Pair of Vintage Old School Fru
Đọc Truyện Ngắn - Chào anh nhé, quá khứ của em

Đọc Truyện Ngắn - Chào anh nhé, quá khứ của em

Tác giả: Sưu Tầm

Đọc Truyện Ngắn - Chào anh nhé, quá khứ của em

Tựa đề
Chuyện của tôi là 1 câu chuyện buồn. Nó là 1 câu chuyện tình yêu mà khả năng cũng nhiều nhan nhản trên thị trường hiện nay. Nhưng tôi vẫn muốn viết nó để chia sẻ câu chuyện của tôi. Tôi nghĩ rằng bạn nữ thì nên đọc để tránh, còn bạn nam thì nên đọc để ngẫm nghĩ lại mình. Hãy yêu và đối xử với người phụ nữ của mình tốt hơn!
[s]Chương 1: Ngày mà trẻ con gặp người lớn!
“Nếu cho bạn lựa chọn bạn sẽ yêu 1 người con gái chưa 1 lần biết yêu cũng không biết hay bạn sẽ yêu 1 cô gái đã từng bị vấp ngã và đã đau khổ? Bạn sẽ yêu 1 cô gái trong sáng hay 1 cô gái đã nhuốm màu tràm? Bạn sẽ yêu 1 cô gái sẵn sàng yêu hết mình hay 1 cô gái thận trọng trong tình yêu? Bạn muốn yêu 1 cô gái ngô nghê hay giận hờn hay một cô gái biết trân trọng và biết giữ gìn tình yêu hơn bất kì thứ gì?????——–Giống như em ngày xưa và bây giờ–>Anh yêu ai????”
Không bắt đầu bởi những ngày tuyết rơi lãng mạn như phim Hàn mà người lớn vẫn thường xem, không có tính kịch tính như những cuốn tình cảm đầy sướt mướt như người lớn vẫn thường đọc. Ngày mà người lớn quen trẻ con cũng giữ dội như tình yêu của người lớn với trẻ con sau này . Đó là cái cơn bão mà chiếc tàu VINASHINE xấu số tuột leo đâm vào làm hỏng cái cầu Bính……
Người lớn lúc này đang bị đau đầu nằm ở nhà. Lúc này người lớn còn chưa biết rằng mình bị huyết áp thấp nên mới đau đầu. Chỉ thấy đầu đau như đập búa mà đi khám mãi ko rõ nguyên nhân. Vi tính cái em mặt vuông mà người lớn yêu cũng bị bố mẹ cấm ko được sử dụng, Tivi không được xem…Ôi địa ngục, rất may là còn cái điện thoại di động. Thế là tâm điểm là cái điện thoại, sống chung với nó 24/24. có lẽ vì nhàm chán quá nên người lớn mới vào “Ola”, cái mà bọn trẻ con bấy giờ giống người lớn hay vào để chát chít yêu đương. Bình thường thì người lớn chúa ghét mấy cái trò ấy nhưng nay vì quá nhàm chán, mà các cụ bảo nhàn cư vi bất thiện mà nên mới mò lên đó. Không ngờ gặp được ngay trẻ con.
Người lớn vaanc còn nhớ người lớn có cái nickname rất kêu đấy là 1 tác phẩm khá nổi tiếng của Tào Đình lúc bấy giờ; ” Yêu anh hơn cả tử thần” Thế nên gây ngay được ấn tượng cho trẻ con. Người lớn vẫn còn nhớ câu PM đầu tiên mà trẻ con nói với người lớn: ” Yêu gì mà kinh thế”. Nên người lớn mới cười ngặt nghẽo bảo: ” Cái đồ trẻ con chưa đọc tiểu thuyết bao giờ ah? Tiểu thuyết nổi tiếng thế mà cũng không biết?” Trẻ con bảo:” Đúng rồi, Trẻ con vẫn còn bé mới đi học chữ to chưa biết đọc tiểu thuyết”. Thế nên cái tên “trẻ con”, “người lớn” có từ đấy.
