Insane
Truyện teen - Cướp đi!! cho cướp đấy

Truyện teen - Cướp đi!! cho cướp đấy

Tác giả: Internet

Truyện teen - Cướp đi!! cho cướp đấy

thượng sẽ ban thưởng cho
tôi!!!Tôi không những thiệt mà còn được lợi!!” “Cũng xem như có lí!!” “Ủa, mà truyền thuyết đó của nước nào vậy???” “Nhật bản” ( thật ra thì là truyềnthuyết của ta. =))~ Super Phiêu) “Vậy anh mau kể tiếp đi!!” “Các phi tần của Hoàng thượng tụ tập lại, dùng kế chuốc mê Hiểu phi rồi sau đó đưa 1 lính vào cho nằm cạnh nàng, sau đó đi bẩm báo với Hoàng thượng!!” “Hoàng thượng rất đau khổ vì bị chính người mình yêu phản bội, không nén được cơn giận dữ, đưa nàng vào lãnh cung!!” “2 lần vào lãnh cung, nàng này cũng có duyên với lãnh cung ghê!!” Linh Hy vui vẻ đùa nghịch, rồi nhận xét, nhưng ngữ điệu của cô thì lại vô cùng xót xa. “Vậy tôi suốt ngày gặp rắc rối vìcô, chẳng lẽ cũng nói tôi và cô có duyên à??” “Chẳng phải vậy ư??? Anh chínhlà sao đổi ngôi của tôi đấy!!” “Cô….” “Thôi không nói nữa, anh mau kể tiếp đi!!!” “Nàng ta tự tử!!! Hết rồi đấy!!” “HẢ??? CÁI GÌ??? Anh kể cho tử tế đi!!” “Cô có thèm nghe đâu mà tôi kể!!” “Tôi vẫn đang nghe còn gì, kể tử tế đi!!” “Hiểu Phi bị đày vào lãnh cung, 1 lần nữa sống những tháng ngày đau khổ, còn Hoàng thượng thì bê bối triều chính vì nàng, ngày nào cũng sủng phi. Triều đình bị bỏ trống, đất nướcloạn lạc, thiên hạ đều bêu xấu nàng, nói nàng là yêu quái hại đất nước của họ. Những lời đó dĩ nhiên là đều được bọn cung nữ đem lại sỉ vả nàng, nàng đaukhổ đến tuyệt vọng. Cuối cùng nàng xé 1 mảnh vải trên trườngmình, rồi cắn tay viết 1 bức huyết thư cho hoàng thượng, sau đó thắt cổ tựvẫn!!” “Hoàng thượng hay tin nàng đã chết, những cơn say rượu bừng tỉnh, hắn chạy nhanh đến lãnh cung, nhưng cái hắn nhìn thấy chỉ là cái xác không hồn của nàng. Hoàng thượng đọc được bức huyết thư của nàng. Trong thư nàng giải thích cho Hoàng thượng tất cả sự việc, tố cáo cácphi tử của hoàng thượng, nhưng lại xin Hoàng thượng thacho bọn họ. Nàng ta mong hoàng thượng thức tỉnh, tập trung vào triều chính, đại sự!!! Từ đó Hoàng thượng quay lại với triều chính, sửa sai lỗi lầm. Nơi chôn nàng mọc lên 1 cây phong rất đẹp, Hoàng Thượng mỗi lần đến đó đều lưu lại, còn sai người trồng cây phong khắptrong cung!!!” “Vậy là người ta gọi nàng là Tiên nữ rừng phong ư???” “Đúng vậy!!!” “Triệu Vũ này, thật là 1 câu chuyện cảm động!!!!” Linh Hy bất giác khóc òa lên, cô không thể cố gắng kìm nén cảmxúc được nữa, những giọt nướcmắt chảy ra làm Triệu Vũ luống cuống, hắn vội lau nước mắt cho cô, dỗ dành: “Đừng khóc, Hy Hy ngoan!!” “Hức….hức….Hu hu hu hu hu!!!!” Triệu Vũ càng lau nước mắt, Linh Hy càng khóc to hơn, hắn cuống cuồng, không biết làm thế nào, cuối cùng bắt chước trong phim: “Ưm….!!” Linh Hy đang khóc, chợt bị nụ hôn phớt qua môi của Triệu Vũ làm cho nín hẳn, cô tròn xoe mắt ngạc nhiên nhìn Triệu Vũ, khuôn mặt đỏ bừng lên. Triệu Vũ bất chợt ôm chầm lấy Linh Hy: “Hy Hy, hãy tha chứ cho chú củaTôi, được không???” “….” “Chúng ta hãy gạt bỏ hết quá khứ đi được không? Sống thoải mái và vui vẻ nhé!!!” Linh Hy bị ôm bất ngờ, không biết nói thế nào, nhưng Triệu Vũ nói như vậy lại làm cô đau lòng. Cô không thù Triệu Dân đến vậy, nhưng cứ nghĩ đến những tháng ngày không có mẹchăm sóc, cô lại đau khổ, nghĩ đến những hành động mà TriệuDân làm cho Bộ Bộ, càng không hỏi đau lòng. “TÔI THÍCH CÔ!!!” Triệu Vũ thu hết can đảm, hét lên câu nói màlâu nay hắn không thể hiểu được, nhưng hắn đã làm theo con tim của mình. Linh Hy ngạc nhiên, Triệu Vũ….hắn nói….hắn nói thích cô. Linh Hy mỉm cười sung sướng, cô đưa tay lên ôm chặt lấy hắn…. Con đường trở về của Linh Hy và Triệu Vũ vô cùng ngại ngùng,trên xe taxi, 2 người cứ nhìn qua nhìn lại nhau, rồi lại vội quay mặt đi: “2 người thật là đáng yêu!!!”