
Truyện teen Dạy Dỗ Vị Hôn Phu
Tác giả: Internet
Truyện teen Dạy Dỗ Vị Hôn Phu
bị chấn động về tâm lí được đưa vào bệnh viện tâm thần điều trị thì những người đầu tư quan tâm việc cô hiện là thiên tài của giới kinh doanh hơn.
... Tổng công ti Auheron - Văn phòng tổng giám đốc …
" Tiểu thư , người quả thực quá thông minh " - Người thư kí lên tiếng khen ngợi.
Trước lời khen của anh ta, Hàn Lệ Ái gương mặt vẫn dửng dưng . Nhàn nhạt lên tiếng - " Chuyện tôi nhờ anh điều tra thế nào rồi ? ".
" Thưa đã biết được kẻ tung tin. Không ai khác chính là thiếu gia Vương Lãng Thần của tập đoàn Vương thị , người có hôn ước với tiểu thư " - Người thư kí trở lại vẻ nghiêm chỉnh đáp.
Hàn Lệ Ái khẽ nhướn mày . Cặp mắt xinh đẹp ánh lên vẻ đùa cợt - " Thì ra là như vậy . Luke , việc này ngoài trừ tôi và anh ra cũng không ai được biết . Đã rõ chưa ? "
" Thưa đã rõ "
" Anh lui ra trước đi "
" Tôi xin phép thưa tiểu thư " - Luke kính cẩn cúi đầu lui ra.
Cánh cửa phòng từ từ khép lại.
Hàn Lệ Ái nhàn nhã gấp tờ báo lá cải sáng nay lại. Đôi mắt kiều diễm trở nên sắc bén. Khóe môi cong lên thành một đường.
Vương thiếu gia ơi Vương thiếu gia !
Cô đã định sẽ chờ đến khi kết hôn mới gặp mặt nhưng có lẽ không được rồi.
Đã nghĩ chỉ là một cuộc hôn nhân giao dịch có lợi cho đôi bên. Làm nhanh kết thúc nhanh.
Nhưng mà tên thiếu gia kia không biết điều lại muốn chơi xấu cô. Chắc là không muốn có hôn ước cùng cô đây mà.
Lần này Hàn Lệ Ái cô phải trở về Bắc Kinh một chuyến dạy dỗ tên hôn phu kia đàng hoàng mới được....
Cái ghế hình chữ
L xoay ngược lại, Hàn Lệ Ái nhìn lên bầu trời mang màu sắc ảm đạm của buổi chiều qua tấm cửa kính. Đôi mắt phẳng lặng như mặt hồ mùa thu.
***************************************
....Trường trung học Vương Trí - Lớp A3 ...
" Chếttiệt ! " - Vương Lãng Thần gầm lên, quăng mạnh tờ báo lá cải sáng nay lên bàn Vu Tích Kỳ . Tiện chân đá luôn cái ghế bên cạnh. ( Yết : Anh nì thích đá ghế nhể )
Vu Tích Kỳ đọc lướt qua tờ báo , đôi mắt lóe lên sự kinh ngạc . Giọng nói như vừa phát hiện ra điều bí ẩn của thế giới - " Lão đại , cô thiên kim tiểu thư này cũng thật quá cao tay ."
Thiệu Nha thấy vậy, ngồi phía bên kia với tay qua lấy tờ báo đọc thử . Khuôn mặt trẻ con lại càng thích thú , khóe môi giương cao - " Quả nhiên là cao thủ. Lão đại của chúng ta đã gặp phải tay không vừa rồi ."
Lãng Thần ngay lập tức dựt lấy tờ báo trên tay Thiệu Nha đập thẳng vào mặt cậu - " Im miệng ! "
Lần này Vương Lãng Thần thực sự nổi giận . Hắn không ngờ rằng cô tiểu thư Hàn Lệ Ái kia ra một chiêu bài làm xoay chuyển cả ván bài. Cô gái đó quả nhiên không tầm thường như cha hắn nói. Không lẽ lần này hắn thực sự phải đính hôn với cô ta ?!
Lãng Thần trừng mắt qua , giọng hậm hực nói với 2 người kia - " Tối nay , qua thâu tóm khu Hoa Đông ! "
Vu Tích Kỳ và Thiệu Nha nghe vậy khẽ trao đổi ánh mắt với nhau. Lão đại quả nhiên thực sự nổi giận. Mỗi lần như vậy , Vương Lãng Thần thường đi kiếm chỗ chút giận , tìm người để đánh.
Cứ lôi cả bọn hội Tam Vương ra cùng nhau đi thâu tóm địa bàn . Cứ thế mà đi kiếm người đánh , đánh chừng nào lão đại hết giận thì thôi. Cũng nhờ vậy mà gần như toàn bộ Bắc Kinh này đều là địa bàn của hội Tam Vương.
Vu Tích Kỳ và Thiệu Nha cùng lắc đầu thở dài. Đêm nay lại là một đêm đẫm máu của giới giang hồ đây.
Chương 5: Hoa Đông
.... Hoa Đông....
Hoa Đông trước giờ là khu phồn hoa diễm lệ. Chỉ cần màn đêm vừa buông, ánh đèn đường mờ ảo vừa được bật. Con đường này lập tức trở nên "sôi động".
Sôi động không phải vì nhiều người qua lại cũng chẳng phải vì ở đây buôn bán tấp nập. Khu Hoa Đông này khi đêm xuống liền trở thành một nơi hỗn tạp. Nơi này là nơi nổi tiếng về sòng bạc, hộp đêm và đặc biệt là chơi gái.
Hôm nay cũng không khác gì . 10 giờ trở lên, con đường dưới sự rực rỡ của ánh đèn , vô cùng hỗn loạn . Người đi trên đường tràn ngập hơi rượu. Những cô gái son phấn , nước hoa thơm phức xịt đầy người, ăn mặc rất hở hang đứng dọc bên đường.
Tại một góc đường vắng vẻ...
" Áaaaa... "
Lại thêm mấy tên thét lên rồi ngã gục xuống đất.
Thiệu Nha bẻ bẻ cổ , vươn vai một cái , uể oải nói - " Cuối cùng cũng xong. Đánh nhau với bọn ruồi nhặn này thật chán ngắt . Chẳng có tí thú vị nào cả ."
Dưới chân cậu là từng kẻ từng kẻ nằm xếp lớp trên mặt đất. Kẻ nào cũng mặt mũi bầm tím , máu me đầy mặt , hai tay ôm lấy đầu mà rên lên vì đau.
Quả nhiên không hổ danh lão tam của Tam Vương hội . Bình thường nhìn bề ngoài chỉ như một thằng nhóc mặt búng ra sữa nhưng khi đã vào đánh trận, ngay lập tức tỏa ra khí chế áp người khiến người ta run sợ.
Ra đòn nhanh như chớp lại còn rất hiểm. Chỉ mới vài phút mà mấy chục tên khu Hoa Đông đã phải ngã xuống chân cậu.
Vu Tích Kỳ đứng kế bên cũng vừa xử xong mấy tên. Thiệu Nha lướt mắt qua, giễu cợt nói - " Vu nhị thiếu gia hôm nay sao lại ra yếu như vậy ? " ( Yết : =.=" )
Tích Kỳ khinh bỉ nhìn tên nhóc kia - " Phải , mình rất yếu . Không được mạnh như cậu , mấy chục tên đàn ông to cao còn phải ngã dưới váy cậu "
Thiệu Nha không tức giận lại còn cười , hất mặt đầy khiêu khích - " Tất nhiên , tới lão đại mà còn phải ngã dưới váy mình . Mấy tên này là cái gì ! "
Vương Lãng Thần đang ở đằng sau , bẻ cổ tên cầm đầu . Thuận tay đánh một phát lên đầu thằng nhãi kia - " Miệng mồm cậu càng lúc càng thối ! "
" A.. "
Thiệu Nha ôm lấy cái đầu đau , mặt vô cùng ủy khúc.
Cổ của tên cầm đầu đầu trọc của khu Hoa Đông dưới bàn tay to lớn và rắn chắc gần như sắp bị bẻ gãy tới nơi. Tên đó liền kinh hãi hét lên .
" Đừng , đừng.. Xin Vương thiếu gia tha mạng... Khu Hoa Đông này sẽ là của các cậu . Chúng tôi ngay lập tức đêm nay chuyển nhượng.. "
Vương Lãng Thần khẽ nhếch môi cười - " Ngay từ lúc đầu như thế này có phải tốt hơn không "
Bình thường nếu như có kẻ quy hàng , hắn cũng không tàn nhẫn đánh chết . Nhưng hôm nay tâm trạng của Lãng Thần lại không được tốt nên sẽ không nương tay cái quái gì cả.
Hắn không nói gì nữa , thẳng tay bẻ gãy cổ tên đó. Tên đầu trọc một lần nữa kinh hãi hét lên rồi gục xuống.
Sau đó Vương Lãng Thần đứng thẳng người dậy phủi phủi tay áo . Ngay lúc đó có mấy kẻ của hội Tam Vương chạy đến , cúi đầu gấp rút nói - " Lão đại , đã xử lý xong toàn bộ . Khu Hoa Đông này hiện tại đã thuộc về chúng ta. "
" Tốt , các chú mau rời khỏi đây trước , tránh để cảnh sát ập đến " - Vương Lãng Thần lạnh lùng ra lệnh.
Vu Tích Kỳ và Thiệu Nha nhìn lão đại rồi lại quay qua nhìn kẻ vừa bị bẻ cổ kia, lắc đầu ngao ngán. Tên đầu trọc này quả thật xấu số . Lại chọn nhầm trúng ngày lão đại đang có máu nóng trong người để đánh nhau. Kết cục không thể đáng thương hơn.