[s] Chương 2: Khi tình yêu của người lớn và trẻ con nảy nở
Chẳng mấy chốc mà người lớn và trẻ con trở nên thân thiết với nhau. 1 ngày người lớn và trẻ con nói chuyện với nhau trên mạng từ 6 đến 8 tiếng. lúc nào cũng thấy người lớn cắm cắm cúi cúi chát chát chít chít người nhà của người lớn cũng thấy lạ. Chia sẻ với nhau tất cả những gì cần chia sẻ, cho nhau biết những gì cần biết: Gia đình bạn bè sỏ thích tính cách. Thế là người lớn và trẻ con thân lại càng thân. không lên mạng là nhớ lắm ăn ko ngon ngủ không yên. Đã có lúc người lớn nghĩ mình mà lấy đc nhau người lớn sẽ cảm ơn cái Ola nhiều lắm vì nó đã để mình đến được với nhau.
Trẻ con hơn người lớn 8 tuổi liền, mọi người xin đừng hiểu nhầm sao lại có cách xưng hô ngược đời thế? Đó chỉ là vì hoàn cảnh quen nhau lúc đầu gặp nhau và đặt cho nhau cái biệt danh ấy mà thui. Người lớn lúc này mới chỉ là cô sinh viên năm 3 mới 20-21 tuổi đầu trong sáng ngây thơ thuần khiến, còn trẻ con đã là chú bộ đội với 13 năm trong quân ngũ rồi.
Tình yêu đến tự nhiên như cơn bão nhưng sức tàn phá và sự ồ ạt của nó chẳng khác gì cơn bão năm ấy.
[s]Chương 3: Yêu nhau, chỉ đơn giản vậy thui anh nhé
Nói chuyện trên Ola được 1 tháng  2 đứa như là của nhau, ngày nào cũng 6 đến 8 tiếng, gần gũi thân thuộc và có cảm giác như quen nhau lâu lắm rồi. Trẻ con và người lớn quyết định gặp nhau. Cũng là hết hè, người lớn cũng bớt đau đầu vì biết huyết áp mình quá thấp nên người lớn đã có cách phõng chữa, người lớn phải về trường nhập học.
Ngày ấy trẻ con rất hăm hở đưa người lớn lên trường đi học, 2 đứa lần đầu gặp nhau mà như quen nhau từ lâu lắm 2 mắt nhìn nhau, thương yêu trìu mến. Chẳng cần nói nhiều 2 đứa trao cho nhau nụ hôn thế là yêu nhau vậy thui.
Thật sự, người lớn luôn nghĩ đó là 1 định mệnh, Người lớn từ bé luôn mơ mộng về 1 chàng hoàng tử dáng người thư sinh dong dỏng cao, có cái mũi dọc dừa, nhất là phải là đeo kính. Vậy là từ lúc trẻ con gửi cái ảnh đầu tiên ấy, người lớn đã yêu trẻ con ngay từ ảnh đâu tiên trẻ con gửi cho người lớn rồi.
Vậy là ngưới lớn cứ thế sống trong tình yêu thương tràn ngập của trẻ con. Những chiều 2 đứa thong dong trên chiếc xe, ăn cơm cùng nhau.
Thật sự mà nói người lớn vốn là 1 con người đầy tham vọng, còn ít tuổi nên còn đầy nhiệt huyết và khát khao, nhưng chẳng hiểu sao khi gặp trẻ con tất cả những thứ ấy trong người người lớn chẳng biết biến đâu sạch, thứ duy nhất mà người lớn muốn là ở bên cạnh trẻ con.
Trẻ con có biết trước lúc gặp trẻ con dễ đến 7 năm về trước hầu như đêm nào người lớn cũng mơ thấy ác mộng, vậy mà cái vẻ nhẹ nhàng dịu dàng của trẻ con làm người lớn cảm thấy bình an và vui vẻ vô cùng, đêm nào người lớn cũng năm mơ thấy trẻ con……
Nhanh chóng nhẹ nhàng nhưng cũng không kém phần tốc độ. Quen nhau yêu nhau được mấy tuần trẻ con lập tức đưa người lớn về ra mắt trong dịp cúng rằm….
