa.
_Nếu chị giúp em, em sẽ xin chữ ký của anh chàng ca sĩ Hoàng Quân cho vì anh ấy là bạn học cùng lớp với em….!!
Chị kia kinh ngạc rồi gấp gáp hỏi Thanh.
_Em nói thật chứ, cậu ấy là bạn học cùng lớp với em à….??
Thanh khẽ huých người vào Kim vì cô nàng này lo lắng đến nỗi thất thần cả người rồi nên không để ý đến cuộc nói chuyện của hai người, đến khi được Thanh nhắc khéo.
_Kìa Kim sao cậu không nói cho chị ấy biết là chúng ta học cùng lớp với anh chàng ca sĩ Hoàng Quân đi….!!
Cô nàng mới giật mình tỉnh mộng rồi cố gắng nói.
_Vâng, đúng như thế ạ, chúng em là bạn học với anh ấy từ mấy hôm nay nên chị yên tâm đi vì chỉ ngày mai là chị sẽ có được một chữ ký đẹp nhất….!!
Chị kia nhìn vào hai đôi mắt trong veo của hai con nhóc trước mặt mình. Thanh cười cười hỏi chị.
_Chị sẽ giúp chúng em chứ….??
Chị kia cố vặn hỏi lại một lần nữa cho chắc ăn.
_Hai đứa không lừa chị đấy chứ, vì thật là khó tin là Hoàng Quân lại học cùng lớp với hai đứa….!!
Thanh liền để cái thẻ sinh viên của mình lên bàn của chị nhân viên rồi nói thật nghiêm trang.
_Em để cho chị vật này làm tin, nếu em không xin được chữ ký của anh ấy thì chị cứ giữ luôn nó đi….!!
Chị kia cầm thẻ của Thanh rồi nhìn thật kỹ vào mặt của Thanh để xác định rõ xem con nhỏ có phải là người trong bức hình hay không. Chị kia gật đầu vì Thanh chính là con nhỏ đó.
Chị nhân viên hâm mộ Hoàng Quân đã từ lâu lắm rồi nhưng chưa bao giờ có cơ hội gặp mặt thần tượng và được anh chàng cho chữ ký vì chen vào không nổi, nay có cơ hội nên chị ta chụp luôn lấy.
_Chị đồng ý cho hai em biết nhưng hai em phải hứa là không làm gì quá đáng hay gây bất lợi cho chị mà kể cả khi bị bắt hai em cũng không được khai tên của chị ra ….!!!
Thanh và Kim mừng quá liền hét lên thật to.
_Vâng, chúng em biết rồi….!!
Chị kia liền hỏi tên của ba anh chàng kia rồi đọc cho Thanh và Kim nghe số phòng cũng như nó nằm ở lầu số mấy.
Thanh và Kim cảm ơn chị nhân viên ríu rít rồi bước đến thang máy.Thanh bấm nút lên lầu số năm. Con nhỏ siết chặt hai tay vào nhau và bẻ cổ tay của mình kêu lên răng rắc, mắt của con nhỏ nhìn trừng trừng đầy đe dọa. Trong khi Thanh khí thế hiên ngang thì tinh thần của Kim sa sút hẳn con nhỏ đã mất đi phong độ hàng ngày của mình.
Thanh gõ vào cửa phòng thứ nhất, con nhỏ nắm tay thành hai cú đấm. Có tiếng nói vọng ra.
_Ai thế….??
Thanh cố nén giọng của mình cho thật dịu dàng, con nhỏ lễ phép bảo.
_Dạ, phục vụ phòng đây ạ…??
Anh chàng Hoan bực mình hỏi.
_Tôi đâu có gọi phục vụ phòng, cô có nhầm lẫn phòng của tôi với ai đó không hả….??
Thanh muốn dùng chân của mình để đá bay cánh cửa rồi xông vào cho tên kia một trận lắm. Nhưng con nhỏ cố nén vì con nhỏ đã lỡ hứa với chị nhân viên là mình không được gây họa ở đây.
_Dạ, em biết là thế nhưng hôm nay khác sạn có dịch vụ đặc biệt giành cho những khách VIP như anh…..!!
Tên Hoan cáu tiết vì bị làm phiền vào cái giây phút quan trọng này nên hắn gắt.
_Tôi không cần cái dịch vụ hay dịch viết của cô. Mong cô biến đi cho tôi nhờ nếu không tôi lại gọi điện cho ông quản lý đuổi cô đi bây giờ….!!
Thanh giả vờ van nài.
_Anh ơi làm ơn đi mà, gia đình của em nghèo khó em phải vất vả lắm mới xin được vào đây.Nếu anh mà làm thế thì em làm sao nuôi nổi bà mẹ già ốm yếu của mình. Em cầu xin anh mở cửa cho em, em chỉ cần dọn dẹp một chút là xong thôi mà….!!
Hoan nhăn mặt lại vì tức nhưng hắn cũng não cả lòng vì giọng của Thanh nên hắn đành đi ra mở cửa rồi nói.
_Cô nhớ là phải nhanh lên đấy nhé, nếu không tôi không nể nang mà đuổi cô đi luôn đâu….!!
Thanh vâng dạ thật to. Thanh đẩy Kim đứng tránh xa cánh cửa ra, con nhỏ sợ tên kia nhìn qua cái lỗ rồi mới mở cửa thì thế nào hắn cũng phát hiện ra Kim và nếu thế thì hỏng hết cả .
Kim đứng nép sang một bên. Thanh mỉm cười nhìn vào trong. Hoan khẽ nheo mắt nhìn ra rồi mới dám mở cửa. Anh chàng muốn xác định rõ xem đó có phải là cô gái phục vụ phòng hay không.
Hoan vừa mới hé được cánh cửa. Thanh đã chộp luôn lấy rồi mở rộng cánh cửa ra thật rộng. Cô nàng hất hàm hỏi Hoan.