*tiếng nhật* người lái xe taxi nói. Linh Hy và Triệu Vũ lại quay ra nhìn nhau, rốt cuộc thì mặt cả hai đã đỏ bừng lên rồi: “Cô quay mặt đi được không?” Triệu Vũ vì ngại quá nên lên tiếng trước, nhưng bất c hợt Linh Hy vì “thẹn quá hóa giận!!” nên: “Sao lại là tôi quay mặt đi, anh quay mặt đi không được sao???” Vừa gắt lên xong, bất chợt Linh Hy nhìn chằm chằm vào tai của Triệu Vũ. “Triệu Vũ, anh đeo hoa tai bên nào vậy??” “Bên phải!!!” “HẢ??? SAO LẠI BÊN PHẢI!!!” “Là do thấy đeo bên phải đẹp, nên đeo thôi!!” “Nhưng đó là….là cách đeo của…của những người GAY mà!!! Aiyssss, anh mà là GAY, thìthật làm xấu mặt những người GAY!!!” “Cô nói cái gì thế!!!” Triệu Vũ thấy Linh Hy bất mãn với mình như vậy, cơn giận cũng nổi lên, Linh Hy giương mắt trừng trừng nhìn Triệu Vũ, hắn thấy vậy thì quay luôn mặt sang bên,Linh Hy cũng tức giận nhìn trừng trừng hắn, rồi quay đi luôn. Linh Hy và Triệu Vũ trở về kháchsạn, thì thấy thầy giáo cùng Quất Khang khuôn mặt rất lo lắng: “Hy Hy, Vũ, 2
cậu

đi đâu vậy??” Vừa thấy thấp thoáng bóng dáng Triệu Vũ và Linh Hy, Quất Khang vội chạy đến lo lắng hỏi, Linh Hy ngớ người ra nhìn Quất Khang, bọn họ mới đi có 30 phút thôi mà, làm gì mà hoảng vậy cơ chứ?? “Có chuyện gì vậy??” Triệu Vũ lên tiếng, tò mò hỏi. “Mình tưởng 2 cậu bị lạc ở sân bay rồi??” “Cậu điên à???” Linh Hy và Triệu Vũ hét ầm lên, tên Quất Khang dở hơi này, nghĩ gì không nghĩ, nghĩ 1 đứa suốt ngày đi nhật, và 1 đứa tiếng nhật nói như tiếng mẹ đẻ bị lạc, aayzz, thật là. Kì nghỉ của lớp 11K trôi quá khá vui vẻ, Linh Hy và Triệu Vũ dù đã xác nhận tình cảm của nhau, nhưng vẫn chỉ là cặp đôi “chó và mèo”. *** Kì nghỉ kết thúc, sau 1 ngày bồi dưỡng vì chuyến đi xa, Linh Hy lại phải lăn vào học với yêu cầu của ông Chiêu Tài: “Nếu không qua kì thi được trên60 điểm, đứng thứ 50 trở lên trong trường, ba sẽ khóa tài khoản và kiểm soát tất cả chi tiêu của con!!!” Linh Hy đờ đẫn cả người, trước đây được 50 điểm cô đã sung sướng lắm rồi, sướng như vớ được mở vàng, vậy mà bây giờ lại dính thêm cái khoản thi cử trên 60 điểm, còn lọt vào TOP 50của trường, cô chịu sao được. “Nghĩ gì mà đần mặt ra thế!!!” Triệu Vũ đang đi học cùng Linh Hy, thấy cô đăm chiêu như vậy, hắn bèn mở miệng hỏi, nhưng mà cái miệng nói ra được câu không tử tế, làm cái tâm của hắn cũng bị người ta nghĩ khác đi. “Kì thi này, tôi phải lọt TOP 50 của trường!!!” “Ồ, điều đấy là điểu hiển nhiên rồi, lớp 11K có 20 học sinh, thì 20 người đều giữ TOP 1 đến 20 của trường, cô là học sinh thứ 21, chắc cũng xếp thứ 21!!!” “ANH ĐIÊN À??? Được trên 50 điểm tôi đã tạ ơn trời đất lắm rồi, còn lọt top này đến top nọ, tôi không đủ chất xám để theo kịp.” “Cô học ngoại ngữ giỏi mà!!” “Anh ở cùng bà bao nhiêu năm, mà không biết à? Bà là người Pháp gốc Hoa, tôi giỏi ngoại ngữ là điều đương nhiên!!” “Vậy các môn khác của cô??” “Chưa bao giờ được 60 điểm!!!! Aizzz….” “HẢ??? ÓC CÔ LÀ ÓC LỢN HAY SAO???” “Hừ, Triệu Vũ, anh còn nói nữa, tôi sẽ bỏ anh đấy!!!” “Cô….Hừ, được rồi, tôi sẽ dạy kèm cho cô!!” “Dựa vào đâu mà anh đòi dạy tôi??” Linh Hy ngang ngạnh đáp lại Triệu Vũ, rồi chợt nhận ra là hắn là người học giỏi nhất trường, bèn