[s]Chương 4: Hoàn cảnh nhà trẻ con
Người lớn nhanh chóng tiến lại với trẻ con là vì 1 lần trẻ con kể chuyện gia đình của trẻ con cho người lớn nghe. Mỗi lần trẻ con kể chuyện gia đình trẻ con cho người lớn nghe lần nào trẻ con cũng dưng dưng nước mắt. Bố trẻ con bỏ đi từ năm trẻ con mới 14 tuổi. Trẻ con có 1 chị gái và 1 anh trai, chị gái hơn trẻ con 10 tuổi còn anh trai hơn trẻ con 8 tuổi, đều có gia đình. Anh rể là phó tổng của 1 công ty lớn, chị gái bán thuốc. Anh trai có 1 cửa hàng sửa chữa ô tô nhỏ, còn chị dâu là giáo viên. Người lớn về nhà trẻ con thì thương nhất mẹ. Mẹ hiền 1 người mẹ tần tảo. Nhất là cái cách mà bà chăm con của anh trai, và nghe những câu chuyện của bố mẹ em càng thương mẹ hơn. Cũng thương cả trẻ connữa. Lúc bố bỏ đi thì các anh chị cũng lớn rồi có 1 mình trẻ con là còn nhỏ, có lần trẻ con bảo với người lớn là trẻ con là bộ đội vì trẻ muốn cho mẹ nhẹ lòng lúc ấy mẹ đang nuôi anh đi học nên trẻ con học xong cấp 3 đi bộ luôn.
Ở nhà trẻ con còn 1 nhân vật nữa mà người lớn ko thể bỏ qua đó là con anh trai: Bé Bông. Người lớn yêu bông nhất. Từ ngày gặp nó người lớn luôn mơ ước có 1 đứa con như thế. Đáng yêu hiểu chuyện và là ” bà cụ non của cả nhà”.
Lại nói về cái ngày rằm thắng bảy năm ấy. Lúc ấy người lớn còn hồn nhiên ngây thơ lắm, nên về nhà trẻ con người lớn sợ lắm. Run run…..Nhưng ngày đầu tiên được anh của trẻ con nhận xét là: Lần đầu tiên gặp người lớn anh cả đã biết người lớn là người rất tự tin. Cũng phải thui, thử nghĩ xem. Thật ra lúc ấy người lớn còn có cái mà người con gái có thể ngẩng cao đầu nhìn mọi người được, hơn nữa vì người lớn học ngoại ngữ nên có run lắm thì bệnh nghề nghiệp người lớn cũng có thể nói năng 1 cách lưu loát trước mọi người. Ăn cơm xong mọi người rất vui vẻ, rủ

nhau đi hát karaoke người lớn không ngại ngùng cũng hát 1 bài để thể hiện. Nói chung mọi thứ diễn ra tốt đẹp và người lớn được đánh giá không tồi nên cả người lớn và trẻ con đều rất vui vì mối quan hệ này.
[s]Chương V: Hoàn cảnh của gia đình người lớn
Gia đình của người lớn là gia đình cơ bản theo  đúng nghĩa của nó. Gia đình người lớn rất bình thường cả về kinh tế và mọi mặt. Ở nhà người lớn kính trọng và nghe lời nhất là ông nội. Ông nội trước là giám đốc của 1 công ty nhà nước đã về hưu. Ông là người khôn khéo nhân hậu nên người lớn bao giờ cũng nghe lời ông nhất. Ngày bé người lớn đã từng nghĩ sau này dẫn về  mà ông ưng người nào em sẽ lấy người ấy. Trẻ con thì ngay từ lần đầu tiên đã được ông ưng rồi, nên người lớn mừng lắm.
Trẻ con về lại quý bố người lớn ngay. Có lẽ ngôi nhà mà trẻ con ở không được ấm áp, về nhà người lớn vui nên trẻ con rất hay về nhà người lớn. Tình yêu dường như quá suôn sẻ mộng mơ đẹp đẽ. Cho đến 1 ngày kia………..

[s]Chương  6: Từ mai em sẽ không nói ” em yêu anh” nữa mà sẽ nói ” Vợ yêu chồng” anh nhé!
Người ta nói ” Thiên thời địa lợi nhân hòa” mình đều có cả anh nhỉ. Bầu trời bây giờ thì màu hồng rồi, địa lợi anh lại có nhà riêng, còn nhân thì hòa quá rồi còn gì, yêu nhau say đắm mà.