Đám người Tam Vương hội ngay lập tức lái motor theo chỉ thị rời đi để lại ba người.
Một lúc sau , hắn bước tới, Tích Kỳ liền lên tiếng hỏi - " Lão đại , có phải cậu muốn "tham quan" địa bàn mới một chút phải không ? "
Vương Lãng Thần mặt dửng dưng nhìn hai người - " Vẫn là nên thưởng thức thành quả một chút ".
Nhờ đánh nhau nên tâm tình của hắn đã khá lên được một chút. Tuy rằng chỉ là tạm thời, vì thế nào sáng mai hắn cũng lại nổi giận.
Nghe vậy , Thiệu Nha lại hí hửng chọt mỏ vào - " Lão đại khu này có mấy khách sạn theo giờ rất tốt. Hay chúng ta vào đó thử làm chuyện ba người đi. Chắc mới mẻ lắm "
Vương Lãng Thần đá một cú vào bắp chân của tên nhóc kia. Lần này cư nhiên đánh thật , lại còn đánh rất đau. Tên nhãi này không dạy lại không được . Mở miệng ra là toàn nghĩ tới chuyện bậy bạ.
Thiệu Nha lại la lên chỉ kịp ôm lấy bắp chân, dù rất đau nhưng vẫn giả bộ thút thít - " Lão đại , sao cậu lại nỡ đánh người đàn ông yếu đuối như mình ? "
Hắn trừng mắt - " Còn nói nữa. Ta đây sẽ cho nhà ngươi đêm nay không về !!! "
" Được, được càng tốt. Ba chúng ta cùng nhau ở khách sạn . Đêm nay không về. Over night . Ok ? " - Thiệu Nha lại càng vui vẻ nói.
Vương Lãng Thần đúng là sẽ có ngày bị tên nhóc này chọc ghẹo tới tức chết .
Vu Tích Kỳ đứng bên cạnhvỗ vai Thiệu Nha - " Dỡn đủ rồi. Lão tam , cậu đúng là càng lúc càng không biết vừa trớn là cái gì "
Thiệu Nha nhìn cậu ta , nhún nhún vai trưng ra bộ mặt vô tội.
" Đi thôi , ba chúng ta đi uống rượu. Ở đây có một hộp đêm rất khá , chúng ta đến đó đi " - Vu Tích Kỳ lại quay sang vỗ vỗ vai lão đại.
Vương Lãng Thần không trả lời, thong thả bước đi trước. Vu Tích Kỳ thấy vậy mới kéo Thiệu Nha đi theo rời khỏi chỗ đó. Đi bộ đến hộp đêm.
*************************************
...Quán Bee...
Ba người con trai bước vào trong hộp đêm. Khiến cho trong quán sinh ra một bầu không khí quỷ dị và đầy nghẹt thở. Khí chất của ba người đó là làm cho người nhìn không khỏi nín thở ngắm nhìn.
Người bên trái tuấn tú , nho nhã , nhìn có vẻ thư sinh trí thức nhưng lại mang loại
khí chất hoàng tộc. Còn người bên trái da trắng như con gái, mặt mũi búng ra sữa , khuôn mặt hoàn mĩ , có thể nói là đẹp như mấy mỹ nam Hàn Quốc trên tivi .
Còn kẻ chính giữa lại anh tuấn , cao lớn. Nổi bật giữa đám người. Mái tóc bồng bềnh đen nhánh càng thêm nét quyến rũ. Cả người mang một vẻ lạnh lùng , ngổ ngáo lại khí chất , uy quyền.
Ba người , ba khí chất khác nhau. Cả ba đều mặc áo sơ mi , quần Jean đơn giản nhưng chỉ cần nhìn sơ qua đã biết là chất liệu vải cao cấp chỉ có thể được nhập khẩu. Được may một cách khéo léo và riêng biệt.
Mọi người trong quán đều thầm đánh giá . Ba người này thân thế không tầm thường.
Bọn họ đi tới quầy rượu ngồi. Anh chàng pha chế rượu có đôi mắt kẻ rất đậm , nồng nhiệt mở miệng - " Xin hỏi quý khách muốn uống gì ? ".
" 3 ly Lửa Tình " - Vu Tích Kỳ nhàn nhạt mở miệng.
Người pha chế nhìn ba người các cậu còn trẻ măng, nghi ngại hỏi - " Rượu này rất mạnh đấy . Các cậu thực sự muốn uống ? "
" Không vấn đề gì " - Vu Tích kỳ khoé miệng giơ cao nói.
" Khoan ! " - Thiệu Nha đột nhiên lớn tiếng cắt ngang.
Người pha chế và Vương Lãng Thần quay qua nhìn cậu ta . Vu Tích Kỳ cũng cau mày - " Sao thế ? "
" Hai ly thôi . Tôi muốn uống sữa " - Thiệu Nha nhún vai nói.
Anh chàng pha chế bắt đầu nhìn kẻ đối diện như sinh vật lạ . Đi vào hộp đêm mà đòi uống sữa . Quả nhiên lần đầu mới thấy.
Vương Lãng Thần ngồi bên cạnh vô cùng mất mặt , trừng mắt nhìn tên nhóc kia , lại lạnh lùng nói với người pha chế - " Cứ như cũ 3 ly. Đừng để ý tới thằng nhãi này ".
" Không, mình muốn uống sữa , uống sữa cơ... " - Kẻ thiếu thốn sữa mẹ kia bắt đầu ôm lấy cánh tay hắn nũng nịu.
Nhìn thấy cảnh tượng trước mắt , người pha chế khẽ cười như vừa phát hiện ra điều gì đó. Cặp mắt kẻ đậm quỷ dị nhìn hai người.
Vương Lãng Thần lại phát điên , hất mạnh tay kẻ bên cạnh ra ,lạnh lẽo nhìn người pha chế - " Thu lại ý nghĩ của anh ngay !!! Lo mà pha rượu đi !!! "
Anh chàng đó sợ sệt đôi mắt lạnh lẽo giết người kia, ngay lập tức cúi đầu pha chế rượu.
Vu Tích Kỳ thấy thế liền lấy chân đá bắp chân của tên nhóc kia . Thiệu Nha la đau mới chịu ngồi lại đàng hoàng.
Vu Tích Kỳ và Vương Lãng Thần cùng hung hăng liếc xéo kẻ ngồi giữa. Thiệu Nha đột nhiên cảm thấy thật ớn lạnh ngar.
Từ cái bàn phía trong góc, một cô gái xinh đẹp đứng dậy bước tới chỗ bọn hắn. Cô ta có mái tóc dài màu đen, trang điểm đậm, thân hình đẫy đà , ăn mặc cũng rất bốc lửa. Đôi cao gót cao chót vót nện lộp cộp xuống sàn.
" Anh đẹp trai , uống rượu cùng em đi " - Cô ta đứng sát bên cạnh chỗ Vương Lãng Thần , cái miệng đỏ chót mời mọc.
Vương Lãng Thần khóe miệng hơi nhếch lên nhưng gương mặt vẫn dửng dưng đón lấy ly rượu từ tay cô ta. Hắn trước giờ , mỹ nữ đưa tới tận tay thì không có thói quen chối từ. Phụ nữ cũng chỉ là quần áo , thấy đẹp thì mặc , chán rồi thì vứt.
Cô gái kia thấy vậy liền thích thú , người con trai này quả nhiên anh tuấn phi thường . Từ lúc bước vào đây đều khiến cho phụ nữ choáng ngợp. Không ngoại trừ cô ta. Nhìn sơ qua cũng biết hắn là kẻ có tiền.
Ngón tay của cô gái khẽ vuốt ve trên cánh tay tráng kiện của Vương Lãng Thần rất mờ ám - " Tối nay hay để em làm anh vui vẻ nhé ? "
Ngay lập tức bàn tay to lớn của hắn bắt lấy ngón tay không an phận của cô ta . Cánh tay lại nhanh chóng ôm lấy thân hình đẫy đà làm cô gái không khỏi giật mình, tim đập thình thịch.
" Cũng được nhưng còn để xem cô phục vụ được tôi không đã " - Vương Lãng Thần nhướn mày hứng thú.
Hôm nay tâm trạng hắn không tốt vẫn là nên kiếm một thứ để phát tiết.
Cô ta nghe vậy liền mừng rỡ hỏi - " Vậy chúng ta đến đâu vui vẻ đây anh ? "
" Không cần . Ở đây có phòng riêng V.I.P , vào đó luôn đi " - Vương Lãng Thần nhàn nhạt lên tiếng.
" A.. " - Cô gái khẽ kinh ngạc .
" Đi " - Hắn lạnh lùng thả cô ta ra rồi xoay người đứng dậy bước đi.
Cô ta nuốt nước bọt ngay lập tức hớn hở đi theo.
Vu Tích Kỳ nhìn cảnh đó lại lắc đầu mở miệng - " Tâm trạng lão đại không tốt. Cô gái đó đêm nay chắc là bị hành hạ rồi "
Vừa nói cậu liền quay mặt qua , đã thấy kẻ kia uống hết ly rượu nằm lăn ra trên quầy . Miệng thì ngáy khò khò. Vu Tích Kỳ lại xì khói.
Đúng là quá mất mặt cho Tam Vương hội !
*********************************
...Biệt thự Mier....
" Ái nhi , con chắc chắn muốn đến Bắc Kinh ? " - Hàn Dật Mình ngồi trong phòng làm việc , nhíu mày nhìn con gái.
Hàn Lệ Ái đứng trước bàn làm việc , lễ phép đáp - " Vâng ạ. Con thấy trước khi kết hôn cũng nên tìm hiểu qua nhau một chút , sau này sẽ dễ dàng hợp tác "
Ông gật đầu , nghiêm túc lên tiếng - " Thôi cũng được. Tiện thể con qua đó giúp ta xem xét thêm vài đối tác và thị trường "
" Vâng , con biết rồi . Con sẽ xem xét kỹ lưỡng " - Cô nhẹ nhàng trả lời.