thu thái độ của mình lại, ngoan ngoãn gật đầu! Linh Hy bị Triệu Vũ dẫn đến thư viện, hắn bắt cô lòng vòng từ chỗ này sang chỗ nọ, góc này ragóc kia, cuối cùng: “Trời ạ!!! 72 quyển, tôi….học làm sao nổi???” “Không học cũng phải học!!! Nếu như cô không muốn BỊ KHÓA TÀI KHOẢN!!!” Triệu Vũ nghiêm túc nhắc nhở Mai tuyết làm cô tức giận nhưngkhông làm được gì, bèn cúi đầu vào đọc sách. Thời gian cứ thế trôi qua, Linh Hy đọc sách, còn hắn thì nhìn cô, nhưng bất giác lại nhớ về chuyện của 10 năm trước. ****(truy cập KenhTruyen.Info để đọc nhiều truyện hay nhé) 10 năm trước. “Chát!!!” Tiếng tát vang lên to ầm cả căn phòng bệnh, Triệu Vũ lúc này lo sợ đến chết nhưng không dám làm gì, cậu bất lực nhìn cô Hân Hân bị người đàn ông nào đó đánh đến nỗi chảy cả máumiệng, nhưng cô ấy vẫn không nói gì, thái độ lẳng lặng nhìn xuống đất, Triệu Vũ thấy những giọt nước mắt của cô, bất giác chạy đến ôm chầm lấy Hân Hân khóc òa lên. “Triệu Vũ ngoan, đừng khóc, con trai không được khóc!! Cô Hân Hân có chút chuyện, Triệu Vũ hãy ra ngoài chơi, nhé!!!” Hân Hân nhẹ nhàng vuốt tóc Triệu Vũ, ân cần nói, nhưng lúc này, người đàn ông kia, chính làChiêu Tài, chồng của Hân Hân. “Hừ, hóa ra thằng nhóc con này là cháu của thằng khốn Triệu Dân ư?? Các người hóa ra lấy nóđể làm lí do gặp nhau à? Mẹ kiếp, đôi gian phu!!!” Chiêu Tài tức giận hét ầm lên rồi cầm bình hoa ném về phía Hân Hân, Triệu Vũ thấy cô Hân Hân sắp bị đánh, bèn lao ra đỡ cho cô, chiếc bình hoa ngay lập tức đập vào đầu Triệu Vũ, làm hắn bất tỉnh ngay tại chỗ!!! **** “Triệu Vũ, ngủ mà cũng mở mắt, anh tài ghê!!” Linh Hy đọc sách có đoạn khó hiểu, cô định hỏi Triệu Vũ thì thấy hắn đang ngẩn ngơ nghĩ gìđó, Linh Hy bất giác bật cười. Linh Hy quan sát hắn, khuôn mặt đẹp như vậy, ai lại bảo đó là con trai cơ chứ!!Chợt Linh Hy dừng ánh mắt tại vết sẹo trên trán của Triệu Vũ. “Vũ Vũ, cái sẹo này là sao vậy??” Linh Hy bất giác đưa tay sờ lên vết sẹo trên trán Triệu Vũ, xoa xoa, hắn thấy cô hành động như vậy, mỉm cười gạt tay cô ra: “Lo mà học đi!! Hay là tôi ngồi đây mải ngắm tôi quá, nên không học được!!!??!!” “Hừ, cái bệnh Hoàng tử của anh lại tái phát rồi đấy, tôi học, học!!!” Linh Hy tức giận nhìn Triệu Vũ, rồi lại cúi xuống học, nhưng màchữ cứ nhảy loạn lên, làm cô
chán. “Ây, Triệu Vũ, tôi không muốn học nữa!!” “Linh Hy, chúng ta chơi trò chơi nhé??” “Trò gì??” “Cô tự học, nếu kì thi này vượt qua tiêu chuẩn ba cô yêu cầu, tôi sẽ làm bất cứ chuyện gì cô yêu cầu, nhưng nếu không được, cô phải theo tôi đến thư viện mỗi ngày!!!” “Hay đấy!!! ĐƯỢC!!!” Linh Hy khẳng định gật đầu nhưng lại ngây thơ đến nỗi đã dính vào trò của Triệu Vũ.Sau vụ cá cược với Triệu Vũ, Linh Hy lao đầu vào học, lúc nàotrên tay cô cũng có 1 quyển sách, tranh thủ những ngày được nghỉ học để ôn thi ở nhà, Linh Hy nhốt mình trong phòng,cô chăm chú đầu tư lại kiến thức, đến nỗi Bộ Bộ thì ngạc nhiên, còn ông Chiêu Tài đi đứng xiêu vẹo vì những gì đangnhìn thấy. “Chị già, mau bỏ quyển sách xuống để ăn sáng đi!!!” Bữa ăn sáng mà Linh Hy vẫn chăm chú đọc sách, Bộ Bộ trông thấy vậy có chút “ngứa mắt”, bèn uể oải nhắc nhở, nhưng Linh Hy vẫn cúi đầu vừa đọc sách vừa ăn. “Chị già, mau bỏ quyển từ điển ra để ăn tối nào!!!” “Chị già, mau tắt đèn học đi, ở phòng em còn thấy chói sáng, học làm sao được!!” “Chị già…chị già…chị già….!!” Bộ Bộ ngán ngẩm vì mỗi ngày phải kêu than với Linh Hy, nhưng được 2 ngày thì cậu chán, chẳng thèm nhìn nữa, ông Chiêu Tài thì mừng