Nghĩ lại mới thấy bài hát ” Lúc mới yêu” của cô ca sỹ Phương Vi hát thật đúng. Đó có lẽ là khoảng thời gian đẹp nhất trong cuộc đời em. Anh đã cho em biết thế nào là tình yêu, thế nào là yêu thương chiều chuộng, thế nào là nồng nhiệt cháy bỏng. Những cái hôn vội vàng, những cái nhìn âu yếm cái vòng tay anh sao mà ấm áp thế em cứ muốn rời nó mãi mà ko được.
Người ta nói rằng yêu nhau là sự dâng hiến. Trong đầu em luôn luôn có 1 ý nghĩ rằng số trời đã định em phải yêu anh. Dâng hiến mà không hề suy nghĩ. Em thì không biết anh nghĩ thế nào nhưng bản thân em lần đầu bỡ ngỡ, yêu anh không hề suy nghĩ. Nhưng mới có 20~21 tuổi đầu cũng không biết gì cả. Yêu anh chỉ sợ có em bé.  Hai đứa  có lần vì sợ có bé by mà giao hẹn với nhau rằng thui không làm việc ấy nữa. Nhưng trò đời là vậy không có thì thui, chứ có làm 1 lần rồi lần sau không thể không có. Cái mà em lo ngại nhất là về nhà anh ngủ qua đêm, thì ôi thôi, xe anh anh chở em biết làm thế nào????
Mọi người bình thường tránh chuyện có em bé như thế nào? Tôi  lúc đấy cũng ko biết anh của tôi ko biết hay là cố tình không biết, sau những lần mây mưa như vậy anh ấy luôn cho tôi dùng thuốc tránh thai khẩn cấp, nhiều lần như vậy rồi đến 1 lần tôi đọc được tờ hướng dẫn sử dụng thuốc: ” 1 tháng không được uống quá 2 viên” tôi tá hỏa. Nhưng cả hai đều ko không muốn dung áo mưa làm sao đây? Vậy là tính ngày an toàn……….
[s]Chương 7: Vết xước đầu tiên:
Chàng hoàng tử đeo kính của em, tình yêu em đang là 1 màu hồng rực rỡ anh yêu em em yêu anh, hơn nữa 2 bên gia đình cũng đồng ý tưởng như tình yêu thăng hoa chẳng có gì vường mắc cả. Chúng mình cứ yêu nhau thế rồi đợi đến ngay ra t
rường rồi mình sẽ cưới nhau. Nhưng chuyện đời không bao giờ dẹp như 1 giấc mơ.
Em vẫn còn nhớ lắm những lúc về nhà anh. Em đi chợ anh nấu cơm, không thì em đi chợ về 2 đứa nấu cơm. Yêu anh lắm anh yêu ạ. Anh có biết không, tình yêu của anh là 1 người vô cùng tham vọng vậy mà yêu anh nhìn thấy anh thấy cái cảnh tượng đấy em không còn mong muốn bất kì điều gì nữa. Chỉ muốn sống mãi mới cái phút giây này. Bình yên ấm áp, cái cảm giác của gia đình. Chồng à anh có biết không vốn dĩ em biết anh có 1 gia đình không mấy đầm ấm nên em rất mong mình là người mang đến cho anh sự đầm ấm ấy. Cái cảm giác bình yên và tĩnh lặng nó làm cho em cảm thấy an toàn, em đang đắm chìm với nó thì………….
1 ngày nọ không đẹp trời lắm em được biết rằng anh trước đây anh đã từng yêu. Ở cái tuổi của anh mà chưa từng yêu ai mới thật là lạ. anh yêu ai ngày xưa em cũng không để ý, nhưng trước đây anh chỉ kể cho anh nghe rằng anh đã từng yêu 2 người: 1 người anh đang yêu thì người ta đi nước ngoài mất còn 1 người thì anh tán 1 người thì 1 người kia lại đổ. Lúc đấy em hỏi anh là lâu chưa, anh bảo cũng mấy năm rồi. Em đã tin anh. Vậy mà giờ đây khi khoe ảnh người yêu với đám bạn thì ngay lập tức có 1 cô bạn nhận ra anh ngay. Và nói với em rằng anh ngày xưa đẫ từng yêu bạn ấy và mới chia tay cách đấy khoảng nửa năm. Em cũng âất sững sờ vì điều ấy. Em hỏi nhưng bạn ấy không nói, chỉ thấy bạn em buồn buồn. Em buồn lắm, nhưng tự nhủ không sao cả, vì chuyện đã qua bây giờ là quá khứ và anh bây giờ là của em mà.