" Vậy khi nào con đi ? "
" Rạng sáng ngày mai ạ "
" Rạng sáng ? Gấp vậy sao ? " - Hàn Dật Minh khẽ nhướn mày.
" Vâng. Con đã sắp xếp lại mọi chuyện ở tổng công ti ổn thoả rồi , cha cứ yên tâm " - Hàn Lệ Ái lại đáp.
" Được rồi, con mau về phòng nghỉ ngơi đi " - Ông lo lắng nói.
" Vậy con xin phép về phòng " - Cô lễ phép cúi đầu rồi đi ra ngoài.
Cánh cửa gỗ được đóng lại . Hàn Lệ Ái liền cầm điện thoại lên gọi điện cho ai đó.
" Luke, hồ sơ học bạ của tôi đã được chuyển về trường trung học Vương Trí chưa ? "
" Thưa đã sắp xếp xong rồi "
" Được . Thời gian sắp tới tôi sẽ vắng mặt . Mọi chuyện đều do anh xử lý . Có gì thì gọi điện báo cáo cho tôi "
" Vâng , thưa tiểu thư "
Hàn LệÁi gác máy . Ngay lập tức trở về phòng chuẩn bị chuyến đi.
Chương 6: Bổn Tiểu Thư Đây Sẽ Dạy Dỗ Lại Anh Cho Thật Tốt
....Beijing Airport...
Sân bay quốc tế
Những hành khách quốc tế vội vã đi qua cửa khẩu . Không khí rộn ràng của buổi sáng tràn ngập đại sảnh sân bay quốc tế. Đến khi đám đông lần lượt vãn ra . Từ phía bên trong cửa khẩu , một cô gái xinh đẹp nức nở lòng người đẩy một xe vali lớn từ từ đi ra.
Cô gái dáng người thon thả , làn da trắng như tuyết , gò má hồng hào như nét xuân kết hợp với đôi mắt to tròn đen láy , mái tóc dài suông mượt màu hạt dẻ . Trên người mặc một chiếc áo khoác dạ dáng dài rất thời thượng màu đen đi cùng với giày cao gót cùng màu. Cả người cô gái toát lên khí chất quý tộc , quyền quý. Nhưng hơn hẳn, dung nhan hoàn mỹ của cô khiến cho người nhìn không khỏi mê mẩn. Dưới ánh nắng dịu nhẹ của buổi sớm , nét đẹp của cô càng thêm phần rực rỡ.
Ngay lập tức , có hai người vệ sĩ bước tới. Cả hai cùng cúi chào lễ phép. Một kẻ lên tiếng - " Tiểu thư , chào mừng người đến Bắc Kinh . Chủ tịch đã dặn chúng tôi đến tiếp đón người chu đáo "
Hàn Lệ Ái lạnh nhạt gật đầu liếc nhìn hai người. Bọn họ hiểu ý liền tiến lên đón lấy xe vali đẩy đi . Ra ngoài , đã có một chiếc Maybach màu trắng sang trọng đợi sẵn. Một tên cung kính mở cửa sau cho cô ngồi vào .
Trong xe...
" Chúng ta đi đâu đây ? " - Hàn Lệ Ái nhàn nhạt mở miệng. Mắt thì vẫn nhìn ngắm khung cảnh bên ngoài .
Người vệ sĩ ngồi ghế trên , quay mặt xuống có chút khó hiểu trả lời - " Thưa tất nhiên là về Biệt Thự Aries . Tiểu thư , chẳng lẽ người còn muốn đi đâu sao ? "
Hàn Lệ Ái vào năm 10 tuổi đã từng đến đây nghỉ hè cùng chị mình. Trước khi xảy ra chuyện kia , cô luôn có một người chị ở
bên cạnh chăm sóc yêu thương. Năm đó , Hàn Viên Viên đưa cô đi chơi khắp nẻo đường của thành phố Bắc Kinh. Một ký ức tuổi thơ vẫn còn đọng lại trong chút trí nhớ.
" Hiện tại còn rất sớm , đến trường trung học Vương Trí đi " - Cô lại nghiêm giọng nói.
" Tiểu thư, chẳng phải ngày mai người mới nhập học ? " - Kẻ kia càng khó hiểu. Vừa mới xuống sân bay tiểu thư đã đòi đến trường, cái này có phải là gấp gáp muốn đi học quá không ?
" Tôi muốn tham quan một chút " - Ý tứ lời nói của Hàn Lệ Ái nghe kĩ sẽ phát hiện ra có gì đó rất thích thú.
Người vệ sĩ liền gật đầu hiểu ý, quay sang nói với người lái xe - " Đi đến trường trung học Vương Trí "
Chiếc xe sang trọng bắt đầu lướt nhanh trên đường phố Bắc Kinh.
****************************************
...Trường Trung Học Vương Trí...
Không hổ danh là trường trung học danh giá của thành phố Bắc Kinh và của cả Đại Lục. Ngôi trường được xây nên vô cùng rộng lớn , trường đại học ở nước ngoài cũng không lớn được như vậy. Chỉ có thể so sánh với tòa lâu đài.
Ngôi trường này chính xác được xây như một lâu đài mang phong cách Châu Âu. Nhưng kiểu kiến trúc lại theo hơi hướng hiện đại , sang trọng chứ không cổ kính và quá nguy nga.
Hàn Lệ Ái đeo túi xách bước vào khuôn viên trường, khẽ nhếch môi cười. Vương thị này thực sự thế lực tiền tài cũng không hề nhỏ. Cư nhiên là dùng một số tiền lớn để xây nên một ngôi trường như lâu đài thế này để dành cho mấy công chúa , hoàng tử vào học.
Đáng lẽ ngày mai mới là ngày học chính thức của cô nhưng Hàn Lệ Ái là muốn đến xem qua một chút càng muốn nhìn thử tên hôn phu không biết điều kia một chút.
Đó cũng là mục đích đến nơi này của cô, dạy dỗ lại tên thiếu gia họ Vương cho "nên người", sau này cưới về còn biết cái gì nên làm cái gì không nên làm.
Trước giờ cô không hứng thú chấp nhặt với kẻ đâm xấu sau lưng lại còn là con nít hỉ mũi chưa sạch . ( Yết : Chị ơi chị bằng tuổi người ta đấy _ ). Nhưng mà lần này là chuyện ảnh hưởng đến Auheron, đến mặt mũi gia đình cô. Hàn Lệ Ái không trị lại không được.
Hàn Lệ Ái đứng trước cửa lớp có biển treo là A3 nhìn chăm chú một lúc rồi bước chân vào . Giờ này còn rất sớm nên lúc nãy dưới sân trường vắng tanh , trong lớp học lại càng không có một bóng người.
Cô đi thẳng đến cái bàn cúi dãy, cởi áo khoác ra vắt lên thành ghế rồi ngồi xuống. Cô thừa biết đây là lớp của hắn , cũng còn biết đây là chỗ ngồi của hắn. Trước khi đến đây , Hàn Lệ Ái đã điều tra rất chi tiết về mọi thứ của Vương Lãng Thần.
Cô nhàn nhã ngồi chéo chân . Hàn Lệ Ái vì đi gấp đến đây nên không mặc đồng phục chỉ mặc một chiếc áo sơ mi trắng không tay kết hợp với chân váy Mullet màu xám chất liệu làm bằng Voan . Khi cô ngồi chéo chân liền để lộ ra đôi chân dài thẳng tắp trắng nõn mê người.
Từ trong túi xách, Hàn Lệ Ái lấy ra một quyển tiểu thuyết văn học Anh của James Joyce . Nhẹ nhàng lật từng trang sách ra đọc. Cô rất thích đọc sách , đó là việc duy nhất cô làm mỗi khi rảnh rỗi.
...6 giờ 30 phút...
Người đầu tiên bước vô lớp là một nữ sinh , cô ta nhìn cô gái ăn vận thời thượng ngồi trong lớp như một sinh vật lạ.
Người thứ hai là một nam sinh , vừa bước vào đã ngất ngây trước vẻ đẹp của cô gái lạ hoắc đang ngồi đọc sách kia. Mê mẩn ngắm nhìn.
Kẻ thứ ba vào lại bắt đầu phát hiện chỗ cô ngồi là của Vương Lãng Thần. Một phen kinh ngạc. Chỗ đó ngay cả hiệu trưởng cũng không dám ngồi.
Rồi người thứ tư , thứ năm... Những người tiếp theo nữa bước vào lớp nhìn cô như hiện tượng lạ...
....6 giờ 45 phút...
Lớp học gần như đã vào đông đủ chỉ thiếu mỗi ba người là Vương Lãng Thần , Vu Tích Kỳ và Thiệu Nha.
Đám học sinh xung quanh nãy giờ vẫn xôn xao bàn tán , nhìn chằm chằm vào Hàn Lệ Ái . Nam sinh thì đắm đuối ngắm nhìn người con gái đẹp như một nữ thần kia , không biết là tiểu thư nhà ai mà lại xinh đẹp như vậy.
Còn nữ xinh...
Một số thì dùng cặp mắt khó chịu dòm cô vì tất nhiên họ không thể không bực bội khi có một cô gái xinh đẹp lạ hoắc đột nhiên xuất hiện tại lớp lại còn ngang nhiên ngồi vào chỗ của Vương Lãng Thần, hoàng tử của họ.