_Anh đã làm gì Hường rồi hả…??
Hoan kinh ngạc nhìn Thanh không chớp mắt vì con nhỏ này đâu phải là phục vụ phòng và hắn còn kinh ngạc hơn khi hắn trông thấy Kim.
Kim chạy ngay vào trong phòng ngủ, con nhỏ run sợ thực sự khi càng bước vào trong. Kim lay thật mạnh vào người của Hường. Hường ngủ mê man như chết nên không hay biết gì cả.
Thanh khóa chặt cửa phòng lại rồi tút luôn chìa khóa. Thanh đe dọa.
_Nếu Hường mà xẩy ra chuyện gì thì người của anh sẽ bị nát như cám….!!
Hoàng sửng xốt nhìn Thanh không chớp mắt, anh chàng không thể nào tin nổi là tại sao lại có một cô gái như con nhỏ này, chúa ơi, nó tự nhiên xông vào đây rồi còn đe dọa luôn cả mình nữa chứ.
Hoan hét.
_Cô đang làm cái gì thế hả, còn không mau mở cửa ra và biến khỏi đây. Cô không sợ tôi gọi bảo vệ bắt cô đi à….??
Thanh cười khẩy hỏi lại Hoan.
_Thế còn anh thì sao, anh chuốc rượu cho bạn của tôi say rồi bắt cóc nó vào cái khách sạn này. Anh cứ gọi bảo vệ đi vì nếu anh không làm thì tôi cũng muốn làm điều đó, tôi muốn cho anh rục xương ở trong tù vì tội dám làm nhục người khác…..!!
Hoan cứng họng và sợ hãi vì những gìmà Thanh nói đều là sự thật. Kim lay mãi mà Hường vẫn không chịu tỉnh, con nhỏ hãi quá liền gọi Thanh.
_Thu ơi, cậu có thể vào đây một chút được không…??
Thanh bỏ mặc Hoan đứng ở ngoài phòng khách, con nhỏ chạy vào trong. Kim mếu máo bảo Thanh.
_Mình đã dùng hết cách rồi mà con nhỏ vẫn không chịu tỉnh lại. Mình phải làm gì đây hả Thu….??
Thanh xoa xoa cái cằm, cô nàng cười khì rồi bảo Kim.
_Mình có cách này hay lắm. Mình tin là khi dùng nó xong thì thế nào Hường cũng tỉnh lại….!!
Kim mừng quá hỏi Thanh.
_Cậu có cách nào, mau nói ra đi….??
Thanh chạy vào trong phòng tắm, cô nàng vặn vòi, đút cái ca ở phía dưới. Thấy nó đã đầy, Thanh vặn vòi thật chặt rồi bưng ca nước đó ra. Thanh bảo Kim.
_Cách này này….!!
Cô nàng hất thật mạnh vào mặt của Hường. Con nhỏ đang say sưa trong giấc mộng đột nhiên bị ai đó tạt nước vào người nên giật mình tỉnh dậy rồi ngơ ngác hỏi.
_Có chuyện gì thế…??
Kim ôm chầm lấy Hường rồi lo lắng hỏi.
_Cậu không bị làm sao chứ, tên ác quỷ kia có làm nhục cậu không…??
Hương vẫn còn ngái ngủ và chưa tỉnh rượu nên phải mất mấy giây nàng ta mới hiểu là mình đang ở đâu và đang làm gì.
Hương kinh ngạc khi nhìn thấy Thanh đứng ở giữa phòng, cô nàng khinh khỉnh hỏi Thanh.
_Con nhỏ kia, cô ở đây làm gì thế hả…??
Kim ngắt lời của Hường.
_Cậu không được ăn nói với ân nhân của mình như thế, cậu có biết là nếu không có Thu thì cậu đã bị Hoan làm nhục rồi không hả…??
Hường mở to mắt ra, con nhỏ hốt hoảng nhìn xuống quần áo của mình. Con nhỏ thở phào vì nó vẫn còn nguyên vẹn. Hường lắp bắp hỏi Kim.
_Cậu nói như vậy là sao, không lẽ hắn lợi dụng mình say rượu rồi mang mình vào đây để làm nhục….!!
Kim thở dài bảo Hường.
_Đúng như thế đấy, mình bị Kiên bắt nhưng may mà mình tỉnh rượu sớm nên chạy thoát ra ngoài đường, hắn đuổi theo mình sát nút, lúc đó mình nghĩ số của mình thế là hết. Mình va vào Thu khi bạn ấy đang đi dạo, mình được Thu bảo vệ khi Kiên cố lôi mình vào đây. Bây giờ chúng mình đi cứu lại các cậu đây….!!
Hường nhìn Thanh không rời mắt, con nhỏ không thể nào tin được vì nó không hiểu là tại sao Thanh lại đi cứu bọn nó trong khi bọn nó làm không biết bao nhiêu điều xấu xa đối với Thanh.
Thanh ngắt lời của hai con nhỏ.
_Mình nghĩ là chúng ta phải nhanh lên vì còn Thoa và Liên nữa, không biết hai cậu ấy bây giờ thế nào rồi…!!
Kim và Hường đồng thanh la lên.
_Đúng rồi, suýt chút nữa là chúng mình quên mất. Mau đi thôi…!!
Hường cố gắng ngồi dậy, Thanh thấy Hường còn yếu nên bảo cô nàng.
_Cậu hãy ở lại đây đi để mình và Kim đi thôi….!!
Hường ngước đôi mắt biết ơn lên nhìn Thanh.
_Cảm ơn cậu đã không vì thù riêng mà bỏ rơi bọn mình….!!
Thanh cười xòa bảo Hường.
_Có gì đâu vì chúng ta là bạn học cùng nhau mà…!!
Thanh trấn an Hường.
_Cậu yên tâm mình sẽ trói nghiến cái tên Hoan kia lại nên cậu không phải sợ là hắn làm gì được cậu đâu….!!