Như thường lệ tối thứ 6 hôm ấy anh lai em về, bình thườnghay có 1 vài số lại gọi anh nhưng em không để ý. Hôm đó có 1 số lạ gọi cho anh, em gọi lại người ta không trả lời. Em mới lấy số của em gọi cho người ta người ta cũng không trả lời. 11h đêm hôm ấy số lạ ấy gọi lại cho em:
“Chào cậu!”
“Uh chào cậu”
“Cậu là ai?”
” Cậu gọi cho tớ mà”
“Ah ừ, tại tớ thấy cậu gọi vào số máy 0904…….nên tớ dùng số của tớ gọi lại giúp anh ấy ấy mà. ”
“Thế bạn là gì với anh ấy?”
“Tớ là người yêu anh ấy?”
Nói đến đây tôi thấy đầu dây điện thoại bên kia bắtđầu khóc nức nở. Tôi hoảng hốt:
” Cậu sao thế? Mà cậu tên gì nhỉ?”
” Tớ tên là Linh”
“À, tờ nhớ ra rồi cậu là cô em họ của bạn anh ấy hả?Anh ấy thỉnh thoảng cũng nhắc đến cậu đấy?”
” Thế à, thế cậu sinh năm bao nhiêu?”
” Tớ sinh năm 90 còn cậu?”
“Uh, mình bằng tuổi nhau nhỉ”
Tiếng nấc ngày càng to hơn càng lúc càng nghe rõ. Tôi mới hỏi:
“Bạn đang khóc đấy à, có chuyện gì thế?”
“uh, sao tớ không khóc cho được tớ đang nói chuyện với người yêu của người yêu cũ của tớ. Thật ra tớ không phải là em gái họ của bạn anh ấy đâu, tớ là người yêu cũ của anh ấy đấy. Bọn tớ mới chia tay nhau được mấy tháng”.
Cái từ mấy tháng của bạn ấy làm tai tôi ù đi, tính ra thì cái khoảng thời gian mà đang yêu bạn học cũng trường đại học với tôi thì đã có bạn này, mà chưa chia tay xong với bạn này thì đã yêu tôi. Tai tôi ù đi nước mắt tôi đang rơi, tôi không nghe thấy gì nữa bạn ấy cứ nói còn tôi tôi không nghe thấy bạn ấy nói gì cả. Ôi cuộc đời tôi, không lẽ lại như vậy sao? Tôi nghĩ từ trước đến nay con nhà lành, con nhà gia giáo vậy mà ra đường lại gặp 1 người đàn ông như vậy sao. Càng nghĩ tôi càng buồn, dù biết cuộc sống đầy rẫy những  con người như thế những hoàn cảnh còn éo le hơn thế nhưng tôi không nghĩ những chuyện  thế này lại xảy ra với tôi. Trong lúc mơ màng tôi nghe được 1 lời cảnh báo của bạn ấy:
“Tớ khuyên bạn 1 câu chân thành, nếu bạn muốn có được anh ấy thì bạn đừng đi quá xa với anh ấy. Còn tớ tớ sợ lắm rồi, sợ lắm 1 con người.”
“Đừng đi quá xa với anh ấy ư?” Là ý gì nhỉ? Phải chăng bạn ấy cũng đã từng đi quá xa với anh ấy? Mà đi quá xa là sao nhỉ? Là như mình sao? Là lên giường với anh ấy sao? Thế thì ôi thôi bạn của tôi ơi, tôi nghe lời cảnh cáo này của bạn hơi muộn.
Cúp điện thoại xuống tôi không tài nào nhấm mắt được, người mà tôi yêu thương là người như thế nào. Phải chăng tôi quá nhẹ dạ cả tin, quá ngây thơ ngờ nghệch nên bị 1tên lừa đảo lừa. Quá nhiều ý nghĩ quá nhiều giả sử. Lúc đó trong đầu tôi còn nghĩ hay là 1 hành động ăn được thì đạp đổ. Tôi liệu có trúng kế của bạn ấy không? Nhưng nghe cái kiểu khóc như vậy tôi chắc rằng bạn ấy cũng khổ tâm

lắm.