Còn một số khác âm thầm đánh giá trang phục , phụ kiện trên người cô. Ánh mắt không khỏi phát cuồng lẫn trầm trồ ngưỡng mộ. Tất cả đều là hàng hiệu cao cấp không những giá tiền kinh khủng mà lại còn là hàng hiếm , chỉ có đúng 1 hoặc 2 cái trên thế giới, được nhà Design nổi tiếng thiết kế riêng biệt. Chưa chắc cótiền đã mua được. Bọn họ tuy cũng là tiểu thư gia đình giàu có nhưng những thứ hàng hiệu có một không hai trên thế giới này , họ lần đầu tiên được thấy tận mắt. Mà cô gái kia từ trên xuống dưới đều là hàng hiếm , chắc chắn thân thế "không phải con vua thì cũng là con quan".
Trước ánh mắt của bọn người kia , Hàn Lệ Ái vẫn không mảy may để ý . Chỉ lo chú tâm đọc sách , không quan tâm tới thế giới bên ngoài. Chìm đắm trong thế giới riêng của mình.
Vẻ chăm chú đọc sách của cô dường như càng khiến đám nam sinh kia tim đập không thôi. Ngón tay thon dài nhã nhặn lật từng trang sách , đôi mắt kiều diễm hơi nhíu lại vì tập chung. Đôi chân thanh mảnh khéo léo chéo lên nhau, thật là làm nam sinh trước mắt một tràng kịch liệt.
Cuối cùng không chịu được nữa, một nữ sinh tiến đến trước mặt cô , giọng điệu khó chịu - " Xin hỏi cô là ai vậy ? Sao lại tự nhiên khi không lại vào lớp tôi ngồi như vậy ? "
Cả lớp chăm chăm theo dõi hai người.
Hàn Lệ Ái nghe cô ta hỏi cũng không ngước mặt lên chỉ cất giọng thoát nhẹ ra ba chữ - " Học sinh mới "
Nữ sinh đó nhìn cô dáng vẻ hờ hững như khinh người liền tức giận - " À , thì ra là học sinh mới . Nhưng cô có biết đây là chỗ của ai không mà tự tiện dám ngồi "
" Không quan tâm "
Hàn Lệ Ái nhàm chán đáp . Mắt vẫn dán vào cuốn sách.
" Cô !!! Đây là chỗ của.. "
" I don't care "
" Cô thật lớn gan.."
" Who's care ? "
Nữ sinh kia bị Hàn Lệ Ái làm cho tức chết . Sôi mạch máu cả người.
" Reng... Reng..."
Đột nhiên tiếng chuông vào lớp vang lên.
Vương Lãng Thần và 2 kẻ kia bước vào lớp . Vừa đặt chân vào đã thấy đám học sinh nhìn hắn bằng con mắt rất quái gở.
Cảm thấy lại có điều gì đó bất bình thường, hắn theo ánh mắt của mọi người mà hướng về phía cuối lớp.
Ngay bàn của hắn có một bóng dáng người đang ngồi đó. Không biết kẻ nào lại to gan đến vậy , muốn được ban chết đây mà .
Đột nhiên , Thiệu Nha lên tiếng tán thưởng - " Thật xinh đẹp ! "
Vương Lãng Thần cau mày nhìn kỹ hình dáng kẻ kia...
Là một cô gái rất xinh đẹp .
" Thịch.. "
Bỗng dưng hắn nghe thấy trái tim mình đập mạnh một cái. Tuy rằng hắn nhìn qua người đẹp rất nhiều nhưng người đó lại vô cùng đặc biệt. Một vẻ đẹp vừa thuần khiết , vừa rực rỡ như ánh ban mai. Là một nữ thần giữa rừng người kia.
Nhưng mà hắn cũng không phải kẻ ham mê sắc đẹp . Dù hắn thừa nhận vẻ đẹp của cô gái kia khiến hắn thực để tâm . Vương Lãng Thần vẫn là đang không thích có kẻ ngồi vào chỗ của mình. Hắn vốn dĩ rất cao ngạo.
Vương Lãng Thần không quan tâm đi tới , lạnh lùng nói - " Tránh khỏi chỗ của tôi "
Hàn Lệ Ái bấy giờ mới đặt quyển sách xuống bàn , từ từ ngước mặt lên . Đôi mắt xinh đẹp như có lớp sương mờ dày đặc chạm vào cặp mắt lạnh lùng kia .
" Thịch.. "
Hắn lại khẽ nghe thấy tiếng động đó.
Đáng chết hôm nay tim hắn bị làm sao vậy ?!
Thì ra đây chính là thiếu gia Vương Lãng Thần của đoàn Vương thị . Quả nhiên như lời đồn , rất anh tuấn , rất khí chất cũng đủ cao ngạo . Chắc là sẽ phải dạy dỗ từ từ thôi .
Cả đám người trong lớp cũng hồi hộp theo dõi cảnh tượng trước mắt.
Khóe môi đẹp đẽ theo một đường cong lên , Hàn Lệ Ái giương mắt nhìn hắn. Cô lại nhẹ nhàng đứng dậy , cất quyển sách vào túi xách .
Rồi bất thình lình , cô giơ một cánh tay lên . Cánh tay trắng nõn vòng qua ôm lấy gáy Vương Lãng Thần kéo đầu hắn xuống gần như là ôm. Khiến cả lớp học , Vu Tích Kỳ , Thiệu Nha và ngay cả hắn một phen chấn kinh .
Làn da mịn màng ở cánh tay cô khẽ chạm vào làn da thô ráp ở phần gáy của hắn tạo ra một sự tiếp xúc kì lạ nhưng cũng thực rung động . Làm Vương Lãng Thần có chút cứng ngắc.
Chưa kịp làm gì thì cánh môi nhỏ nhắn đã nói khẽ bên tai hắn , giọng điệu có chút đùa cợt - " Hân hạnh lần đầu tiên gặp mặt ,Vương thiếu gia . Hãy nhớ cho rõ những điều tôi sắp nói đây... "
Giọng của Hàn Lệ Ái rất nhỏ nên chỉ đủ hai người nghe . Hình ảnh của hai người bây giờ nhìn vào trông rất ái muội.
Vương Lãng Thần nghe giọng nói kia, đôi lông mày anh tuấn có chút trau lại.
" Bắt đầu kể từ bây giờ , bổn tiểu thư đây sẽ dạy dỗ lại anh cho thật tốt " - Cô thỏ thẻ nhẹ nhàng nhưng lại rất nghiêm túc.
Nói xong cô liền buông hắn ra . Nở một nụ cười mĩ miều nhưng lại có chút lạnh lẽo . Cầm lấy túi xách và áo khoác rời đi trước bao cặp mắt muốn rớt ra khỏi tròng.
Vương Lãng Thần đứng đó trợn mắt nhìn hành động quái gở của cô gái lạ hoắc kia. MK ! Cô ta là ai mà dám ăn nói phách lối như vậy . Nhưng mà tại sao lúc nãy hắn lại đứng yên nghe cô ta nói như vậy ?! Nếu như bình thường , hắn đã đẩy mạnh kẻ đó ra và cho xuống địa ngục từ lâu rồi !
Hắn đúng là bị ma nhập rồi !!!
Mà cô gái kì lạ kia lá gan cũng thật to . Lần đầu tiên có kẻ dám nói là sẽ dạy dỗ hắn . Thật sự muốn hắn "hủy" chết cô ta.
Vu Tích Kỳ và Thiệu Nha cuối cùng cũng bước tới . Tích Kỳ ngạc nhiên mở miệng hỏi trước - " Lão đại , cô gái đó nói gì mà bộ dạng cậu lại như muốn giết người như vậy ? "
Cậu nghĩ thầm cô gái xinh lúc nãy quả thật quá to gan . Ngay cả lão đại của Tam Vương hội mà cô ta cũng dám tùy tiện hành động như thế.
Vương Lãng Thần gương mặt u ám nhìn cậu - " Không có gì !!! "
Xong ngồi xuống bàn một cái phịch. Nhưng là... Chỗ ngồi còn vương vấn một mùi hương hoa dịu nhẹ . Chết tiệt ! Là của cô gái lúc nãy !
Hắn tức giận đứng lên . Đá cái bàn đó sang một bên , kiếm một cái bàn chống khác ngồi.
Thiệu Nha thấy vậy liền chề môi - " Lão đại , cậu không ngồi thì để mình ngồi . Mình muốn ngửi hương thơm mỹ nhân "
" Câm mồm !!! " - Hắn quát lớn.
Lần này khiến cho cả Vu Tích Kỳ cũng giật mình. Liền ngay lập tức trừng mắt nhắc nhở thằng nhóc kia. Lão đại từ hôm qua đã bực bội , hôm nay lại xảy ra chuyện này với cô gái kì lạ kia lại càng thêm "núi lửa phun trào".
" Mà hình như cô ta quen biết với cậu ? " - Cậu nhíu mày hỏi.
" Không có ! Mình còn chẳng biết cô gái kì quặc đó là ai !!! " - Hắn tiếp tục tức giận trả lời.
Vu Tích Kỳ lại thêm khó hiểu . Nếu như không biết sao lại dám tùy tiện hành động như vậy. Trước giờ tuy có rất nhiều cô gái dùng mọi chiêu thức tiếp cận lão đại cho bằng được nhưng cũng không dám tùy tiện như khi nãy. Cùng lắm là bạo dạn ôm lấy tay.
Nhưng mà tiếp cận như côgái đó cũng thật là kì lạ và lớn mật . Đợi một chút...
Vu Tích Kỳ nhạy cảm ngay lập tức phát giác có điều không đơn giản ở chuyện này. Cô gái đó không những xinh đẹp rạng rời, cả người khí chất đều rất quý tộc quyền quý . Sáng sớm đã chạy vào trường Vương Trí , vào lớp A3 lại còn ngồi ngay đúng chỗ của lão đại. !