rỡ, còn đặc biệt đặt trái cây tươi ngon cho Linh Hy bồi bổ. “Linh Hy, chúng ta đi ăn đi!!” Quất Khang tiến đến chỗ Linh Hy, vui vẻ rủ, Triệu Vũ lúc này cũng đã đứng bên cạnh, Linh Hyvốn dĩ là chỉ học bài ở nhà, trên lớp vẫn tỏ vẻ như không muốn học, ngủ gật trong lớp. “Đi thôi!!! Aizzz….!!!!!” Linh Hy chỉ đợi lúc này Quất Khang rủ đi mới đứng dậy, cô uể oải đứng dậy, vui vẻ tiến xuống căng tin! “Hy Hy à, sắp thi rồi sao cậu không chịu học vậy??” Trên đường xuống căng tin, nhân tiện Quất Khang hỏi luôn Linh Hy, hẳn là cậu ta đang thắc mắc, 1 học sinh lớp 11K lại không hề ôn gì để chuẩn bị cho kì thi, Haizzz, cậu ta đâu biết rằng, Linh Hy chỉ là “có tiếng nhưng không hề có miếng”. Vừa nghe Quất Khang nói, cô đỏlựng mặt lên, nghĩ lại thì nếu không vào cái lớp 11K chết tiệt này, cô sẽ không thích Triệu Vũ, cái này liệu có gọi là may mắn được hay không??? Triệu Vũ chăm chú quan sát LinhHy, thấy cô cứ ngẩn ngơ suy nghĩ, hắn ta bất giác cũng suy nghĩ, nếu giả sử cô không vào lớp 11K, liệu hắn có thích cô không? ( không vào thì ta cũng sẽ cho vào )~ Hahah) Bỗng 1 hình ảnh thoáng qua suy nghĩ của Triệu Vũ, Vân Yên, chia tay cô như vậy, không phải nhẫn tâm với cô hay sao?? Tình yêu 3 năm của hắn, hóa ra chỉ là1 ảo giác về Vân Yên thôi ư??? Hôm chia tay, nét mặt của Yên Yên vẫn in sâu vào trong hắn, thật sự thì nếu có 1 sự lựa chọn khác, hắn sẽ làm thế nào??? Hắnyêu ai???? Linh Hy hay là Yên Yên??? “Hy Hy!!!!!!!” Đang mải mê suy nghĩ, giọng nói quen thuộc trong

trí nhớ của Triệu Vũ vang lên, hắn bất chợt quay lại đằng sau, là VÂN YÊN!!!! Cô đến đây làm gì vậy??? “Ủa, Yên Yên phải không??” Thấy Vân Yên, Quất Khang mừng rỡ reo lên, có vẻ như Quất Khang có quen Vân Yên. “Vân Yên??? Sao cô lại ở đây??” “Yên nhi, em đến có chuyện gì vậy??” Đúng như dự đoán của Vân Yên,cả 3 đều rất ngạc nhiên, Vân Yênvui vẻ tiến về chỗ Triệu Vũ và Linh Hy, thân mật khoác vai LinhHy: “Em đến là mang cơm trưa cho 3 người đây!!!” Dĩ nhiên không phải nói Triệu Vũ và Quất Khang đều vui mừng, Vân Yên là mẫu người con gái lí tưởng, cô nấu ăn rất ngon, nếu ai lấy được cô, thì quả thật sẽ rất hạnh phúc. 4 người tiến về phía sân thể dụcđể nghỉ trưa tại đó. “Hy hy, ăn cái này đi!!” “Linh Hy, cậu nếm thử xem có ngon không??” “Hy, ăn cái này nữa!!” Suốt bữa ăn, chỉ là Vân Yên gắp thức ăn cho Linh Hy, hết Linh Hy, rồi Hy Hy, ăn thử rồi ăn thêm, làm Triệu Vũ nhìn mà thấy….GHEN!!! “Này, Vân Yên, cho cô ta ăn nhiều quá, cô ta sẽ béo đấy!!!” Vân Yên vừa định gắp thức ăn tiếp cho Linh Hy, thì Triệu Vũ giật ngay cái bát của Linh Hy lại,tức giận lườm Linh Hy, Linh Hy thấy hành động “khó hiểu” của Triệu Vũ như vậy, bèn tức giận giật lại bát từ tay Triệu Vũ. “Này, bát của tôi, sao anh cứ giành như vậy??” “Ăn nhiều cô sẽ thành con lợn thật đấy!!!” “Lợn cũng được!!!” “Cái con lợn tăng trọng này, đừng ăn nữa, tôi….tôi không thích người béo!!!” Vừa nói xong câu đó, mặt của Triệu Vũ đỏ bừng lên, hẳn là rất ngại. Vừa nghe hắn nói, Linh Hy cũng lúng túng, cô đặt bát xuống, vội vã quay đi, không khí giữa 2 người họ trở nên căng thẳng lạ lùng. “Ủa, Linh Hy, Vũ, sao dạo này 2 người lại lạ vậy???”Quất Khang có vẻ tinh mắt, nhận thấy ngay biểu hiện của 2 người, bèn ngay lập tức hỏi, tiếp sau