Hường yên dạ nhìn Thanh rồi con nhỏ cúi mặt gắm mặt xuống, cô nàng đang nghĩ ngợi rất dữ ở trong đầu. Tâm trạng của con nhỏ bây giờ cũng rất giống với Kim. Bọn nó cũng đang hối hận cho những hành động không phải của mình đối với Thanh.
_Anh có bị lạc đường hay không vì em thấy chúng ta đang đi nhầm hướng rồi…??
Kiên lấp liếm bảo Kim.
_Làm sao mà nhầm lẫn được. Không lẽ em lại không tin vào khả năng của anh…??
Kim cảm thấy đầu mình nhức như búa bổ, mắt hoa lên và cả người đau như bị ai dần. Kim nghĩ hay là do rượu nên mình không nhìn rành, thôi thì để cho hắn lái xe vậy.
Kim không nói gì nữa mà nhắm mắt lại để ngủ. Kiên quay sang nhìn, hắn cười thầm.
_Dù cô có tỉnh táo hay không thì hôm nay cô cũng không thể nào thoát khỏi được bàn tay của tôi đâu….??
Hắn nhẹ nhàng bảo Kim.
_Em cứ nhắm mắt mà ngủ đi khi nào tới nơi anh sẽ đánh thức em dậy….!!
Kim mỉm cười nói với giọng biết ơn vì cô nàng tưởng hắn đang đưa mình về nhà thật.
_Cám ơn anh nhiều lắm, khi nào tới nơi anh nhớ phải đánh thức em đấy. Em không muốn bố mẹ hay anh trai của em biết là mình được anh đưa về nhà trong tình trạng say rượu như thế này đâu….!!
Kiên khẽ nhếch mép lên trông thật đểu hắn cười thầm.
_Cô yên tâm đi vì họ không có cơ hội nhìn thấy cô bây giờ đâu, ít ra phải sáng mai hay là tối nay thì may ra cô mới trở về nhà của mình được vì bây giờ cô là của tôi…..!!
_Được rồi, em yên tâm đi, anh đã hứa là anh sẽ làm mà…..!!
Kim lại chìm sâu vào trong giấc ngủ, cô nàng đâu hay là tai họa đang dình dập xung quanh mình. Hường, Thoa và Liên cũng không khác gì Kim, chúng nó đều ngủ say như chết. Thỉnh thoảng con nhỏ Hường nói ú ớ gì đó trong miệng, những câu đại loại như.
_Chúng ta uống tiếp nào….!!
Hay là .
_Dô đi nào anh em ơi….!!
Hoan bật cười thích thú, hắn lẩm bẩm bảo Hường.
_Em hãy hét to nữa lên đi vì khi nào tới chỗ đó rồi anh sợ em lại không dám hét lên ấy chứ….!!
Bốn tên lái xe mất có mười phút là tới cái khách sạn mà bốn thằng hay đến. Chúng nó lái xe vào gara rồi bế xốc từng nàng trên đôi tay của mình.
Kim giật mình vì tự nhiên có ai đó động vào người, con nhỏ ngơ ngác hỏi Kiên.
_Đã đến nhà của em rồi à…??
Kiên hơi ớn, anh chàng than thầm, tại sao con nhỏ lại tỉnh ngủ vào lúc này.
_Ừ, đến nơi rồi….!!
Kim thấy mình tự nhiên được Kiên bế, cô nàng đỏ mặt bảo Kiên.
_Anh làm gì thế bỏ em xuống, em đâu có say đến nỗi không thể tự đi vào nhà của mình….!!
Kim nhìn xung quanh, con nhỏ kinh ngạc vì cái gara để xe này đâu phải là nhà của con nhỏ, chưa hết sao cái này lại giống như là gara của khách sạn thế nhỉ.
Kim sợ hãi quay ngoắt lại hỏi Kiên.
_Anh đưa tôi tới đây là có ý gì, đừng nói với tôi là anh đang có những ý nghĩ đen tối ở trong đầu….!!
Kiên tiến gần sát người của Kim. Con nhỏ sợ quá liền hét lên thật to.
_Anhđịnh làm gì đấy hả….??
Kim co giò bỏ chạy thật nhanh ra cổng của khách sạn. Kim chạy bằng tất cả sức lực của mình, con nhỏ quên luôn mấy cô bạn gái đang nằm trong xe của mấy tên kia. Hoan kinh ngạc vị không ngờ con nhỏ Kim có thể chạy thoát nhanh như thế. Kiên điên tiết đuổi theo con mồi của mình. Anh chàng vừa đuổi theo Kim vừa nói vọng lại.
_Chúng mày cứ đưa bọn nó lên trên kia trước đi, đừng vì tao mà bị mất hứng….!!
Bọn nó ngán ngẩm cho Kiên nhưng vui mừng vì Kiên không bắt chúng nó phải hủy ngang kế hoạch này.
Hoan hất mặt bảo bọn kia.
_Chúng mày còn làm gì ở đấy còn không mau bế cô nàng của mình rồi đi lên trên kia đi hay là lại muốn chúng nó tỉnh dậy một cách đột xuất như con nhỏ Kim….!!
Nghe Hoan nhắc bọn nó cũng lo sợ nên liền thi hành ngay mà không cần Hoan phải nói lần thứ hai.
Thanh đang đi dạo trên phố, đôi mắt trong veo, con nhỏ vừa đi vừa ăn kem. Thanh hít hà vì lạnh và vì ngon quá.
Cô nàng sung sướng vì với cô nàng này ăn và ngủ là tiên. Thanh mặc dù ham ăn nhưng con nhỏ vẫn không thể nào trông khá hơn được, vóc dáng của nó vẫn nhỏ và thanh mảnh.
Có lẽ do con nhỏ nghịch ngợm lắm và hoạt động nhiều nên nó tiêu đi đâu hết cả.