Nếu là như vậy chắc chắn cô ta phải đi quan sát tìm hiểu rất lâu hoặc là... Có người điều tra cho từng chi tiết. Nhưng tột cùng cô
... Tổng công ti Auheron - Văn phòng tổng giám đốc …
" Tiểu thư , người quả thực quá thông minh " - Người thư kí lên tiếng khen ngợi.
Trước lời khen của anh ta, Hàn Lệ Ái gương mặt vẫn dửng dưng . Nhàn nhạt lên tiếng - " Chuyện tôi nhờ anh điều tra thế nào rồi ? ".
" Thưa đã biết được kẻ tung tin. Không ai khác chính là thiếu gia Vương Lãng Thần của tập đoàn Vương thị , người có hôn ước với tiểu thư " - Người thư kí trở lại vẻ nghiêm chỉnh đáp.
Hàn Lệ Ái khẽ nhướn mày . Cặp mắt xinh đẹp ánh lên vẻ đùa cợt - " Thì ra là như vậy . Luke , việc này ngoài trừ tôi và anh ra cũng không ai được biết . Đã rõ chưa ? "
" Thưa đã rõ "
" Anh lui ra trước đi "
" Tôi xin phép thưa tiểu thư " - Luke kính cẩn cúi đầu lui ra.
Cánh cửa phòng từ từ khép lại.
Hàn Lệ Ái nhàn nhã gấp tờ báo lá cải sáng nay lại. Đôi mắt kiều diễm trở nên sắc bén. Khóe môi cong lên thành một đường.
Vương thiếu gia ơi Vương thiếu gia !
Cô đã định sẽ chờ đến khi kết hôn mới gặp mặt nhưng có lẽ không được rồi.
Đã nghĩ chỉ là một cuộc hôn nhân giao dịch có lợi cho đôi bên. Làm nhanh kết thúc nhanh.
Nhưng mà tên thiếu gia kia không biết điều lại muốn chơi xấu cô. Chắc là không muốn có hôn ước cùng cô đây mà.
Lần này Hàn Lệ Ái cô phải trở về Bắc Kinh một chuyến dạy dỗ tên hôn phu kia đàng hoàng mới được....
Cái ghế hình chữ
L xoay ngược lại, Hàn Lệ Ái nhìn lên bầu trời mang màu sắc ảm đạm của buổi chiều qua tấm cửa kính. Đôi mắt phẳng lặng như mặt hồ mùa thu.
***************************************
....Trường trung học Vương Trí - Lớp A3 ...
" Chếttiệt ! " - Vương Lãng Thần gầm lên, quăng mạnh tờ báo lá cải sáng nay lên bàn Vu Tích Kỳ . Tiện chân đá luôn cái ghế bên cạnh. ( Yết : Anh nì thích đá ghế nhể )
Vu Tích Kỳ đọc lướt qua tờ báo , đôi mắt lóe lên sự kinh ngạc . Giọng nói như vừa phát hiện ra điều bí ẩn của thế giới - " Lão đại , cô thiên kim tiểu thư này cũng thật quá cao tay ."
Thiệu Nha thấy vậy, ngồi phía bên kia với tay qua lấy tờ báo đọc thử . Khuôn mặt trẻ con lại càng thích thú , khóe môi giương cao - " Quả nhiên là cao thủ. Lão đại của chúng ta đã gặp phải tay không vừa rồi ."
Lãng Thần ngay lập tức dựt lấy tờ báo trên tay Thiệu Nha đập thẳng vào mặt cậu - " Im miệng ! "
Lần này Vương Lãng Thần thực sự nổi giận . Hắn không ngờ rằng cô tiểu thư Hàn Lệ Ái kia ra một chiêu bài làm xoay chuyển cả ván bài. Cô gái đó quả nhiên không tầm thường như cha hắn nói. Không lẽ lần này hắn thực sự phải đính hôn với cô ta ?!
Lãng Thần trừng mắt qua , giọng hậm hực nói với 2 người kia - " Tối nay , qua thâu tóm khu Hoa Đông ! "
Vu Tích Kỳ và Thiệu Nha nghe vậy khẽ trao đổi ánh mắt với nhau. Lão đại quả nhiên thực sự nổi giận. Mỗi lần như vậy , Vương Lãng Thần thường đi kiếm chỗ chút giận , tìm người để đánh.
Cứ lôi cả bọn hội Tam Vương ra cùng nhau đi thâu tóm địa bàn . Cứ thế mà đi kiếm người đánh , đánh chừng nào lão đại hết giận thì thôi. Cũng nhờ vậy mà gần như toàn bộ Bắc Kinh này đều là địa bàn của hội Tam Vương.
Vu Tích Kỳ và Thiệu Nha cùng lắc đầu thở dài. Đêm nay lại là một đêm đẫm máu của giới giang hồ đây.
Chương 5: Hoa Đông
.... Hoa Đông....
Hoa Đông trước giờ là khu phồn hoa diễm lệ. Chỉ cần màn đêm vừa buông, ánh đèn đường mờ ảo vừa được bật. Con đường này lập tức trở nên "sôi động".
Sôi động không phải vì nhiều người qua lại cũng chẳng phải vì ở đây buôn bán tấp nập. Khu Hoa Đông này khi đêm xuống liền trở thành một nơi hỗn tạp. Nơi này là nơi nổi tiếng về sòng bạc, hộp đêm và đặc biệt là chơi gái.
Hôm nay cũng không khác gì . 10 giờ trở lên, con đường dưới sự rực rỡ của ánh đèn , vô cùng hỗn loạn . Người đi trên đường tràn ngập hơi rượu. Những cô gái son phấn , nước hoa thơm phức xịt đầy người, ăn mặc rất hở hang đứng dọc bên đường.
Tại một góc đường vắng vẻ...
" Áaaaa... "
Lại thêm mấy tên thét lên rồi ngã gục xuống đất.
Thiệu Nha bẻ bẻ cổ , vươn vai một cái , uể oải nói - " Cuối cùng cũng xong. Đánh nhau với bọn ruồi nhặn này thật chán ngắt . Chẳng có tí thú vị nào cả ."
Dưới chân cậu là từng kẻ từng kẻ nằm xếp lớp trên mặt đất. Kẻ nào cũng mặt mũi bầm tím , máu me đầy mặt , hai tay ôm lấy đầu mà rên lên vì đau.
Quả nhiên không hổ danh lão tam của Tam Vương hội . Bình thường nhìn bề ngoài chỉ như một thằng nhóc mặt búng ra sữa nhưng khi đã vào đánh trận, ngay lập tức tỏa ra khí chế áp người khiến người ta run sợ.
Ra đòn nhanh như chớp lại còn rất hiểm. Chỉ mới vài phút mà mấy chục tên khu Hoa Đông đã phải ngã xuống chân cậu.
Vu Tích Kỳ đứng kế bên cũng vừa xử xong mấy tên. Thiệu Nha lướt mắt qua, giễu cợt nói - " Vu nhị thiếu gia hôm nay sao lại ra yếu như vậy ? " ( Yết : =.=" )
Tích Kỳ khinh bỉ nhìn tên nhóc kia - " Phải , mình rất yếu . Không được mạnh như cậu , mấy chục tên đàn ông to cao còn phải ngã dưới váy cậu "
Thiệu Nha không tức giận lại còn cười , hất mặt đầy khiêu khích - " Tất nhiên , tới lão đại mà còn phải ngã dưới váy mình . Mấy tên này là cái gì ! "
Vương Lãng Thần đang ở đằng sau , bẻ cổ tên cầm đầu . Thuận tay đánh một phát lên đầu thằng nhãi kia - " Miệng mồm cậu càng lúc càng thối ! "
" A.. "
Thiệu Nha ôm lấy cái đầu đau , mặt vô cùng ủy khúc.
Cổ của tên cầm đầu đầu trọc của khu Hoa Đông dưới bàn tay to lớn và rắn chắc gần như sắp bị bẻ gãy tới nơi. Tên đó liền kinh hãi hét lên .
" Đừng , đừng.. Xin Vương thiếu gia tha mạng... Khu Hoa Đông này sẽ là của các cậu . Chúng tôi ngay lập tức đêm nay chuyển nhượng.. "
Vương Lãng Thần khẽ nhếch môi cười - " Ngay từ lúc đầu như thế này có phải tốt hơn không "
Bình thường nếu như có kẻ quy hàng , hắn cũng không tàn nhẫn đánh chết . Nhưng hôm nay tâm trạng của Lãng Thần lại không được tốt nên sẽ không nương tay cái quái gì cả.
Hắn không nói gì nữa , thẳng tay bẻ gãy cổ tên đó. Tên đầu trọc một lần nữa kinh hãi hét lên rồi gục xuống.
Sau đó Vương Lãng Thần đứng thẳng người dậy phủi phủi tay áo . Ngay lúc đó có mấy kẻ của hội Tam Vương chạy đến , cúi đầu gấp rút nói - " Lão đại , đã xử lý xong toàn bộ . Khu Hoa Đông này hiện tại đã thuộc về chúng ta. "
" Tốt , các chú mau rời khỏi đây trước , tránh để cảnh sát ập đến " - Vương Lãng Thần lạnh lùng ra lệnh.
Vu Tích Kỳ và Thiệu Nha nhìn lão đại rồi lại quay qua nhìn kẻ vừa bị bẻ cổ kia, lắc đầu ngao ngán. Tên đầu trọc này quả thật xấu số . Lại chọn nhầm trúng ngày lão đại đang có máu nóng trong người để đánh nhau. Kết cục không thể đáng thương hơn.
Đám người Tam Vương hội ngay lập tức lái motor theo chỉ thị rời đi để lại ba người.