đó cũng là Vân Yên nhìn Linh Hy và Triệu Vũ lạ lùng: “Ây, không thể chịu nổi không khí này mà???” Triệu Vũ thấy 2 người như vậy, tức giận đứng dậy, nhưng thật ra thì đang che dấu đi cảmgiác ngại ngùng của mình. Hắn và Linh Hy là thích nhau, là có hẹn hò, nhưng tuyệt đối không thể công khai, nếu chuyện này ba của Linh Hy là Chiêu Tài mà biết,sẽ tuyệt đối ngăn cấm 2 người. “Này, Hy Hy, cậu và Triệu Vũ có chuyện gì vậy??” Triệu Vũ đứng dậy, mục tiêu củaQuất Khang lại đổi sang Linh Hy.Aayzzz, thật khó chịu mà!!! Linh Hy không chịu nổi liền đứng dậy theo Triệu Vũ, rồi bỏ đi, VânYên và Quất Khang quay sang nhìn nhau không nói nổi lời nào, thật sự thì họ cũng không hiểu chuyện gì đang xảy ra!! “Ầy, không hiểu Yên Yên học ở đâu ra cái kiểu tò mò vậy chứ??” Triệu Vũ vừa đi cùng Linh Hy, vừa thở dài, Linh Hy quay lại lườm cậu ta: “Hừ, Triệu Vũ, đấy là tại anh không nói cho bọn họ chứ sao!!!, nếu nói cho họ chắc giờ tôi không cảm thấy có lỗi như vậy!!!” “Đồ ngốc!! Sao cô không nghĩ xem, tôi vừa chia tay Vân Yên lại cùng với cô…..thử hỏi cô ấy nghĩ thế nào chứ!!” Linh Hy im lặng, trong chuyện này, cô hình như chính là ngườithứ 3!!! Rõ ràng Triệu Vũ và Vân Yên đang rất tốt, sự xuất hiện của cô như là “kì đà” vậy, chuyện này, có phải là thế không??? Suốt mấy ngày sau đó, Linh Hy và Triệu Vũ rất ít khi chạm mặt nhau, 2 người chỉ nhắn tin 1, 2 câu, đến 1 buổi hẹn hò cũng không có! Linh Hy đầu tư tất cả thời gian vào học, tưởng chừng như với cô, học đang được xếp hàng đầu! “Aizz, thi xong rồi thật là thoải mái!!!” Giám thị trông thi vừa bước ra ngoài, Linh Hy đã đứng dậy reo lên, Quất Khang cũng vui mừng hưởng ứng: “Thoải mái như trút được gánh nặng vậy!!”, cả lớp ai cũng vui mừng, riêng chỉ có, Triệu Vũ vừa thi xong đã biến đi đâu mất không rõ lí do. Thật ra thì Triệu Vũ nhận được 1cuộc gọi gấp từ Triệu Dân gọi cậu về ngay. Thật sự cuộc gọi điện này mangđến cảm giác khá bất an cho Triệu Vũ, cậu và Linh Hy tính đến thời gian tỏ tình và yêu nhau này, đã là 3 tháng rồi, thật là chưa bằng nổi 1 phần 10 thời gian cậu yêu Vân Yên, nhưng tình cảm lại cứ thế theo thời gian in sâu 1 cách nhanh chóng,không gặp thì nhớ, mà gặp thì cãi nhau, nhưng thật ra thì Linh Hy có nhiều lúc rất nghe lời hắn. “Triệu Vũ, cháu hãy ngồi xuống đây, chú có chuyện cần nói!” _Đối đầu với phản đối! Triệu Vũ lo lắng nhìn khuôn mặthình sự trên mặt Triệu Dân, lặnglẽ ngồi xuống. Đã 10 năm qua, chú Dân của hắn coi căn phòng bệnh này như chính là nhà của mình, chẳng lẽ hình bóng của cô Hân Hân trong lòng chú của hắn chưa mờ đi chút nào ư??? “Chú, chú gọi cháu gấp như vậy,thực ra là có chuyện gì??” “Triệu Vũ, cháu có tình cảm với Chiêu Hy phải không??” Vừa nghe câu hỏi của Triệu Dân,thêm thái độ của ông như vậy, Triệu Vũ bộn phần cảm thấy lo lắng, thật ra chuyện 2 người thích nhau, Triệu Vũ cũng biết rằng chú Triệu Dân sẽ không đồng ý, nhưng thật sự hắn không nghĩ nét mặt của chú mình lại trở nên đáng sợ như thế kia!! “Cháu….” Triệu Vũ ấp úng, hắn đang phânvân có nên nói cho chú Dân biết hay không? Nói ra cũng dở, mà không nói ra cũng không được!!! Thật là….bảo hắn phải làm sao cơ chứ!!! “Thôi được rồi, không cần nói tacũng biết rồi, chỉ là chú không thể ngờ cháu có thể rời xa Vân Yên 1 cách nhanh chóng như vậy!!!” “Chú à!!! 3 năm qua, cháu đã tưởng nhầm Vân Yên là con gái của cô Hân Hân, thực sự cháu ở bên cạnh cô ấy, lúc đầu chỉ là vì cô Hân Hân, sau này yêu cô ấy như 1 thói quen thôi!!! Giờ cháu đã hiểu, cảm giác lúc đó không phải là yêu!!!” “Triệu Vũ, cháu mang họ gì?” “Họ Triệu!!!” “Vậy ta là ai??” – Triệu Dân lạnh lùng lên tiếng hỏi Triệu Vũ. Vừa nghe xong câu hỏi của chú mình, Triệu Vũ ngạc nhiên, tròn