Do không chịu được không khí ồn ào xung quanh, Thanh liền bật nhạc thật to, cô nàng thỏa mãn nhấm nháp nốt ly kem, tay của con nhỏ khẽ quẹt ngang miệng mình một cái vì kem dính cả trên mép. Thanh nghĩ.
_Thà là mình bị cuốn hút vì âm nhạc còn hơn những âm thanh ồn ào và inh ỏi vì còi xe và tiếng quát tháo kia. Cái thành phố này sao mà sản sinh ra lắm người thế nhỉ đúng là thật khủng khiếp….!!
Kim đã thấm mệt do phải chạy nhanh mà cái tên Kiên kia vẫn không tha cho con nhỏ, mặc cho Kim vừa chạy vừa hét Kiên vẫn không có dấu hiệu ngừng lại. Những người đi đường lại tưởng Kim là kẻ cắp nên bị Kiên đuổi theo để bắt lại. Họ không hề giúp Kim mà còn thì thầm bàn tán với nhau. Những người khác lại vô tình coi như là không thấy, vì sống ở đây ngày nào mà họ chẳng nhìn thấy những cảnh đuổi bắt như thế này, họ xem mãi cũng phát chán nên không thèm nhìn và cũng chẳn thèm quan tâm.
Thanh đang bước theo một đường thẳng con nhỏ không hề đi chệch hướng vì Thanh đang đua với bản thân của mìnhl, con nhỏ lẩm bẩm.
_Mình sẽ đi như thế này đến khi nào mỏi chân thì thôi….!!
Thanh nhìn thấy có một cái khách sạn thật to và thật đẹp. Thanh lẩm bẩm.
_Chắc là nội thất bên trong của nó sang trọng lắm, giá mà mình có thể đi vào bên trong để ngắm nhìn nó thì hay biết mấy….!!
Thanh vừa quay ngang người, Thanh bị một con nhóc va cả vào người. Cú va chạm làm cho Thanh và con nhỏ ngã cả ra đất, Thanh xoa xoa vào cái ngực đau. Con nhỏ bật dậy rồi bực mình gắt con nhỏ đang nằm úp mặt xuống đường kia.
_Cô đi như thế hả, có biết là mình bất lịch sự lắm không đi đường nhất là đi trên vỉa hè thì cô phải bình tĩnh chứ tại sao lại chạy như điên lên là thế nào. May mà cô va vào tôi nhỡ đâu cô va vào một cụ già thì biết phải làm sao…??
Kim sợ hãi quá vội quay lại nhìn để xác minh xem Kiên đã đuổi kịp mình chưa. Kim giật mình đánh thót một cái vì Kiên đang chạy gần tới nơi.
Kim hoảng hôt vội ngồi dậy để chạy tiếp.Thanh hất hàm hỏi.
_Này cô kia sao cô không chịu xin lỗi tôi mà còn ngồi đó làm gì…??
Kim ngước mắt lên nhìn Thanh. Cả Thanh và Kim đều kinh ngạc, vì họ không ngờ là lại gặp nhau trong hoàn cảnh này. Kiên phóng thật nhanh đến rồi cầm luôn lấy tay của Kim. Anh chàng lau mồ hôi đang chảy ở trên trán, hắn cười khẩy bảo Kim.
_Cô còn muốn chạy đua đến bao giờ nữa còn không mau theo tôi vào trong….??
Kim run rẩy giằng tay của mình ra rồi hét.
_Đồ biến thái, sao anh dám ép tôi vào khách sạn với anh hả, anh có tin là tôi báo cảnh sát đến bắt anh không….??
Hắn không nói không rằng mà lôi Kim đi theo mình. Thanh mặc dù không ưa Kim, thậm chí còn ghét cô nàng này thậm tệ nhưng Thanh là một cô gái tốt không lẽ thấy bạn bè gặp nạn mà lại không cứu. Thanh chạy đến, cô nàng hất tay của Kiên ra khỏi tay của Kim rồi kéo con nhỏ đứng phía sau lưng của mình.
Kim ngạc nhiên tột độ vì không thể nào tin được là Thanh lại cứu mình sau bao nhiêu chuyện mình gây ra cho nó.
Thanh căm thù và kinh tởm bảo Kiên.
_Tên kia, anh có biết mình là một kẻ khốn kiếp lắm không hả, tại sao anh lại dám bắt ép một người con gái làm chuyện xấu xa với anh là thế nào…??
Kiên bây giờ mới ngắm kỹ Thanh. Hắn giật mình vì Thanh chính là cô gái mà Kim nhờ hắn xử, sao con bé này lại đứng ra bảo vệ kẻ thù của mình là thế nào.
_Cô có biết mình là kẻ nhiều chuyện lắm không hả, mà tại sao cô lại đi bảo vệ cho kẻ nhờ người khác đánh mình là thế nào. Tôi chưa thấy kẻ nào điên khùng như cô, đúng là một con bé ngốc nghếch….!!
Kim mong Thanh cứu mình nên cô nàng cố nói át đi.
_Cậu đừng tin lời của hắn, hắn chỉ nói thế để cậu không cứu mình mà thôi….!!
Kiên cười khẩy, hắn trừng mắt nhìn Kim. Hắn chìa ra một bức ảnh rồi đưa cho Thanh.
_Cô hãy tự mình xem đi, bức hình này có phải là ảnh chụp của cô không. Cô ta đưa cái này cho tôi vì cô ta muốn tôi xử cô hộ cô ta….!!
Thanh cầm lấy tấm hình rồi nhìn vào. Thanh sa xầm mặt xuống, con nhỏ ngán ngẩm và chán nản nghĩ.
_Con bé này đúng là thủ đoạn quá, nó không thắng nổi mình liền đi nhờ ngay người khác đến đánh mình. Mình nên bỏ mặc nó cho xong, ai bảo nó ngu đi chơi với cái bọn bất hảo này làm gì. Nhưng mình lỡ hứa với Long là mình phải làm bạn với con nhỏ này….!!
