Đọc Truyện Ngắn - Chiếc Đồng Hồ Hoàn Hảo
Tác giả: Sưu Tầm
Đọc Truyện Ngắn - Chiếc Đồng Hồ Hoàn Hảo
CHIẾC ĐỒNG HỒ HOÀN HẢO:
Đôi khi trong cuộc đời, họ cố tìm kiếm một cuộc sống có vẻ tuyệt vời và hoàn hảo, nhưng thực ra lại rất nặng nề và phiền toái. Nếu sự hoàn hảo trở thành một gánh nặng, bạn hãy đặt nó xuống để chọn lấy những bước chân nhẹ nhõm.
Dave đang đứng chờ ở bến xe bus với hai vali to tướng và rất nặng thì chợt một người lạ mặt đến gần anh và hỏi:
- Anh xem hộ mấy giờ rồi được không?
Dave thở dài, đặt hai cái vali cồng kềnh xuống và hỏi… chiếc đồng hồ đeo ở cổ tay mình:
- Mấy giờ rồi?
- Bây giờ là 5h30′ – Một giọng nói phát ra từ chiếc đồng hồ.
- Wow! Một chiếc đồng hồ hay thật! – Người lạ thốt lên.
Dave hơi mỉm cười, dù khuôn mặt vẫn còn vẻ mệt mỏi:
- Đúng, cũng không tệ lắm… Anh xem đây này… Mấy giờ rồi, bằng tiếng Nhật nhé!
Giọng nói trong đồng hồ cất lên bằng tiếng Nhật. Rồi Dave lại hỏi giờ bằng tiếng Đức và Ý, ngay lập tức, chiếc đồng hồ cũng trả lời rành mạch và biểu cảm bằng ngôn ngữ của các nước đó, đúng đến từng trọng âm.
Người lạ mặt càng tỏ vẻ sửng sốt.
- Anh xem nữa nhé – Nói rồi Dave lại bảo cái đồng hồ – Tình hình ở nhà?
Ngay lập tức, một… hình ảnh ba chiều xuất hiện ngay giữa Dave và người lạ mặt, trong hình chính là phòng khách nhà Dave, rõ đến mức còn nhìn thấy cả ly cà phê còn một chút mà Dave để trên bàn.
- Thật không thể tin được! – Người lạ nói.
Rồi Dave lại nói với chiếc đồng hồ:
- Nhắn tin cho Sharon rằng xe bus đến muộn, và nhớ gửi hoa tặng sinh nhật cho Lina. À, cho tôi biết luôn bản tin lúc 5h nhé.
- Đã xong, đã xong và đã xong – Giọng nói trong đồng hồ cất lên. Và một hình ảnh với độ phân giải cao lại xuất hiện ngay trước mặt Dave và người lạ mặt, trên đó là… bản tin thời sự – trông không khác gì một chiếc TV thật vậy.
Người lạ mặt không nói được câu nào vì quá kinh ngạc.
Dave còn ra lệnh cho chiếc đồng hồ là cho xem ảnh cưới của anh hoặc… chơi nhạc giao hưởng. Mọi mệnh lệnh được thực hiện ngay lập tức, chất lượng hình ảnh và âm thanh cao đến kinh ngạc.
- Chiếc đồng hồ này là một máy tính siêu mạnh, thực hiện mệnh lệnh dựa trên giọng nói. Nó có thể liên lạc với hầu hết các vệ tinh lớn nhất của thế giới – Dave giới thiệu.
- Anh có bán không, tôi muốn mua cái đồng hồ này – Người lạ mặt chợt đề nghị.
- Ôi không! – Dave nói.
- Nhưng tôi muốn mua nó ngay – Người lạ mặt khăng khăng.
- Không…
Người lạ mặt ngắt lời – Tôi trả anh 10.000 đôla nhé?
- Ôi không, số tiền tôi bỏ ra đã hơn thế…
- Thế thì 20.000 đi – Người lạ mặt nói ngay, và khi thấy Dave chần chừ, anh ta tiếp – Thôi, 50.000 đôla. Và tôi sẽ trả anh tiền mặt ngay bây giờ.
Dave xao động. Anh hoàn toàn có thể chế tạo thêm một chiếc đồng hồ như thế này, và cái giá 50.000 đôla là anh có lãi rồi. Người lạ mặt rút tiền trong ví ra dúi vào tay Dave.
- Đây, anh cầm lấy!
Dave tháo đồng hồ ở tay ra đưa cho người lạ mặt. Người lạ mỉm cười, vội vã cầm đồng hồ đi.
- Đợi đã – Dave gọi giật giọng.
Người lạ mặt quay lại, vẻ thận trọng. Dave chỉ vào hai vali to tướng mà anh vẫn phải gồng người xách và nói:
- Đây là pin của cái đồng hồ, anh phải luôn mang theo thì nó mới hoạt động được.
Tôi nghĩ cuộc sống là như thế với một số người. Họ cố tìm kiếm một cuộc sống có vẻ tuyệt vời và hoàn hảo, nhưng thực ra lại rất nặng nề và phiền toái. Nếu sự hoàn hảo trở thành một gánh nặng, bạn hãy đặt nó xuống để chọn lấy những bước chân nhẹ nhõm.