Thức trắng 1 đêm. 7h sáng tôi vẫn nằm thở dài trên giường, mắt thì sưng húp. tít tít. Tin nhắn điện  thoại vang lên. Là số của anh yêu: ” Dậy thôi nào vk yêu của ck. Buổi sáng tốt lành vk yêu nhé. Anh yêu vk nhiều!”. Vẫn ngọt nào như thế, tôi uể oải định không nhắn lại. Nhưng định bụng phải cứ như bình thường để xem nó là như thế nào rồi tính.
Tôi lên Ola tìm bạn học cùng đại học của tôi hỏi chuyện về người yêu trước đây của anh ấy. Xem chuyện tình của 2 người ấy như thế nào. Gặn mãi hỏi mãi bạn ấy không nói.
“Tớ không muốn nói, tớ sợ những lời nói của tớ làm ảnh hưởng đến cậu. Bây giờ cậu là người yêu của anh ấy, cậu khéo léo thế sẽ giữ đc anh ấy thui”.
“Cậu càng nói thế tớ càng muốn biết hơn nữa. Hơn nữa tớ cũng đang có chuyện nên muốn tìm hiểu, để hiểu về anh ấy hơn”
“Tớ hỏi thật, cậu với anh ấy đã có gì sâu sắc chưa?”
Tôi nghĩ 1 lúc :” Chưa có cậu ạ, nên tớ mới muốn tìm hiểu. Bây giờ mình là bạn cậu, cậu không nói cho mình biết thì ai sẽ nói cho mình biết đây?”
Vậy là nó bắt đầu kể: ” Bạn ấy quen anh này trong 1 lần đi oto về quê,   quen và yêu nhau được khoảng hơn 1 năm. Đầu tiên bọn tờ cũng chơi rất thân với anh ấy, vì thấy anh ấy hiền lành vui tính. Họ yêu nhau bọn tớ cũng thấy mừng cho nó. Cứ nghĩ tình yêu của họ sẽ có 1 cái kết đẹp nào ngờ, 1  hôm và 1 buổi chiều nọ. Anh ấy lai bạn ấy về. Đôi mắt của nó thì sưng húp, đầu tóc thì rũ rượi, tớ hỏi có chuyện gì thì bạn ấy bảo bạn ấy với anh ấy chia tay nhau rồi. tớ rất ngạc nhiên về điều ấy.cứ tưởng họ chỉ giận hờn vu vơ như những lần khác. Tớ cũng an ủi bạn ấy. Nhưng mà nó cứ khóc khóc mãi trông rất thương. Hỏi mãi nó mới nói là anh ấy bảo anh ấy muốn chia tay. Anh ấy xin lỗi vì anh ấy có vợ rồi. Vợ anh ấy đi nước ngoài, ở nhà còn có 1 đứa con nữa”.
Bạn tôi cứ nói nước mắt tôi đã chảy ra ướt nhòe, tay chân tôi bủn rủn, huyết áp thì tụt xuống. Cứ như có 1 hòn đá nặng lắm đang đè lên ngực tôi. Ui, đây là người tôi yêu ư? anh ấy có thể xấu xa như thế thật ư? Vợ và con à????? LÀ sao. Anh ấy cũng đã từng nói với mình anh ấy trước kia từng yêu 1 người nhưng đang yêu chị ấy đi nước ngoài mất ko nói năng gì? Liệu đó có phải là sự thật không? Mình lại bị 1 người đàn ông có vợ có con lừa ư, ko ko thể nào???TôI lấy hết bình tĩnh hỏi lại bạn mình:
“Rồi sau này thế nào? Anh ấy có vợ thật ko?”
“Sau này bọn tớ liên tục gọi điện thoại nhưng không bao giờ anh ấy nghe điện hay bắt máy nữa. Có lần tớ gọi anh ấy còn cho đứa trẻ con nghe. Có lần gọi anh ấy bảo anh ấy đang ở nhà với vợ anh ấy, và bảo tớ đừng gọi điện thoại cho anh ấy nữa.”
“Rồi sao nữa” Tôi nặng người đi.
” Rồi thì bọn tớ cũng biết anh ấy chưa có vợ, đứa trẻ con nói ấy là cháu anh ấy. Nhưng bọn tớ thiết nghĩ chia tay thì thui, sao lại phải bịa ra 1 cái lí do quá quắt thế cơ chứ.
2hi.us