_Mình mà bỏ mặc nó không cứu thì xét về tình người mình không làm như thế được, việc thứ hai là cô ta sẽ về ton hót với tên xấu xa kia, hắn sẽ hành mình thêm à xem. Thôi thì mình đành gạt chuyện hận thù cá nhân sang một bên để cứu nó vậy….!!
Kim thấy Thanh nhìn vào bức ảnh mà như bị thôi miên và trầm ngâm không nói gì. Cô nàng lo sợ tột độ vì bây giờ Thanh là vị cứu tinh duy nhất, nếu mà Thanh cũng bỏ đi thì đời của mình coi như là vứt bỏ.
Thanh ném bức hình xuống đất rồi hất hàm bảo Kiên.
_Cứ cho những điều của anh nói là đúng đi nhưng tôi vẫn không thể nào bỏ qua cho anh vì tội dám làm nhục người khác và hơn nữa Kim là bạn học cùng lớp với tôi….!!
Kim mừng quá liền nắm chặtlấy khủy tay của Thanh. Con nhỏ dựa vào người của Thanh đầy tin tưởng. Thanh dịu dàng vỗ nhẹ vào mu bàn tay của con nhỏ rồi an ủi.
_Cậu yên tâm mình sẽ không bỏ rơi cậu đâu….!!
Kiên đe dọa Thanh.
_Cô mà không bỏ đi thì thế nào tôi cũng sẽ xử cô cùng với con nhỏ kia. Thế nào cô có nghe lời của tôi hay là muốn tôi đánh cô…??
Thanh bước lại con nhỏ thách thức.
_Anh có giỏi thì thử hành động đi xem nào. Tôi muốn xem khả năng của anh tới đâu mà anh dám to mồm như thế…!!
Kiên ngắm nhìn Thanh từ đầu xuống chân, anh chàng thích thú vì Thanh không những xinh đẹp mà còn rất khỏe mạnh và có cá tính nữa. Anh chàng muốn đùa bỡn với Thanh nên bảo.
_Chỉ cần cô đồng ý làm bạn gái của tôi một hôm tôi sẽ tha cho con nhỏ kia và không làm khó cho cô…??
Thanh cười khinh bỉ bảo Kiên.
_Anh đang nằm mơ giữa ban ngày đấy hả. Tôi có mù mắt đâu mà chấp nhận làm bạn gái một kẻ ăn chơi và chuyên làm chuyện xấu như anh….!!
Kiên không lấy thế làm buồn ngược lại hắn càng nhích lại gần Thanh hơn rồi dơ bàn tay ra định nắm lấy bàn tay của Thanh nhưng Thanh nhanh hơn. Con nhỏ theo thế, Thanh vặn tay của hắn ra đằng sau chưa hết bàn chân của Thanh ngáng chân của hắn làm cho hắn ngã nhào xuống đất. Thanh ngồi đè lên lưng của hắn và bẻ quặt hai tay của hắn vào nhau. Thanh nhếch mép bảo Kiên.
_Anh còn muốn nói hay giải thích gì không…??
Kiên kinh ngạc trước tài nghệ của Thanh. Hắn càng cố giãy Thanh càng siết chặt tay của mình. Hắn đau đớn nhưng miệng vẫn nói cứng.
_Cô hãy liệu hồn đấy, cô thắng tôi vì tôi không đề phòng cô thôi, nếu mà đấu trực tiếp thì chưa chắc cô thắng tôi….!!
Thanh liền buông hắn ra rồi bảo.
_Được, nếu anh muốn thế thì tôi chiều….!!
Kiên thấy mình được giải thoát hắn mừng quá liền đứng ngay dậy, rồi hất hàm bảo Thanh.
_Bây giờ tôi mới thực sự ra tay đây, cô hãy chuẩn bị tinh thần mà đón nhận nó….!!
Thanh cười, cô nàng cởi áo khoác của mình ra rồi buộc ngang người, chân phải bước lên một bước; chân trái khẽ trùng xuống; mắt nhìn thẳng vào mắt của Kiên. Bây giờ tất cả tinh thần và giác quan của Thanh đều tập trung vào từng động tác của Kiên. Kiên di chuyển theo hướng nào Thanh đều đoán trước được, cô nàng hạ hắn một cách dễ dàng và hắn nhận không biết bao nhiêu cú đá và cú đấm vào người. Hắn bị sưng húp một bên mắt. Thanh tức giận bảo Kiên.
_Tôi sẽ cho anh sưng nốt bên kia cho nó cân để anh bớt nhìn con gái người ta như một con mồi đi….!!
Thanh chưa dứt lời anh chàng kia đã lĩnh thêm được một quả vào mắt trái rồi. Thanh túm lấy áo của hắn rồi ra lệnh.
_Mau cúi mình xin lỗi Kim đi….!!
Kiên chưa bao giờ chịu nhục như hôm nay. Hắn không ngờ cô gái mà Kim nhờ xử lại giỏi võ như thế này. Cả đời của hắn cũng chưa bao giờ thua đàn bà thế mà hôm nay hắn lại bị một cô gái cho đo ván ngay từ thế võ đầu tiên. Hắn căm hận bảo Thanh.
_Có chết tôi cũng không bao giờ xin lỗi cô ta….!!
Thanh túm chặt cổ áo của Kiên rồi nói dứt khoát.
_Anh xin lỗi Kim hay là muốn đến gặp cảnh sát…!!
Kiên vội nói luôn.
_Để tôi xin lỗi cô ấy, làm ơn đừng lôi tôi đến đó….!!
Thanh quát.
_Nếu thế thì nói luôn đi….!!
Kiên ngập ngừng nhìn Kim đang run rẩy đứng đó, hắn khẽ cúi đầu xuống rồi lí nhí nói.