Đôi khi trong cuộc đời, họ cố tìm kiếm một cuộc sống có vẻ tuyệt vời và hoàn hảo, nhưng thực ra lại rất nặng nề và phiền toái. Nếu sự hoàn hảo trở thành một gánh nặng, bạn hãy đặt nó xuống để chọn lấy những bước chân nhẹ nhõm.
Dave đang đứng chờ ở bến xe bus với hai vali to tướng và rất nặng thì chợt một người lạ mặt đến gần anh và hỏi:
- Anh xem hộ mấy giờ rồi được không?
Dave thở dài, đặt hai cái vali cồng kềnh xuống và hỏi… chiếc đồng hồ đeo ở cổ tay mình:
- Mấy giờ rồi?
- Bây giờ là 5h30′ – Một giọng nói phát ra từ chiếc đồng hồ.
- Wow! Một chiếc đồng hồ hay thật! – Người lạ thốt lên.
Dave hơi mỉm cười, dù khuôn mặt vẫn còn vẻ mệt mỏi:
- Đúng, cũng không tệ lắm… Anh xem đây này… Mấy giờ rồi, bằng tiếng Nhật nhé!
Giọng nói trong đồng hồ cất lên bằng tiếng Nhật. Rồi Dave lại hỏi giờ bằng tiếng Đức và Ý, ngay lập tức, chiếc đồng hồ cũng trả lời rành mạch và biểu cảm bằng ngôn ngữ của các nước đó, đúng đến từng trọng âm.
Người lạ mặt càng tỏ vẻ sửng sốt.
- Anh xem nữa nhé – Nói rồi Dave lại bảo cái đồng hồ – Tình hình ở nhà?
Ngay lập tức, một… hình ảnh ba chiều xuất hiện ngay giữa Dave và người lạ mặt, trong hình chính là phòng khách nhà Dave, rõ đến mức còn nhìn thấy cả ly cà phê còn một chút mà Dave để trên bàn.
- Thật không thể tin được! – Người lạ nói.
Rồi Dave lại nói với chiếc đồng hồ:
- Nhắn tin cho Sharon rằng xe bus đến muộn, và nhớ gửi hoa tặng sinh nhật cho Lina. À, cho tôi biết luôn bản tin lúc 5h nhé.
- Đã xong, đã xong và đã xong – Giọng nói trong đồng hồ cất lên. Và một hình ảnh với độ phân giải cao lại xuất hiện ngay trước mặt Dave và người lạ mặt, trên đó là… bản tin thời sự – trông không khác gì một chiếc TV thật vậy.
Người lạ mặt không nói được câu nào vì quá kinh ngạc.
Dave còn ra lệnh cho chiếc đồng hồ là cho xem ảnh cưới của anh hoặc… chơi nhạc giao hưởng. Mọi mệnh lệnh được thực hiện ngay lập tức, chất lượng hình ảnh và âm thanh cao đến kinh ngạc.
- Chiếc đồng hồ này là một máy tính siêu mạnh, thực hiện mệnh lệnh dựa trên giọng nói. Nó có thể liên lạc với hầu hết các vệ tinh lớn nhất của thế giới – Dave giới thiệu.
- Anh có bán không, tôi muốn mua cái đồng hồ này – Người lạ mặt chợt đề nghị.
- Ôi không! – Dave nói.
- Nhưng tôi muốn mua nó ngay – Người lạ mặt khăng khăng.
- Không…
Người lạ mặt ngắt lời – Tôi trả anh 10.000 đôla nhé?
- Ôi không, số tiền tôi bỏ ra đã hơn thế…
- Thế thì 20.000 đi – Người lạ mặt nói ngay, và khi thấy Dave chần chừ, anh ta tiếp – Thôi, 50.000 đôla. Và tôi sẽ trả anh tiền mặt ngay bây giờ.
Dave xao động. Anh hoàn toàn có thể chế tạo thêm một chiếc đồng hồ như thế này, và cái giá 50.000 đôla là anh có lãi rồi. Người lạ mặt rút tiền trong ví ra dúi vào tay Dave.
- Đây, anh cầm lấy!
Dave tháo đồng hồ ở tay ra đưa cho người lạ mặt. Người lạ mỉm cười, vội vã cầm đồng hồ đi.
- Đợi đã – Dave gọi giật giọng.
Người lạ mặt quay lại, vẻ thận trọng. Dave chỉ vào hai vali to tướng mà anh vẫn phải gồng người xách và nói:
- Đây là pin của cái đồng hồ, anh phải luôn mang theo thì nó mới hoạt động được.
Tôi nghĩ cuộc sống là như thế với một số người. Họ cố tìm kiếm một cuộc sống có vẻ tuyệt vời và hoàn hảo, nhưng thực ra lại rất nặng nề và phiền toái. Nếu sự hoàn hảo trở thành một gánh nặng, bạn hãy đặt nó xuống để chọn lấy những bước chân nhẹ nhõm.