Một lúc sau , hắn bước tới, Tích Kỳ liền lên tiếng hỏi - " Lão đại , có phải cậu muốn "tham quan" địa bàn mới một chút phải không ? "
Vương Lãng Thần mặt dửng dưng nhìn hai người - " Vẫn là nên thưởng thức thành quả một chút ".
Nhờ đánh nhau nên tâm tình của hắn đã khá lên được một chút. Tuy rằng chỉ là tạm thời, vì thế nào sáng mai hắn cũng lại nổi giận.
Nghe vậy , Thiệu Nha lại hí hửng chọt mỏ vào - " Lão đại khu này có mấy khách sạn theo giờ rất tốt. Hay chúng ta vào đó thử làm chuyện ba người đi. Chắc mới mẻ lắm "
Vương Lãng Thần đá một cú vào bắp chân của tên nhóc kia. Lần này cư nhiên đánh thật , lại còn đánh rất đau. Tên nhãi này không dạy lại không được . Mở miệng ra là toàn nghĩ tới chuyện bậy bạ.
Thiệu Nha lại la lên chỉ kịp ôm lấy bắp chân, dù rất đau nhưng vẫn giả bộ thút thít - " Lão đại , sao cậu lại nỡ đánh người đàn ông yếu đuối như mình ? "
Hắn trừng mắt - " Còn nói nữa. Ta đây sẽ cho nhà ngươi đêm nay không về !!! "
" Được, được càng tốt. Ba chúng ta cùng nhau ở khách sạn . Đêm nay không về. Over night . Ok ? " - Thiệu Nha lại càng vui vẻ nói.
Vương Lãng Thần đúng là sẽ có ngày bị tên nhóc này chọc ghẹo tới tức chết .
Vu Tích Kỳ đứng bên cạnhvỗ vai Thiệu Nha - " Dỡn đủ rồi. Lão tam , cậu đúng là càng lúc càng không biết vừa trớn là cái gì "
Thiệu Nha nhìn cậu ta , nhún nhún vai trưng ra bộ mặt vô tội.
" Đi thôi , ba chúng ta đi uống rượu. Ở đây có một hộp đêm rất khá , chúng ta đến đó đi " - Vu Tích Kỳ lại quay sang vỗ vỗ vai lão đại.
Vương Lãng Thần không trả lời, thong thả bước đi trước. Vu Tích Kỳ thấy vậy mới kéo Thiệu Nha đi theo rời khỏi chỗ đó. Đi bộ đến hộp đêm.
*************************************
...Quán Bee...
Ba người con trai bước vào trong hộp đêm. Khiến cho trong quán sinh ra một bầu không khí quỷ dị và đầy nghẹt thở. Khí chất của ba người đó là làm cho người nhìn không khỏi nín thở ngắm nhìn.
Người bên trái tuấn tú , nho nhã , nhìn có vẻ thư sinh trí thức nhưng lại mang loại
khí chất hoàng tộc. Còn người bên trái da trắng như con gái, mặt mũi búng ra sữa , khuôn mặt hoàn mĩ , có thể nói là đẹp như mấy mỹ nam Hàn Quốc trên tivi .
Còn kẻ chính giữa lại anh tuấn , cao lớn. Nổi bật giữa đám người. Mái tóc bồng bềnh đen nhánh càng thêm nét quyến rũ. Cả người mang một vẻ lạnh lùng , ngổ ngáo lại khí chất , uy quyền.
Ba người , ba khí chất khác nhau. Cả ba đều mặc áo sơ mi , quần Jean đơn giản nhưng chỉ cần nhìn sơ qua đã biết là chất liệu vải cao cấp chỉ có thể được nhập khẩu. Được may một cách khéo léo và riêng biệt.
Mọi người trong quán đều thầm đánh giá . Ba người này thân thế không tầm thường.
Bọn họ đi tới quầy rượu ngồi. Anh chàng pha chế rượu có đôi mắt kẻ rất đậm , nồng nhiệt mở miệng - " Xin hỏi quý khách muốn uống gì ? ".
" 3 ly Lửa Tình " - Vu Tích Kỳ nhàn nhạt mở miệng.
Người pha chế nhìn ba người các cậu còn trẻ măng, nghi ngại hỏi - " Rượu này rất mạnh đấy . Các cậu thực sự muốn uống ? "
" Không vấn đề gì " - Vu Tích kỳ khoé miệng giơ cao nói.
" Khoan ! " - Thiệu Nha đột nhiên lớn tiếng cắt ngang.
Người pha chế và Vương Lãng Thần quay qua nhìn cậu ta . Vu Tích Kỳ cũng cau mày - " Sao thế ? "
" Hai ly thôi . Tôi muốn uống sữa " - Thiệu Nha nhún vai nói.
Anh chàng pha chế bắt đầu nhìn kẻ đối diện như sinh vật lạ . Đi vào hộp đêm mà đòi uống sữa . Quả nhiên lần đầu mới thấy.
Vương Lãng Thần ngồi bên cạnh vô cùng mất mặt , trừng mắt nhìn tên nhóc kia , lại lạnh lùng nói với người pha chế - " Cứ như cũ 3 ly. Đừng để ý tới thằng nhãi này ".
" Không, mình muốn uống sữa , uống sữa cơ... " - Kẻ thiếu thốn sữa mẹ kia bắt đầu ôm lấy cánh tay hắn nũng nịu.
Nhìn thấy cảnh tượng trước mắt , người pha chế khẽ cười như vừa phát hiện ra điều gì đó. Cặp mắt kẻ đậm quỷ dị nhìn hai người.
Vương Lãng Thần lại phát điên , hất mạnh tay kẻ bên cạnh ra ,lạnh lẽo nhìn người pha chế - " Thu lại ý nghĩ của anh ngay !!! Lo mà pha rượu đi !!! "
Anh chàng đó sợ sệt đôi mắt lạnh lẽo giết người kia, ngay lập tức cúi đầu pha chế rượu.
Vu Tích Kỳ thấy thế liền lấy chân đá bắp chân của tên nhóc kia . Thiệu Nha la đau mới chịu ngồi lại đàng hoàng.
Vu Tích Kỳ và Vương Lãng Thần cùng hung hăng liếc xéo kẻ ngồi giữa. Thiệu Nha đột nhiên cảm thấy thật ớn lạnh ngar.
Từ cái bàn phía trong góc, một cô gái xinh đẹp đứng dậy bước tới chỗ bọn hắn. Cô ta có mái tóc dài màu đen, trang điểm đậm, thân hình đẫy đà , ăn mặc cũng rất bốc lửa. Đôi cao gót cao chót vót nện lộp cộp xuống sàn.
" Anh đẹp trai , uống rượu cùng em đi " - Cô ta đứng sát bên cạnh chỗ Vương Lãng Thần , cái miệng đỏ chót mời mọc.
Vương Lãng Thần khóe miệng hơi nhếch lên nhưng gương mặt vẫn dửng dưng đón lấy ly rượu từ tay cô ta. Hắn trước giờ , mỹ nữ đưa tới tận tay thì không có thói quen chối từ. Phụ nữ cũng chỉ là quần áo , thấy đẹp thì mặc , chán rồi thì vứt.
Cô gái kia thấy vậy liền thích thú , người con trai này quả nhiên anh tuấn phi thường . Từ lúc bước vào đây đều khiến cho phụ nữ choáng ngợp. Không ngoại trừ cô ta. Nhìn sơ qua cũng biết hắn là kẻ có tiền.
Ngón tay của cô gái khẽ vuốt ve trên cánh tay tráng kiện của Vương Lãng Thần rất mờ ám - " Tối nay hay để em làm anh vui vẻ nhé ? "
Ngay lập tức bàn tay to lớn của hắn bắt lấy ngón tay không an phận của cô ta . Cánh tay lại nhanh chóng ôm lấy thân hình đẫy đà làm cô gái không khỏi giật mình, tim đập thình thịch.
" Cũng được nhưng còn để xem cô phục vụ được tôi không đã " - Vương Lãng Thần nhướn mày hứng thú.
Hôm nay tâm trạng hắn không tốt vẫn là nên kiếm một thứ để phát tiết.
Cô ta nghe vậy liền mừng rỡ hỏi - " Vậy chúng ta đến đâu vui vẻ đây anh ? "
" Không cần . Ở đây có phòng riêng V.I.P , vào đó luôn đi " - Vương Lãng Thần nhàn nhạt lên tiếng.
" A.. " - Cô gái khẽ kinh ngạc .
" Đi " - Hắn lạnh lùng thả cô ta ra rồi xoay người đứng dậy bước đi.
Cô ta nuốt nước bọt ngay lập tức hớn hở đi theo.
Vu Tích Kỳ nhìn cảnh đó lại lắc đầu mở miệng - " Tâm trạng lão đại không tốt. Cô gái đó đêm nay chắc là bị hành hạ rồi "
Vừa nói cậu liền quay mặt qua , đã thấy kẻ kia uống hết ly rượu nằm lăn ra trên quầy . Miệng thì ngáy khò khò. Vu Tích Kỳ lại xì khói.
Đúng là quá mất mặt cho Tam Vương hội !
*********************************
...Biệt thự Mier....
" Ái nhi , con chắc chắn muốn đến Bắc Kinh ? " - Hàn Dật Mình ngồi trong phòng làm việc , nhíu mày nhìn con gái.
Hàn Lệ Ái đứng trước bàn làm việc , lễ phép đáp - " Vâng ạ. Con thấy trước khi kết hôn cũng nên tìm hiểu qua nhau một chút , sau này sẽ dễ dàng hợp tác "
Ông gật đầu , nghiêm túc lên tiếng - " Thôi cũng được. Tiện thể con qua đó giúp ta xem xét thêm vài đối tác và thị trường "
" Vâng , con biết rồi . Con sẽ xem xét kỹ lưỡng " - Cô nhẹ nhàng trả lời.