_Tôi xin lỗi cô….!!
Thanh bực mình gắt Kiên.
_Anh xin lỗi người ta với cái thái độ ngang tàng như thế hả, ít ra thì cũng phải thành khẩn một chút chứ…??
Kiên ớn quá vì Thanh đang dơ quả đấm lên. Anh chàng vội xìu ngay mặt xuống rồi năn nỉ Kim.
_Tôi mong cô tha lỗi cho tôi và tôi hứa sẽ không bao giờ dám làm như thế với cô nữa….!!
Kim từ lúc bị bắt ép vào khách sạn với hắn cho tới giờ, con nhỏ kinh sợ đến nỗi khuôn mặt đã trắng bệch cả ra, cô ta lắp bắp bảo Thanh.
_Thôi cậu tha cho hắn đi đi. Mình không muốn nhìn thấy mặt của hắn thêm một lần nào nữa….!!
Thanh lại tóm lấy cổ áo của hắn rồi đe dọa.
_Nếu tôi còn thấy anh làm những chuyện xấu như thế này nữa là không xong với tôi đâu. Còn không mau biến đi….!!
Kiên lủi thủi bước đi, hắn đi được mấy bước liền lén quay lại để nhìn Thanh thêm một lần nữa. Hắn thấy trái tim của mình đập thật nhanh, hắn đỏ mặt vì hắn bắt đầu thích con nhỏ rồi.
Kim nắm lấy tay của Thanh thật chặt, con nhỏ lí nhí nói với cái giọng biết ơn.
_Cảm ơn cậu nhiều lắm vì nếu không có cậu thì mình không biết là mình bị biến thành cái gì nữa….!!
Cô ta khóc nấc lên rồi run run nói tiếp.
_Có khi mình đã bị hắn làm nhục rồi cũng nên….!!
Thanh thấy Kim bây giờ thật tội nghiệp. Thanh khẽ ôm Kim vào lòng rồi vỗ về.
_Không sao nữa rồi, chẳng phải là mình
đã đuổi hắn đi rồi hay sao. Mình hứa là từ nay sẽ bảo vệ cho cậu, nếu có chuyện gì cứ gọi ình, mình sẽ đến ngay….!!
Kim ôm chặt lấy Thanh. Trong vòng tay của Thanh con nhỏ cảm thấy Thanh giống như là chị gái của mình. Qua chuyện này Kim đã hiểu ra nhiều điều, con nhỏ tự thấy mình thật nhỏ bé trước tấm lòng của Thanh, vì mình hại nó như thế mà nó có thể gạt bỏ hết những chuyện đó sang một bên để cứu mình. Kim nhắm mắt lại, trí óc của cô nàng đã khai thông ra được một chút, Kim giật mình bảo Thanh.
_Thôi chết rồi còn ba đứa bạn của mình. Chúng nó cũng bị bắt vào khách sạn với ba tên kia….!!
Thanh liền nắm lấy tay của Kim rồi kéo đi. Con nhỏ hối thúc.
_May lên Kim, chúng ta phải nhanh lên nếu không e là không kịp mất….!!
Kiên vì quá chán nản và nhục nhã nên đã bỏ đi. Thanh và Kim chạy thật nhanh vào cổng của khách sạn. Thanh ôm đầu bảo Kim.
_Chúa ơi, cái khách sạn này to như thế này thì làm sao mà chúng ta tìm được ba đứa kia bây giờ….??
Kim khóc nấc lên, con nhỏ chưa bao giờ yếu đuối như bây giờ. Nó không biết phải làm gì hay là làm cách nào để cứu bạn của mình.
Thanh thấy vậy liền nắm thật chặt tay của Kim rồi cương quyết nói.
_Cậu đừng lo quá chúng ta cứ đến quầy tiếp tân rồi hỏi tên của mấy thằng kia thì thế nào cũng tìm ra thôi….!!
Kim gật đầu bảo Thanh.
_Cậu nói phải nào chúng ta đi thôi….!!
Thanh tươi cười hỏi cô nhân viên.
_Cô ơi làm ơn cho cháu hỏi, lúc nãy có mấy anh chàng đưa ba cô gái lên phòng nào ạ…??
Cô nhân viên quan sát Thanh thậtkỹ rồi nghi ngờ hỏi.
_Cô là ai và cô hỏi họ để làm gì…??
Thanh nặn ra được một khuôn mặt thật dễ thương con nhỏ lễ phép nói.
_Cháu là bạn của họ, vì hôm nay tổ chức họp nhóm mà cháu lại không mang theo điện thoại nên đành phải dùng cách này….!!
Cô kia vẫn không tin. Thông tin của khách hàng là tuyệt mật đâu thể nào cho người khác một cách dễ dàng được vì nhỡ đâu xẩy ra chuyện gì thì sao.
_Xin lỗi em, nhưng chị không thể nào cho em biết được. Chị mong em thông cảm vì quy định của khách sạn là thế…!!
Thanh mặc dù hơi thất vọng nhưng con nhỏ khôn khéo bảo chị nhân viên.
_Em biết là chị làm đúng nhưng chị không thể nào phá lệ được một lần hay sao…!!
Con nhỏ khẽ liếc mắt qua màn hình vi tính. Thanh nhìn mấy tấm hình của anh chàng ca sĩ Hoàng Quân nằm ở trên bàn. Một ý nghĩ thoáng qua ở trong óc, con nhỏ đoán mò rồi nói bừa.
_Nếu chị giúp em, em sẽ xin chữ ký của anh chàng ca sĩ Hoàng Quân cho vì anh ấy là bạn học cùng lớp với em….!!
Chị kia kinh ngạc rồi gấp gáp hỏi Thanh.
_Em nói thật chứ, cậu ấy là bạn học cùng lớp với em à….??