mắt nhìn ông, thật sự câu hỏi này không chỉ đơn thuần là nhưvậy!!! Nhưng chỉ vì hiềm khích của đời trước mà hắn phải hy sinh tình yêu của mình, hắn thậtkhông đồng ý!!! “Chú là Chú ruột của Triệu Vũ này, còn Linh Hy là cô gái duy nhất của Triệu Vũ này!!!” “TA KHÔNG HỎI CHÁU VỀ CHIÊU HY!!!!” Triệu Dân không kìm nổi bình tĩnh, câu nói bùng nổ sự tức giận, ông ta nghiến răng kèn kẹn, nhìn thẳng vào mắt của Triệu Vũ, vừa thấy Triệu Dânnhìn mình, Triệu Vũ vội quay mặt đi, thật sự từ bé đến giờ hắn chưa từng dám đối đầu với ánh mắt tức giận của ông, bố của hắn chưa từng vui vẻ với hắn, chưa từng cười với hắn, chưa từng tức giận với hắn, chỉ có Triệu Dân là quan tâm hắn, nhưng thật sự đây là lần đầu tiên hắn thấy chú mình tức giậnđến vậy. “Đến ánh mắt của
ta cháu còn không dám đối diện, thì sao cháu có thể yêu Chiêu Hy được??” “Chú….” Triệu Vũ vẫn không thể nói thành lời, hắn không dám đối diện với Triệu Dân, chuyện này liên quan gì đến Linh Hy cơ chứ??? “Linh Hy đã tha thứ cho cháu ư??” Triệu Dân tiếp tục hỏi. “Vâng!!!” Hắn e dè trả lời. “Vì nó yêu cháu nên tha thứ chocháu, nhưng ông Chiêu Tài, ông ta liệu sẽ để cho Linh Hy tiếp tụcqua lại với cháu ư???” “Cháu tin ông ấy sẽ hiểu cho tình cảm của bọn cháu!!!” Triệu Vũ mạnh dạn khẳng định. Trước thái độ ngang ngạnh của cháu mình, Triệu Dân chán nản lắc đầu, ông ta có thể ép Triệu Vũ từ bỏ Linh Hy, nhưng ông thật không đành lòng trước tìnhcảm của bọn chúng, nhưng liệu Chiêu Tài, con người độc ác kia, có hiểu hay không? Nếu ông ta là người có thể vì tình cảm mà suy xét sự việc, năm xưa Hân Hân cũng sẽ không phải ra đi trong cô đơn và đau đớn như vậy!! “Ông ta đã biết quan hệ của

cháu và Linh Hy chưa??” “Vẫn chưa, Bộ Bộ chưa biết chắcông ấy không biết, chú ạ!!” “Không, nếu Bộ Bộ không biết, thì khả năng ông ta đã biết rồi, Triệu Vũ, không nghe lời ta, đau khổ sau này, cháu hãy tự gánh chịu!!!” Triệu Dân lắc đầu, đứng dậy bỏ ra ngoài, Triệu Vũ ngồi im lặng trong lòng, kí ức 7 năm trước 1 lần nữa lại hiện về! *** 7 năm trước: “Cô….Hân Hân….cô…cô giỏi lắm, giờ cô có thể có thai với loại đàn ông này ư??? Chiêu Tài cáu giận nhìn Hân Hân, ánh mắt tóe lên tia lửa căm hờn, Triệu Dân đứng trước Hân Hân che đỡ cho cô, 1 tay ngăn lại cái tát mà Chiêu Tài vừa định giáng xuốngHân Hân, mạnh dạn nói: “Ông Chiêu, giờ Hân Hân đang có thai, đừng kích động để ảnh hưởng đến cô ấy!!!”“Mày….mày….Triệu Dân, mày được lắm!!! Đôi gian phu dâm phụ này….còn già mặt nói được à??? Hân Hân, cô chờ đấy!!! Tôi không kí đơn li dị cho cô đấy!!! Tôi sẽ cho cô ân hận suốt đời!!! Li dị để moi tiền của tôià??? Hừ,Triệu Dân, tao không dễ để bị mày lừa thế đâu!!!” “Anh Tài….” Hân Hân nhoài người ra, với theo bóng dáng Chiêu Tài đã bỏ đi ra ngoài. Triệu Vũ lúc đó còn bé, nhưng câu chuyện đó, in hằn vào tâm trí hắn. Hắn tự nhủnếu sau này người hắn yêu có tình cảm với người khác, hắn sẽmạnh mẽ buông tay người đó ra!!! Hân Hân gục xuống sàn, khóc òalên trong tuyệt vọng, Triệu Dân ở bên cạnh chỉ biết vỗ về, an ủi, không thể làm cô ngừng khóc được!!! Triệu Dân là người thứ 3, là người phá hoại hạnh phúc gia đình của Hân Hân, phá rồi lạichính y cũng không thể đem lại hạnh phúc cho người đó!! **** Linh Hy trở về nhà đã thấy ông Chiêu Tài ngồi sẵn ở phòng khách, cô mệt mỏi chào: “Con đã về, ba!!” Linh Hy vốn là bực tức Triệu Vũ không nhắn tin trả lời cô, nên đã bực mình từ trên trường, giờcô không còn tâm trí mà kh không thể làm cô ngừng khóc