" Vậy khi nào con đi ? "
" Rạng sáng ngày mai ạ "
" Rạng sáng ? Gấp vậy sao ? " - Hàn Dật Minh khẽ nhướn mày.
" Vâng. Con đã sắp xếp lại mọi chuyện ở tổng công ti ổn thoả rồi , cha cứ yên tâm " - Hàn Lệ Ái lại đáp.
" Được rồi, con mau về phòng nghỉ ngơi đi " - Ông lo lắng nói.
" Vậy con xin phép về phòng " - Cô lễ phép cúi đầu rồi đi ra ngoài.
Cánh cửa gỗ được đóng lại . Hàn Lệ Ái liền cầm điện thoại lên gọi điện cho ai đó.
" Luke, hồ sơ học bạ của tôi đã được chuyển về trường trung học Vương Trí chưa ? "
" Thưa đã sắp xếp xong rồi "
" Được . Thời gian sắp tới tôi sẽ vắng mặt . Mọi chuyện đều do anh xử lý . Có gì thì gọi điện báo cáo cho tôi "
" Vâng , thưa tiểu thư "
Hàn LệÁi gác máy . Ngay lập tức trở về phòng chuẩn bị chuyến đi.
Chương 6: Bổn Tiểu Thư Đây Sẽ Dạy Dỗ Lại Anh Cho Thật Tốt
....Beijing Airport...
Sân bay quốc tế
Những hành khách quốc tế vội vã đi qua cửa khẩu . Không khí rộn ràng của buổi sáng tràn ngập đại sảnh sân bay quốc tế. Đến khi đám đông lần lượt vãn ra . Từ phía bên trong cửa khẩu , một cô gái xinh đẹp nức nở lòng người đẩy một xe vali lớn từ từ đi ra.
Cô gái dáng người thon thả , làn da trắng như tuyết , gò má hồng hào như nét xuân kết hợp với đôi mắt to tròn đen láy , mái tóc dài suông mượt màu hạt dẻ . Trên người mặc một chiếc áo khoác dạ dáng dài rất thời thượng màu đen đi cùng với giày cao gót cùng màu. Cả người cô gái toát lên khí chất quý tộc , quyền quý. Nhưng hơn hẳn, dung nhan hoàn mỹ của cô khiến cho người nhìn không khỏi mê mẩn. Dưới ánh nắng dịu nhẹ của buổi sớm , nét đẹp của cô càng thêm phần rực rỡ.
Ngay lập tức , có hai người vệ sĩ bước tới. Cả hai cùng cúi chào lễ phép. Một kẻ lên tiếng - " Tiểu thư , chào mừng người đến Bắc Kinh . Chủ tịch đã dặn chúng tôi đến tiếp đón người chu đáo "
Hàn Lệ Ái lạnh nhạt gật đầu liếc nhìn hai người. Bọn họ hiểu ý liền tiến lên đón lấy xe vali đẩy đi . Ra ngoài , đã có một chiếc Maybach màu trắng sang trọng đợi sẵn. Một tên cung kính mở cửa sau cho cô ngồi vào .
Trong xe...
" Chúng ta đi đâu đây ? " - Hàn Lệ Ái nhàn nhạt mở miệng. Mắt thì vẫn nhìn ngắm khung cảnh bên ngoài .
Người vệ sĩ ngồi ghế trên , quay mặt xuống có chút khó hiểu trả lời - " Thưa tất nhiên là về Biệt Thự Aries . Tiểu thư , chẳng lẽ người còn muốn đi đâu sao ? "
Hàn Lệ Ái vào năm 10 tuổi đã từng đến đây nghỉ hè cùng chị mình. Trước khi xảy ra chuyện kia , cô luôn có một người chị ở
bên cạnh chăm sóc yêu thương. Năm đó , Hàn Viên Viên đưa cô đi chơi khắp nẻo đường của thành phố Bắc Kinh. Một ký ức tuổi thơ vẫn còn đọng lại trong chút trí nhớ.
" Hiện tại còn rất sớm , đến trường trung học Vương Trí đi " - Cô lại nghiêm giọng nói.
" Tiểu thư, chẳng phải ngày mai người mới nhập học ? " - Kẻ kia càng khó hiểu. Vừa mới xuống sân bay tiểu thư đã đòi đến trường, cái này có phải là gấp gáp muốn đi học quá không ?
" Tôi muốn tham quan một chút " - Ý tứ lời nói của Hàn Lệ Ái nghe kĩ sẽ phát hiện ra có gì đó rất thích thú.
Người vệ sĩ liền gật đầu hiểu ý, quay sang nói với người lái xe - " Đi đến trường trung học Vương Trí "
Chiếc xe sang trọng bắt đầu lướt nhanh trên đường phố Bắc Kinh.
****************************************
...Trường Trung Học Vương Trí...
Không hổ danh là trường trung học danh giá của thành phố Bắc Kinh và của cả Đại Lục. Ngôi trường được xây nên vô cùng rộng lớn , trường đại học ở nước ngoài cũng không lớn được như vậy. Chỉ có thể so sánh với tòa lâu đài.
Ngôi trường này chính xác được xây như một lâu đài mang phong cách Châu Âu. Nhưng kiểu kiến trúc lại theo hơi hướng hiện đại , sang trọng chứ không cổ kính và quá nguy nga.
Hàn Lệ Ái đeo túi xách bước vào khuôn viên trường, khẽ nhếch môi cười. Vương thị này thực sự thế lực tiền tài cũng không hề nhỏ. Cư nhiên là dùng một số tiền lớn để xây nên một ngôi trường như lâu đài thế này để dành cho mấy công chúa , hoàng tử vào học.
Đáng lẽ ngày mai mới là ngày học chính thức của cô nhưng Hàn Lệ Ái là muốn đến xem qua một chút càng muốn nhìn thử tên hôn phu không biết điều kia một chút.
Đó cũng là mục đích đến nơi này của cô, dạy dỗ lại tên thiếu gia họ Vương cho "nên người", sau này cưới về còn biết cái gì nên làm cái gì không nên làm.
Trước giờ cô không hứng thú chấp nhặt với kẻ đâm xấu sau lưng lại còn là con nít hỉ mũi chưa sạch . ( Yết : Chị ơi chị bằng tuổi người ta đấy _ ). Nhưng mà lần này là chuyện ảnh hưởng đến Auheron, đến mặt mũi gia đình cô. Hàn Lệ Ái không trị lại không được.
Hàn Lệ Ái đứng trước cửa lớp có biển treo là A3 nhìn chăm chú một lúc rồi bước chân vào . Giờ này còn rất sớm nên lúc nãy dưới sân trường vắng tanh , trong lớp học lại càng không có một bóng người.
Cô đi thẳng đến cái bàn cúi dãy, cởi áo khoác ra vắt lên thành ghế rồi ngồi xuống. Cô thừa biết đây là lớp của hắn , cũng còn biết đây là chỗ ngồi của hắn. Trước khi đến đây , Hàn Lệ Ái đã điều tra rất chi tiết về mọi thứ của Vương Lãng Thần.
Cô nhàn nhã ngồi chéo chân . Hàn Lệ Ái vì đi gấp đến đây nên không mặc đồng phục chỉ mặc một chiếc áo sơ mi trắng không tay kết hợp với chân váy Mullet màu xám chất liệu làm bằng Voan . Khi cô ngồi chéo chân liền để lộ ra đôi chân dài thẳng tắp trắng nõn mê người.
Từ trong túi xách, Hàn Lệ Ái lấy ra một quyển tiểu thuyết văn học Anh của James Joyce . Nhẹ nhàng lật từng trang sách ra đọc. Cô rất thích đọc sách , đó là việc duy nhất cô làm mỗi khi rảnh rỗi.
...6 giờ 30 phút...
Người đầu tiên bước vô lớp là một nữ sinh , cô ta nhìn cô gái ăn vận thời thượng ngồi trong lớp như một sinh vật lạ.
Người thứ hai là một nam sinh , vừa bước vào đã ngất ngây trước vẻ đẹp của cô gái lạ hoắc đang ngồi đọc sách kia. Mê mẩn ngắm nhìn.
Kẻ thứ ba vào lại bắt đầu phát hiện chỗ cô ngồi là của Vương Lãng Thần. Một phen kinh ngạc. Chỗ đó ngay cả hiệu trưởng cũng không dám ngồi.
Rồi người thứ tư , thứ năm... Những người tiếp theo nữa bước vào lớp nhìn cô như hiện tượng lạ...
....6 giờ 45 phút...
Lớp học gần như đã vào đông đủ chỉ thiếu mỗi ba người là Vương Lãng Thần , Vu Tích Kỳ và Thiệu Nha.
Đám học sinh xung quanh nãy giờ vẫn xôn xao bàn tán , nhìn chằm chằm vào Hàn Lệ Ái . Nam sinh thì đắm đuối ngắm nhìn người con gái đẹp như một nữ thần kia , không biết là tiểu thư nhà ai mà lại xinh đẹp như vậy.
Còn nữ xinh...
Một số thì dùng cặp mắt khó chịu dòm cô vì tất nhiên họ không thể không bực bội khi có một cô gái xinh đẹp lạ hoắc đột nhiên xuất hiện tại lớp lại còn ngang nhiên ngồi vào chỗ của Vương Lãng Thần, hoàng tử của họ.