Thanh khẽ huých người vào Kim vì cô nàng này lo lắng đến nỗi thất thần cả người rồi nên không để ý đến cuộc nói chuyện của hai người, đến khi được Thanh nhắc khéo.
_Kìa Kim sao cậu không nói cho chị ấy biết là chúng ta học cùng lớp với anh chàng ca sĩ Hoàng Quân đi….!!
Cô nàng mới giật mình tỉnh mộng rồi cố gắng nói.
_Vâng, đúng như thế ạ, chúng em là bạn học với anh ấy từ mấy hôm nay nên chị yên tâm đi vì chỉ ngày mai là chị sẽ có được một chữ ký đẹp nhất….!!
Chị kia nhìn vào hai đôi mắt trong veo của hai con nhóc trước mặt mình. Thanh cười cười hỏi chị.
_Chị sẽ giúp chúng em chứ….??
Chị kia cố vặn hỏi lại một lần nữa cho chắc ăn.
_Hai đứa không lừa chị đấy chứ, vì thật là khó tin là Hoàng Quân lại học cùng lớp với hai đứa….!!
Thanh liền để cái thẻ sinh viên của mình lên bàn của chị nhân viên rồi nói thật nghiêm trang.
_Em để cho chị vật này làm tin, nếu em không xin được chữ ký của anh ấy thì chị cứ giữ luôn nó đi….!!
Chị kia cầm thẻ của Thanh rồi nhìn thật kỹ vào mặt của Thanh để xác định rõ xem con nhỏ có phải là người trong bức hình hay không. Chị kia gật đầu vì Thanh chính là con nhỏ đó.
Chị nhân viên hâm mộ Hoàng Quân đã từ lâu lắm rồi nhưng chưa bao giờ có cơ hội gặp mặt thần tượng và được anh chàng cho chữ ký vì chen vào không nổi, nay có cơ hội nên chị ta chụp luôn lấy.
_Chị đồng ý cho hai em biết nhưng hai em phải hứa là không làm gì quá đáng hay gây bất lợi cho chị mà kể cả khi bị bắt hai em cũng không được khai tên của chị ra ….!!!
Thanh và Kim mừng quá liền hét lên thật to.
_Vâng, chúng em biết rồi….!!
Chị kia liền hỏi tên của ba anh chàng kia rồi đọc cho Thanh và Kim nghe số phòng cũng như nó nằm ở lầu số mấy.
Thanh và Kim cảm ơn chị nhân viên ríu rít rồi bước đến thang máy.Thanh bấm nút lên lầu số năm. Con nhỏ siết chặt hai tay vào nhau và bẻ cổ tay của mình kêu lên răng rắc, mắt của con nhỏ nhìn trừng trừng đầy đe dọa. Trong khi Thanh khí thế hiên ngang thì tinh thần của Kim sa sút hẳn con nhỏ đã mất đi phong độ hàng ngày của mình.
Thanh gõ vào cửa phòng thứ nhất, con nhỏ nắm tay thành hai cú đấm. Có tiếng nói vọng ra.
_Ai thế….??
Thanh cố nén giọng của mình cho thật dịu dàng, con nhỏ lễ phép bảo.
_Dạ, phục vụ phòng đây ạ…??
Anh chàng Hoan bực mình hỏi.
_Tôi đâu có gọi phục vụ phòng, cô có nhầm lẫn phòng của tôi với ai đó không hả….??
Thanh muốn dùng chân của mình để đá bay cánh cửa rồi xông vào cho tên kia một trận lắm. Nhưng con nhỏ cố nén vì con nhỏ đã lỡ hứa với chị nhân viên là mình không được gây họa ở đây.
_Dạ, em biết là thế nhưng hôm nay khác sạn có dịch vụ đặc biệt giành cho những khách VIP như anh…..!!
Tên Hoan cáu tiết vì bị làm phiền vào cái giây phút quan trọng này nên hắn gắt.
_Tôi không cần cái dịch vụ hay dịch viết của cô. Mong cô biến đi cho tôi nhờ nếu không tôi lại gọi điện cho ông quản lý đuổi cô đi bây giờ….!!
Thanh giả vờ van nài.
_Anh ơi làm ơn đi mà, gia đình của em nghèo khó em phải vất vả lắm mới xin được vào đây.Nếu anh mà làm thế thì em làm sao nuôi nổi bà mẹ già ốm yếu của mình. Em cầu xin anh mở cửa cho em, em chỉ cần dọn dẹp một chút là xong thôi mà….!!
Hoan nhăn mặt lại vì tức nhưng hắn cũng não cả lòng vì giọng của Thanh nên hắn đành đi ra mở cửa rồi nói.
_Cô nhớ là phải nhanh lên đấy nhé, nếu không tôi không nể nang mà đuổi cô đi luôn đâu….!!
Thanh vâng dạ thật to. Thanh đẩy Kim đứng tránh xa cánh cửa ra, con nhỏ sợ tên kia nhìn qua cái lỗ rồi mới mở cửa thì thế nào hắn cũng phát hiện ra Kim và nếu thế thì hỏng hết cả .
Kim đứng nép sang một bên. Thanh mỉm cười nhìn vào trong. Hoan khẽ nheo mắt nhìn ra rồi mới dám mở cửa. Anh chàng muốn xác định rõ xem đó có phải là cô gái phục vụ phòng hay không.
Hoan vừa mới hé được cánh cửa. Thanh đã chộp luôn lấy rồi mở rộng cánh cửa ra thật rộng. Cô nàng hất hàm hỏi Hoan.
_Anh đã làm gì Hường rồi hả…??
Hoan kinh ngạc nhìn Thanh không chớp mắt vì con nhỏ này đâu phải là phục vụ phòng và hắn còn kinh ngạc hơn khi hắn trông thấy Kim.
Kim chạy ngay vào trong phòng ngủ, con nhỏ run sợ thực sự khi càng bước vào trong. Kim lay thật mạnh vào người của Hường. Hường ngủ mê man như chết nên không hay biết gì cả.