được!!! Triệu Dân là người thứ 3, là người phá hoại hạnh phúc gia đình của Hân Hân, phá rồi lạichính y cũng không thể đem lại hạnh phúc cho người đó!! **** Linh Hy trở về nhà đã thấy ông Chiêu Tài ngồi sẵn ở phòng khách, cô mệt mỏi chào: “Con đã về, ba!!” Linh Hy vốn là bực tức Triệu Vũ không nhắn tin trả lời cô, nên đã bực mình từ trên trường, giờcô không còn tâm trí mà khoe với ba về việc làm bài tốt hay không!! “Linh Hy, lại đây!!” “Có chuyện gì vậy ba??” “Con có qua lại thân thiết với con trai của Triệu gia????” Vừa nghe xong câu hỏi của ba, Linh Hy tái mặt đi, cô không hề kể về Triệu Vũ, lại không nhắc đến cho Bộ Bộ nghe, vậy tại sao ba cô lại biết cơ chứ?? “Ba…có chút…chút chút chút thân thiết….” Hiện tại cô không thể nói ra chuyện của cô và Triệu Vũ được,cô sợ ba cô sẽ làm hại Triệu Vũ, kẻ thù của Triệu gia rất nhiều, bỏ tiền ra thuê người hại cũng không phải khó, hơn nữa với thế lực của ba cô, làm điều đó không hề khó!!! “Ngay lập tức cắt đứt quan hệ đó cho ba!!!” “Ba à!!! Cậu ấy không hề liên quan gì đến người đàn ông đó và mẹ!!! Bà à, chuyện năm xưa, đừng lôi con vào được không??” “Ai làm cho con mồ côi mẹ??? Ailàm cho Bộ Bộ không có mẹ??? HẢ HY HY???” Chiêu Tài tức giận ném cái cốc xuống đất, bàn tay đập mạnh xuống thành ghế sô fa ( đấm thế chứ đấm nữa cũng chả đau =))~). Linh Hy thật sự cũng đã suy nghĩ về chuyện này, Chuyện năm xưa cô chỉ trách Triệu Dân 1 phần, nhưng người thật sự gây ra nguyên nhân, lại là…. “BA À!!! THẬT RA TẤT CẢ MỌI VIỆC LÀ TẠI BA ĐÓ!!!” Linh Hy uất ức đứng dậy hét lên,rồi ngay lập tức chạy lên phòng,năm xưa nếu ba cô buông tay mẹ cô, để mẹ cô được yên bình đến với Triệu Dân, thì mẹ cô đâu đau buồn đến ốm cơ chứ!!! Nếu không phải trì chiết, mắng nhiếc mẹ cô mỗi ngày, mẹ
cô đâu phải bệnh thêm bệnh cơ chứ??? Nếu ba cô không cấm mẹ cô gặp cô và Bộ Bộ, thì mẹ cô đâu bệnh nặng đến chết cơ chứ???? 10 năm qua trái tim ba cô vẫn ích kỉ, và không hiểu sao lại cố chấp như vậy??? Lỗi lầm gây ra cho mẹ cô, đến nay ông vẫn không hối hận, thật sự ông là con người như vậy sao???Linh Hy gục xuống giường, khócnức nở, chuyện năm xưa, nếu ba cô có thể vì yêu mẹ cô mà làm tất cả mọi việc thì có lẽ cô đã không phải đau khổ suốt 10 năm qua như vậy, vậy mà ba cô, năm đó lại vì sĩ diện của bảnthân, đánh mất thứ đáng quí nhất trên đời, người vợ và tình yêu của chính ông. Bộ Bộ vừa đi học về, thấy chị và ba cãi nhau to như vậy, im lặng.Năm xưa là chuyện như thế nào, căn bản cậu bé không hiểu rõ, vì chưa ai kể cho cậu. Bộ Bộ im lặng lên tầng, đi qua phòng của Linh Hy, tiếng khóc nức nở làm cậu bé đau lòng, Bộ Bộ ngồixuống, dựa vào cánh cửa: “Chị già, khóc nhiều sẽ có nếp nhăn đấy!!!” “….” “Khoa học nói rằng, khóc nhiều sẽ tổn thọ đấy!!” “….” “Khóc sẽ dễ dẫn đến trầm cảm, tức là tự kỉ đó chị già, mà bây giờ, người ta không thích ngườitự kỉ đâu, không thích thì sẽ không yêu, không yêu thì sẽ ế đấy!!!” “…” “- Khóc nhiều quá hại cho mắt, sưng mắt, ảnh hưởng đến hô hấp, nghẹt mũi, nhức đầu, mệt mỏi “ “…..” “Còn nữa, khóc nhiều sẽ làm người bên cạnh cảm thấy bực bội đó!!! Những lúc thế này hãy xem g Còn nữa, khóc nhiều sẽ làm người bên cạnh cảm thấy bực bội đó!!! Những lúc thế này hãy xem gì đó vui vui, không thì chị già ra ngoài đường, vớ đại lấy ai đấy mà ****, xả stress đi, đừng dấu trong lòng. Bộ Bộ không được gặp mẹ, nhưng Bộ Bộ rất ít khi khóc mà!!! Ầy….hay là bà mụ nặn nhầm chứ, nhẽ ra Bộ Bộ phải được làm anh, để cấm chị già khóc!!! Chị