Còn một số khác âm thầm đánh giá trang phục , phụ kiện trên người cô. Ánh mắt không khỏi phát cuồng lẫn trầm trồ ngưỡng mộ. Tất cả đều là hàng hiệu cao cấp không những giá tiền kinh khủng mà lại còn là hàng hiếm , chỉ có đúng 1 hoặc 2 cái trên thế giới, được nhà Design nổi tiếng thiết kế riêng biệt. Chưa chắc cótiền đã mua được. Bọn họ tuy cũng là tiểu thư gia đình giàu có nhưng những thứ hàng hiệu có một không hai trên thế giới này , họ lần đầu tiên được thấy tận mắt. Mà cô gái kia từ trên xuống dưới đều là hàng hiếm , chắc chắn thân thế "không phải con vua thì cũng là con quan".
Trước ánh mắt của bọn người kia , Hàn Lệ Ái vẫn không mảy may để ý . Chỉ lo chú tâm đọc sách , không quan tâm tới thế giới bên ngoài. Chìm đắm trong thế giới riêng của mình.
Vẻ chăm chú đọc sách của cô dường như càng khiến đám nam sinh kia tim đập không thôi. Ngón tay thon dài nhã nhặn lật từng trang sách , đôi mắt kiều diễm hơi nhíu lại vì tập chung. Đôi chân thanh mảnh khéo léo chéo lên nhau, thật là làm nam sinh trước mắt một tràng kịch liệt.
Cuối cùng không chịu được nữa, một nữ sinh tiến đến trước mặt cô , giọng điệu khó chịu - " Xin hỏi cô là ai vậy ? Sao lại tự nhiên khi không lại vào lớp tôi ngồi như vậy ? "
Cả lớp chăm chăm theo dõi hai người.
Hàn Lệ Ái nghe cô ta hỏi cũng không ngước mặt lên chỉ cất giọng thoát nhẹ ra ba chữ - " Học sinh mới "
Nữ sinh đó nhìn cô dáng vẻ hờ hững như khinh người liền tức giận - " À , thì ra là học sinh mới . Nhưng cô có biết đây là chỗ của ai không mà tự tiện dám ngồi "
" Không quan tâm "
Hàn Lệ Ái nhàm chán đáp . Mắt vẫn dán vào cuốn sách.
" Cô !!! Đây là chỗ của.. "
" I don't care "
" Cô thật lớn gan.."
" Who's care ? "
Nữ sinh kia bị Hàn Lệ Ái làm cho tức chết . Sôi mạch máu cả người.
" Reng... Reng..."
Đột nhiên tiếng chuông vào lớp vang lên.
Vương Lãng Thần và 2 kẻ kia bước vào lớp . Vừa đặt chân vào đã thấy đám học sinh nhìn hắn bằng con mắt rất quái gở.
Cảm thấy lại có điều gì đó bất bình thường, hắn theo ánh mắt của mọi người mà hướng về phía cuối lớp.
Ngay bàn của hắn có một bóng dáng người đang ngồi đó. Không biết kẻ nào lại to gan đến vậy , muốn được ban chết đây mà .
Đột nhiên , Thiệu Nha lên tiếng tán thưởng - " Thật xinh đẹp ! "
Vương Lãng Thần cau mày nhìn kỹ hình dáng kẻ kia...
Là một cô gái rất xinh đẹp .
" Thịch.. "
Bỗng dưng hắn nghe thấy trái tim mình đập mạnh một cái. Tuy rằng hắn nhìn qua người đẹp rất nhiều nhưng người đó lại vô cùng đặc biệt. Một vẻ đẹp vừa thuần khiết , vừa rực rỡ như ánh ban mai. Là một nữ thần giữa rừng người kia.
Nhưng mà hắn cũng không phải kẻ ham mê sắc đẹp . Dù hắn thừa nhận vẻ đẹp của cô gái kia khiến hắn thực để tâm . Vương Lãng Thần vẫn là đang không thích có kẻ ngồi vào chỗ của mình. Hắn vốn dĩ rất cao ngạo.
Vương Lãng Thần không quan tâm đi tới , lạnh lùng nói - " Tránh khỏi chỗ của tôi "
Hàn Lệ Ái bấy giờ mới đặt quyển sách xuống bàn , từ từ ngước mặt lên . Đôi mắt xinh đẹp như có lớp sương mờ dày đặc chạm vào cặp mắt lạnh lùng kia .
" Thịch.. "
Hắn lại khẽ nghe thấy tiếng động đó.
Đáng chết hôm nay tim hắn bị làm sao vậy ?!
Thì ra đây chính là thiếu gia Vương Lãng Thần của đoàn Vương thị . Quả nhiên như lời đồn , rất anh tuấn , rất khí chất cũng đủ cao ngạo . Chắc là sẽ phải dạy dỗ từ từ thôi .
Cả đám người trong lớp cũng hồi hộp theo dõi cảnh tượng trước mắt.
Khóe môi đẹp đẽ theo một đường cong lên , Hàn Lệ Ái giương mắt nhìn hắn. Cô lại nhẹ nhàng đứng dậy , cất quyển sách vào túi xách .
Rồi bất thình lình , cô giơ một cánh tay lên . Cánh tay trắng nõn vòng qua ôm lấy gáy Vương Lãng Thần kéo đầu hắn xuống gần như là ôm. Khiến cả lớp học , Vu Tích Kỳ , Thiệu Nha và ngay cả hắn một phen chấn kinh .
Làn da mịn màng ở cánh tay cô khẽ chạm vào làn da thô ráp ở phần gáy của hắn tạo ra một sự tiếp xúc kì lạ nhưng cũng thực rung động . Làm Vương Lãng Thần có chút cứng ngắc.
Chưa kịp làm gì thì cánh môi nhỏ nhắn đã nói khẽ bên tai hắn , giọng điệu có chút đùa cợt - " Hân hạnh lần đầu tiên gặp mặt ,Vương thiếu gia . Hãy nhớ cho rõ những điều tôi sắp nói đây... "
Giọng của Hàn Lệ Ái rất nhỏ nên chỉ đủ hai người nghe . Hình ảnh của hai người bây giờ nhìn vào trông rất ái muội.
Vương Lãng Thần nghe giọng nói kia, đôi lông mày anh tuấn có chút trau lại.
" Bắt đầu kể từ bây giờ , bổn tiểu thư đây sẽ dạy dỗ lại anh cho thật tốt " - Cô thỏ thẻ nhẹ nhàng nhưng lại rất nghiêm túc.
Nói xong cô liền buông hắn ra . Nở một nụ cười mĩ miều nhưng lại có chút lạnh lẽo . Cầm lấy túi xách và áo khoác rời đi trước bao cặp mắt muốn rớt ra khỏi tròng.
Vương Lãng Thần đứng đó trợn mắt nhìn hành động quái gở của cô gái lạ hoắc kia. MK ! Cô ta là ai mà dám ăn nói phách lối như vậy . Nhưng mà tại sao lúc nãy hắn lại đứng yên nghe cô ta nói như vậy ?! Nếu như bình thường , hắn đã đẩy mạnh kẻ đó ra và cho xuống địa ngục từ lâu rồi !
Hắn đúng là bị ma nhập rồi !!!
Mà cô gái kì lạ kia lá gan cũng thật to . Lần đầu tiên có kẻ dám nói là sẽ dạy dỗ hắn . Thật sự muốn hắn "hủy" chết cô ta.
Vu Tích Kỳ và Thiệu Nha cuối cùng cũng bước tới . Tích Kỳ ngạc nhiên mở miệng hỏi trước - " Lão đại , cô gái đó nói gì mà bộ dạng cậu lại như muốn giết người như vậy ? "
Cậu nghĩ thầm cô gái xinh lúc nãy quả thật quá to gan . Ngay cả lão đại của Tam Vương hội mà cô ta cũng dám tùy tiện hành động như thế.
Vương Lãng Thần gương mặt u ám nhìn cậu - " Không có gì !!! "
Xong ngồi xuống bàn một cái phịch. Nhưng là... Chỗ ngồi còn vương vấn một mùi hương hoa dịu nhẹ . Chết tiệt ! Là của cô gái lúc nãy !
Hắn tức giận đứng lên . Đá cái bàn đó sang một bên , kiếm một cái bàn chống khác ngồi.
Thiệu Nha thấy vậy liền chề môi - " Lão đại , cậu không ngồi thì để mình ngồi . Mình muốn ngửi hương thơm mỹ nhân "
" Câm mồm !!! " - Hắn quát lớn.
Lần này khiến cho cả Vu Tích Kỳ cũng giật mình. Liền ngay lập tức trừng mắt nhắc nhở thằng nhóc kia. Lão đại từ hôm qua đã bực bội , hôm nay lại xảy ra chuyện này với cô gái kì lạ kia lại càng thêm "núi lửa phun trào".
" Mà hình như cô ta quen biết với cậu ? " - Cậu nhíu mày hỏi.
" Không có ! Mình còn chẳng biết cô gái kì quặc đó là ai !!! " - Hắn tiếp tục tức giận trả lời.
Vu Tích Kỳ lại thêm khó hiểu . Nếu như không biết sao lại dám tùy tiện hành động như vậy. Trước giờ tuy có rất nhiều cô gái dùng mọi chiêu thức tiếp cận lão đại cho bằng được nhưng cũng không dám tùy tiện như khi nãy. Cùng lắm là bạo dạn ôm lấy tay.
Nhưng mà tiếp cận như côgái đó cũng thật là kì lạ và lớn mật . Đợi một chút...
Vu Tích Kỳ nhạy cảm ngay lập tức phát giác có điều không đơn giản ở chuyện này. Cô gái đó không những xinh đẹp rạng rời, cả người khí chất đều rất quý tộc quyền quý . Sáng sớm đã chạy vào trường Vương Trí , vào lớp A3 lại còn ngồi ngay đúng chỗ của lão đại. !
Nếu là như vậy chắc chắn cô ta phải đi quan sát tìm hiểu rất lâu hoặc là... Có người điều tra cho từng chi tiết. Nhưng tột cùng cô