Thanh khóa chặt cửa phòng lại rồi tút luôn chìa khóa. Thanh đe dọa.
_Nếu Hường mà xẩy ra chuyện gì thì người của anh sẽ bị nát như cám….!!
Hoàng sửng xốt nhìn Thanh không chớp mắt, anh chàng không thể nào tin nổi là tại sao lại có một cô gái như con nhỏ này, chúa ơi, nó tự nhiên xông vào đây rồi còn đe dọa luôn cả mình nữa chứ.
Hoan hét.
_Cô đang làm cái gì thế hả, còn không mau mở cửa ra và biến khỏi đây. Cô không sợ tôi gọi bảo vệ bắt cô đi à….??
Thanh cười khẩy hỏi lại Hoan.
_Thế còn anh thì sao, anh chuốc rượu cho bạn của tôi say rồi bắt cóc nó vào cái khách sạn này. Anh cứ gọi bảo vệ đi vì nếu anh không làm thì tôi cũng muốn làm điều đó, tôi muốn cho anh rục xương ở trong tù vì tội dám làm nhục người khác…..!!
Hoan cứng họng và sợ hãi vì những gìmà Thanh nói đều là sự thật. Kim lay mãi mà Hường vẫn không chịu tỉnh, con nhỏ hãi quá liền gọi Thanh.
_Thu ơi, cậu có thể vào đây một chút được không…??
Thanh bỏ mặc Hoan đứng ở ngoài phòng khách, con nhỏ chạy vào trong. Kim mếu máo bảo Thanh.
_Mình đã dùng hết cách rồi mà con nhỏ vẫn không chịu tỉnh lại. Mình phải làm gì đây hả Thu….??
Thanh xoa xoa cái cằm, cô nàng cười khì rồi bảo Kim.
_Mình có cách này hay lắm. Mình tin là khi dùng nó xong thì thế nào Hường cũng tỉnh lại….!!
Kim mừng quá hỏi Thanh.
_Cậu có cách nào, mau nói ra đi….??
Thanh chạy vào trong phòng tắm, cô nàng vặn vòi, đút cái ca ở phía dưới. Thấy nó đã đầy, Thanh vặn vòi thật chặt rồi bưng ca nước đó ra. Thanh bảo Kim.
_Cách này này….!!
Cô nàng hất thật mạnh vào mặt của Hường. Con nhỏ đang say sưa trong giấc mộng đột nhiên bị ai đó tạt nước vào người nên giật mình tỉnh dậy rồi ngơ ngác hỏi.
_Có chuyện gì thế…??
Kim ôm chầm lấy Hường rồi lo lắng hỏi.
_Cậu không bị làm sao chứ, tên ác quỷ kia có làm nhục cậu không…??
Hương vẫn còn ngái ngủ và chưa tỉnh rượu nên phải mất mấy giây nàng ta mới hiểu là mình đang ở đâu và đang làm gì.
Hương kinh ngạc khi nhìn thấy Thanh đứng ở giữa phòng, cô nàng khinh khỉnh hỏi Thanh.
_Con nhỏ kia, cô ở đây làm gì thế hả…??
Kim ngắt lời của Hường.
_Cậu không được ăn nói với ân nhân của mình như thế, cậu có biết là nếu không có Thu thì cậu đã bị Hoan làm nhục rồi không hả…??
Hường mở to mắt ra, con nhỏ hốt hoảng nhìn xuống quần áo của mình. Con nhỏ thở phào vì nó vẫn còn nguyên vẹn. Hường lắp bắp hỏi Kim.
_Cậu nói như vậy là sao, không lẽ hắn lợi dụng mình say rượu rồi mang mình vào đây để làm nhục….!!
Kim thở dài bảo Hường.
_Đúng như thế đấy, mình bị Kiên bắt nhưng may mà mình tỉnh rượu sớm nên chạy thoát ra ngoài đường, hắn đuổi theo mình sát nút, lúc đó mình nghĩ số của mình thế là hết. Mình va vào Thu khi bạn ấy đang đi dạo, mình được Thu bảo vệ khi Kiên cố lôi mình vào đây. Bây giờ chúng mình đi cứu lại các cậu đây….!!
Hường nhìn Thanh không rời mắt, con nhỏ không thể nào tin được vì nó không hiểu là tại sao Thanh lại đi cứu bọn nó trong khi bọn nó làm không biết bao nhiêu điều xấu xa đối với Thanh.
Thanh ngắt lời của hai con nhỏ.
_Mình nghĩ là chúng ta phải nhanh lên vì còn Thoa và Liên nữa, không biết hai cậu ấy bây giờ thế nào rồi…!!
Kim và Hường đồng thanh la lên.
_Đúng rồi, suýt chút nữa là chúng mình quên mất. Mau đi thôi…!!
Hường cố gắng ngồi dậy, Thanh thấy Hường còn yếu nên bảo cô nàng.
_Cậu hãy ở lại đây đi để mình và Kim đi thôi….!!
Hường ngước đôi mắt biết ơn lên nhìn Thanh.
_Cảm ơn cậu đã không vì thù riêng mà bỏ rơi bọn mình….!!
Thanh cười xòa bảo Hường.
_Có gì đâu vì chúng ta là bạn học cùng nhau mà…!!
Thanh trấn an Hường.
_Cậu yên tâm mình sẽ trói nghiến cái tên Hoan kia lại nên cậu không phải sợ là hắn làm gì được cậu đâu….!!
Hường yên dạ nhìn Thanh rồi con nhỏ cúi mặt gắm mặt xuống, cô nàng đang nghĩ ngợi rất dữ ở trong đầu. Tâm trạng của con nhỏ bây giờ cũng rất giống với Kim. Bọn nó cũng đang hối hận cho những hành động không phải của mình đối với Thanh.