già à, đừng khóc!!” “….” “Mẹ ở trên kia sẽ không thích chút nào đâu!! Mẹ luôn hài lòng về Bộ Bộ, chị già cũng phải làm gì để mẹ vui chứ!!!” Bộ Bộ ngồi thêm 1 lúc, nhắc đếnmẹ, nỗi nhớ trong lòng cậu bé lại dâng trào, 7 năm qua, từ khi sinh ra đến khi lớn lên, cậu bé chưa từng được gặp mẹ, cậu không rõ mẹ cậu như thế nào, chỉ có thể nhìn qua ảnh. Nhiều lúc mọi người bảo cậu không giống mẹ cũng chẳng giống ba, điều đó làm tâm hồn trẻ thơ củaBộ Bộ tổn thương rất nhiều. “Chị Hy này, mẹ trông ngoài đờinhư thế nào nhỉ??? Ai cũng bảo chị Hy giống mẹ, còn Bộ Bộ chẳng giống ai cả!!! Chị Hy, có phải Bộ Bộ là con nuôi không??” Linh Hy ngồi trong phòng, lắng nghe từng lời Bộ Bộ nói từ lúc nãy đến giờ, nhưng vừa nghe Bộ Bộ nói rằng “mình là con nuôi”, Linh Hy giật mình, cô vội vàng lau nước mắt, chạy ra mở cửa: “Nhóc con, vào đây!!!” Bộ Bộ ngẩng đầu lên, rồi đứng dậy đi vào trong phòng, Linh Hyngồi lên giường, nhìn Bộ bộ chăm chú. “Bây giờ Bộ Bộ rút lại câu nói vừa nãy, chị không giống mẹ, giờ chị rất xấu vì khóc nhè, mẹ xinh hơn chị!!!” “Bộ Bộ, em rất giống ba đấy!!!” Linh Hy mỉm cười, quả thật, Bộ Bộ rất giống Triệu Dân, nếu 2 người đứng cạnh nhau, người lạ cũng dễ dàng đoán được quan hệ của 2 người. Bộ bộ 7 tuổi nhưng chịu tổn thương rất nhiều, gặp mẹ trong phút chốc, xa mẹ cả đời, còn Hy Hy, sống với bà mười mấy năm, chưa hề nói được 1 câu “con yêu mẹ”, 7 năm bà sống khổ sở, cô bỏ mặc bà, lạnh lùng từng ngày oán trách bà, hận bà, nhưng thật sự,cô yêu mẹ rất nhiều, cô chỉ dámđứng nhìn bà từ xa, mỗi lần nhìn thấy bà mỉm cười, cô rất vui, nhưng niềm vui đó lại bị dập tắt khi thấy bà cười với Triệu Dân. Triệu Dân làngười tốt, cô biết, hắn có sức cuốn hút hơn ba cô, dịu dàng hơn. “Chẳng ai bảo em giống ba cả!!”Bộ Bộ nghe Linh Hy nói xong, xị mặt xuống, môi trề ra phản đối,Linh Hy bật cười, xoa đầu cậu bé: “Nhóc con,

giống lắm, chị đây bảo giống là giống, giờ thì phắnngay về phòng cho chị đây đi ngủ!!” Linh Hy cười nham hiểm rồi kéoBộ Bộ ra khỏi phòng. Bộ Bộ bị bà chị đuổi đi, ngay lập tức quên đi chuyện buồn kia, cậu béhét lớn: “Chị già, được lắm, sau này cấmbước chân sang phòng em!!!” Bộ Bộ phụng phịu nói rồi bước về phòng, Linh Hy ngồi trong bất giác bật cười, 7 năm qua chưa bao giờ cô coi bộ bộ là contrai của người đó, tuyệt đối coi cậu bé là em ruột của mình, cũng không hề đặt niềm uất hận lên Bộ Bộ, với cô, cậu bé còn phải chịu nỗi đau sâu sắc rất lớn, 7 năm qua ông Chiêu Tài, ba cô luôn đối xử lạnh lùng với Bộ Bộ, còn cậu bé đến hơi thở của người mẹ, khuôn mặt của bà còn không nhớ nổi nữa, tâm hồn trẻ thơ bị tổn thươ chương: 6 The End “Thông báo gì?” Quất Khang
quay lại hỏi tRiệu Vũ, chợt nhận ra vấn đề, cậu ta cười xòa : “kì thi lần này trường mình không xếp hạng, các cậu không biết à? À có xếp hạng nhưng chỉ trong cán bộ giáo viên biết thôi, học sinh không đủ tiêu chuẩn của lớp ta, sẽ tự động bị chuyển sang lớp khác!!” Linh Hy đang lo lắng vì hôm naynếu mà cô không đủ trên 60 điểm trở đi, lại còn kém tên Triệu Vũ kia, chắc cô sẽ không sống nổi mất, Triệu Vũ là tên đạigian, hắn mà có 1 chuyện được phép yêu cầu cô làm, chắc cô sẽ chết mất!! “Woa!!! Thật là đại tốt trong năm, chưa bao giờ tôi nghe được 1 câu nói tuyệt như vậy từcậu đó Quất Khang. Triệu Vũ, lầnnày thật đáng tiếc, nhẽ ra tôi được yêu cầu cậu thực hiện yêu cầu của tôi, ầy, nhưng trời thương cậu, tôi cũng không biếtphải làm sao, đành rộng lòng tha cho cậu vậy!!” “Chiêu tiểu
2hi.us